古诗词

宫词

赵佶

秋来帘幕卷轻风,一夜浓阴蔽远空。qiū lái lián mù juǎn qīng fēng,yī yè nóng yīn bì yuǎn kōng。
燕馆乍凉人不寐,更听疏雨滴梧桐。yàn guǎn zhà liáng rén bù mèi,gèng tīng shū yǔ dī wú tóng。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

昼漏声催篆缕残,碧墀幽寂画堂宽。zhòu lòu shēng cuī zhuàn lǚ cán,bì chí yōu jì huà táng kuān。
九嫔相习敦诗训,争把关雎讽咏看。jiǔ pín xiāng xí dūn shī xùn,zhēng bǎ guān jū fěng yǒng kàn。

宫词

赵佶

玉关驰奏捷章来,鄯部洮湟万里开。yù guān chí zòu jié zhāng lái,shàn bù táo huáng wàn lǐ kāi。
阊阖通衢人意乐,争看宣舞凯歌回。chāng hé tōng qú rén yì lè,zhēng kàn xuān wǔ kǎi gē huí。

宫词

赵佶

春日循常击土牛,香泥分去竞珍收。chūn rì xún cháng jī tǔ niú,xiāng ní fēn qù jìng zhēn shōu。
三农藉此占丰瘠,应是宫娥暗有求。sān nóng jí cǐ zhàn fēng jí,yīng shì gōng é àn yǒu qiú。

宫词

赵佶

鼎殿崇新大器安,因时严享至诚殚。dǐng diàn chóng xīn dà qì ān,yīn shí yán xiǎng zhì chéng dān。
零零甘露符昌福,金玉沾濡拭不干。líng líng gān lù fú chāng fú,jīn yù zhān rú shì bù gàn。

宫词

赵佶

机杼年来入禁垣,素丝初织未成端。jī zhù nián lái rù jìn yuán,sù sī chū zhī wèi chéng duān。
遍呼御府令均玩,方识农家力最难。biàn hū yù fǔ lìng jūn wán,fāng shí nóng jiā lì zuì nán。

宫词

赵佶

锦屏谁染楚峰青,依约惟无涧水声。jǐn píng shuí rǎn chǔ fēng qīng,yī yuē wéi wú jiàn shuǐ shēng。
丽质闲观攲缕枕,高唐云杳梦难成。lì zhì xián guān qī lǚ zhěn,gāo táng yún yǎo mèng nán chéng。

宫词

赵佶

晓色轻阴四幕低,如膏小雨密霏霏。xiǎo sè qīng yīn sì mù dī,rú gāo xiǎo yǔ mì fēi fēi。
传宣仪仗通廊立,惟恐沾濡近御衣。chuán xuān yí zhàng tōng láng lì,wéi kǒng zhān rú jìn yù yī。

宫词

赵佶

庆成宫宇亘修梁,伟颂声文出玉堂。qìng chéng gōng yǔ gèn xiū liáng,wěi sòng shēng wén chū yù táng。
近日屡经亲述作,欢然中分仰宸章。jìn rì lǚ jīng qīn shù zuò,huān rán zhōng fēn yǎng chén zhāng。

宫词

赵佶

麻纸初新诏墨乾,金莲未剪烛花残。má zhǐ chū xīn zhào mò qián,jīn lián wèi jiǎn zhú huā cán。
珠帘不隔霜华月,应比人间分外寒。zhū lián bù gé shuāng huá yuè,yīng bǐ rén jiān fēn wài hán。

宫词

赵佶

对御分排紫锦班,内家新样挽云鬟。duì yù fēn pái zǐ jǐn bān,nèi jiā xīn yàng wǎn yún huán。
中官宣试霓裳舞,红袖翩翩飞燕般。zhōng guān xuān shì ní shang wǔ,hóng xiù piān piān fēi yàn bān。

宫词

赵佶

弱柳飘飘意甚颠,无端牵住小花钿。ruò liǔ piāo piāo yì shén diān,wú duān qiān zhù xiǎo huā diàn。
楼中阿监遥相觑,应绘□图供御前。lóu zhōng ā jiān yáo xiāng qù,yīng huì tú gōng yù qián。

宫词

赵佶

夏日龙池小宴开,轻绡雾縠试新裁。xià rì lóng chí xiǎo yàn kāi,qīng xiāo wù hú shì xīn cái。
酒阑齐逐采莲去,隔浦鸳鸯个个猜。jiǔ lán qí zhú cǎi lián qù,gé pǔ yuān yāng gè gè cāi。

宫词

赵佶

金题玉躞灿星光,御札纷纷杂紫黄。jīn tí yù xiè càn xīng guāng,yù zhá fēn fēn zá zǐ huáng。
宣索女官三十六,就中谁是校书郎。xuān suǒ nǚ guān sān shí liù,jiù zhōng shuí shì xiào shū láng。

玉清乐

赵佶

地居天上接空居,万象森罗遍八区。dì jū tiān shàng jiē kōng jū,wàn xiàng sēn luó biàn bā qū。
功用不知谁主宰,绛霞丹雾閟清都。gōng yòng bù zhī shuí zhǔ zǎi,jiàng xiá dān wù bì qīng dōu。

玉清乐

赵佶

碧落空歌黍米珠,十方勃勃入无馀。bì luò kōng gē shǔ mǐ zhū,shí fāng bó bó rù wú yú。
闻经庆喜难言说,九色龙腾八景舆。wén jīng qìng xǐ nán yán shuō,jiǔ sè lóng téng bā jǐng yú。