古诗词

步虚词

赵佶

旋步云纲上,天风飒尔吹。xuán bù yún gāng shàng,tiān fēng sà ěr chuī。
飘裾凌斗柄,秉笏揖参箕。piāo jū líng dòu bǐng,bǐng hù yī cān jī。
狮子衔丹绶,骐驎导翠辎。shī zi xián dān shòu,qí lín dǎo cuì zī。
飞行周八极,几见发椿枝。fēi xíng zhōu bā jí,jǐ jiàn fā chūn zhī。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

华景红梅两槛分,点成轻雪万枝均。huá jǐng hóng méi liǎng kǎn fēn,diǎn chéng qīng xuě wàn zhī jūn。
依稀昨夜东风起,巳拆香苞漏泄春。yī xī zuó yè dōng fēng qǐ,sì chāi xiāng bāo lòu xiè chūn。

宫词

赵佶

霰雪飘空玉漏清,月华相伴琐窗明。xiàn xuě piāo kōng yù lòu qīng,yuè huá xiāng bàn suǒ chuāng míng。
醇醪醟醟同欢饮,旋摘诗联赋令行。chún láo yòng yòng tóng huān yǐn,xuán zhāi shī lián fù lìng xíng。

宫词

赵佶

清晨檐际肃霜鲜,晓日初消万瓦烟。qīng chén yán jì sù shuāng xiān,xiǎo rì chū xiāo wàn wǎ yān。
隆德重阳开小宴,竞将黄菊作花钿。lóng dé zhòng yáng kāi xiǎo yàn,jìng jiāng huáng jú zuò huā diàn。

宫词

赵佶

宝砌龙纹鉴色鲜,兰宫不信火云天。bǎo qì lóng wén jiàn sè xiān,lán gōng bù xìn huǒ yún tiān。
冰壶盘上排金醟,枕簟馀凉好醉眠。bīng hú pán shàng pái jīn yòng,zhěn diàn yú liáng hǎo zuì mián。

宫词

赵佶

资善堂中几席开,词臣都是栋梁材。zī shàn táng zhōng jǐ xí kāi,cí chén dōu shì dòng liáng cái。
专求近密同参辅,皇嗣初看听读来。zhuān qiú jìn mì tóng cān fǔ,huáng sì chū kàn tīng dú lái。

宫词

赵佶

乐章依韵俯成编,欲听新词禁宇传。lè zhāng yī yùn fǔ chéng biān,yù tīng xīn cí jìn yǔ chuán。
曲里字难相借问,随时切脚注花笺。qū lǐ zì nán xiāng jiè wèn,suí shí qiè jiǎo zhù huā jiān。

宫词

赵佶

金井高梧舞戏圭,露盘承润晓凄凄。jīn jǐng gāo wú wǔ xì guī,lù pán chéng rùn xiǎo qī qī。
深宫不是清秋景,昨夜寒蛩渐渐啼。shēn gōng bù shì qīng qiū jǐng,zuó yè hán qióng jiàn jiàn tí。

宫词

赵佶

蟾光秋半倍婵娟,河汉潜微莹碧天。chán guāng qiū bàn bèi chán juān,hé hàn qián wēi yíng bì tiān。
楼上美人贪醉赏,晓钟声断遂经年。lóu shàng měi rén tān zuì shǎng,xiǎo zhōng shēng duàn suì jīng nián。

宫词

赵佶

都府新仪置六曹,壮威京尹势增豪。dōu fǔ xīn yí zhì liù cáo,zhuàng wēi jīng yǐn shì zēng háo。
屡空囹圄人知化,典宪从中力不劳。lǚ kōng líng yǔ rén zhī huà,diǎn xiàn cóng zhōng lì bù láo。

宫词

赵佶

新月弯弯挂碧空,嫔嫱争拜望圆穹。xīn yuè wān wān guà bì kōng,pín qiáng zhēng bài wàng yuán qióng。
倚阑长是踌躇久,应想姮娥在桂宫。yǐ lán zhǎng shì chóu chú jiǔ,yīng xiǎng héng é zài guì gōng。

宫词

赵佶

翠莲秋盛覆池塘,绿柄风摇一派香。cuì lián qiū shèng fù chí táng,lǜ bǐng fēng yáo yī pài xiāng。
欲结珍苞供胜赏,随时均锡到兰房。yù jié zhēn bāo gōng shèng shǎng,suí shí jūn xī dào lán fáng。

宫词

赵佶

龙德营修已庆成,秘扃斋洁奉三清。lóng dé yíng xiū yǐ qìng chéng,mì jiōng zhāi jié fèng sān qīng。
馀田增辑成嘉致,千百楼台绀瓦明。yú tián zēng jí chéng jiā zhì,qiān bǎi lóu tái gàn wǎ míng。

宫词

赵佶

杏褪残花点碧轻,融怡天气雨初晴。xìng tuì cán huā diǎn bì qīng,róng yí tiān qì yǔ chū qíng。
仙姿斗草春园里,时听妖娆笑语声。xiān zī dòu cǎo chūn yuán lǐ,shí tīng yāo ráo xiào yǔ shēng。

宫词

赵佶

初夏圆荷点翠钱,螭头清溜玉溅溅。chū xià yuán hé diǎn cuì qián,chī tóu qīng liū yù jiàn jiàn。
惜芳归处随雕辇,半醉嫔嫱堕珥钿。xī fāng guī chù suí diāo niǎn,bàn zuì pín qiáng duò ěr diàn。

宫词

赵佶

桃作香腮玉作肤,飘飘云缕曳衣裾。táo zuò xiāng sāi yù zuò fū,piāo piāo yún lǚ yè yī jū。
妇功奇丽皆能事,一种心勤是读书。fù gōng qí lì jiē néng shì,yī zhǒng xīn qín shì dú shū。