古诗词

宫词

赵佶

秋来帘幕卷轻风,一夜浓阴蔽远空。qiū lái lián mù juǎn qīng fēng,yī yè nóng yīn bì yuǎn kōng。
燕馆乍凉人不寐,更听疏雨滴梧桐。yàn guǎn zhà liáng rén bù mèi,gèng tīng shū yǔ dī wú tóng。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

上清乐

赵佶

佳气青葱覆紫空,青精羽驾命元童。jiā qì qīng cōng fù zǐ kōng,qīng jīng yǔ jià mìng yuán tóng。
逆风浩荡三千里,七返香烟处处通。nì fēng hào dàng sān qiān lǐ,qī fǎn xiāng yān chù chù tōng。

上清乐

赵佶

流汩池中大宝莲,开花十丈映池泉。liú gǔ chí zhōng dà bǎo lián,kāi huā shí zhàng yìng chí quán。
嗅香饮水无饥渴,绰约金华叶上仙。xiù xiāng yǐn shuǐ wú jī kě,chuò yuē jīn huá yè shàng xiān。

上清乐

赵佶

万仞霞山峙玉虚,四司冠剑护灵都。wàn rèn xiá shān zhì yù xū,sì sī guān jiàn hù líng dōu。
众真稽首持天禁,腰佩仙皇逸录符。zhòng zhēn jī shǒu chí tiān jìn,yāo pèi xiān huáng yì lù fú。

太清乐

赵佶

太一元君掌列仙,彤晖绛彩射芝田。tài yī yuán jūn zhǎng liè xiān,tóng huī jiàng cǎi shè zhī tián。
功圆会遇刊名籍,可但洪崖笑拍肩。gōng yuán huì yù kān míng jí,kě dàn hóng yá xiào pāi jiān。

太清乐

赵佶

五节清香半夜焚,天人玉女尽遥闻。wǔ jié qīng xiāng bàn yè fén,tiān rén yù nǚ jǐn yáo wén。
味同气合遥相应,绛节霓旌下五云。wèi tóng qì hé yáo xiāng yīng,jiàng jié ní jīng xià wǔ yún。

太清乐

赵佶

太极元君翠翮车,万魔奔走听神符。tài jí yuán jūn cuì hé chē,wàn mó bēn zǒu tīng shén fú。
九龙纵步齐骧首,时见空中吐火珠。jiǔ lóng zòng bù qí xiāng shǒu,shí jiàn kōng zhōng tǔ huǒ zhū。

太清乐

赵佶

蕊珠宫里七言成,十二神君一一名。ruǐ zhū gōng lǐ qī yán chéng,shí èr shén jūn yī yī míng。
云拥苍虬归火府,风随素虎出沧瀛。yún yōng cāng qiú guī huǒ fǔ,fēng suí sù hǔ chū cāng yíng。

太清乐

赵佶

金阙明光后圣君,流津焕彩结丹云。jīn quē míng guāng hòu shèng jūn,liú jīn huàn cǎi jié dān yún。
不因太上相传授,安得人间有玉文。bù yīn tài shàng xiāng chuán shòu,ān dé rén jiān yǒu yù wén。

太清乐

赵佶

元景岩峦耸太空,彭彭仙室在霞中。yuán jǐng yán luán sǒng tài kōng,péng péng xiān shì zài xiá zhōng。
九灵变化俄离合,羽驾飘飖不可穷。jiǔ líng biàn huà é lí hé,yǔ jià piāo yáo bù kě qióng。

太清乐

赵佶

东井中涵皓月精,群龙奋搦运金罂。dōng jǐng zhōng hán hào yuè jīng,qún lóng fèn nuò yùn jīn yīng。
仙人灌沐知何代,唯见玻瓈透骨明。xiān rén guàn mù zhī hé dài,wéi jiàn bō lí tòu gǔ míng。

太清乐

赵佶

渺渺三津绕帝川,川连红雾雾连天。miǎo miǎo sān jīn rào dì chuān,chuān lián hóng wù wù lián tiān。
玉灵仙母时游息,侍卫森罗日月軿。yù líng xiān mǔ shí yóu xī,shì wèi sēn luó rì yuè píng。

太清乐

赵佶

九灵玉馆接昆仑,山融流刚不可亲。jiǔ líng yù guǎn jiē kūn lún,shān róng liú gāng bù kě qīn。
嘱付紫兰令说与,红尘何苦弊精神。zhǔ fù zǐ lán lìng shuō yǔ,hóng chén hé kǔ bì jīng shén。

太清乐

赵佶

左右灵飞运甲庚,琳房八景鍊华精。zuǒ yòu líng fēi yùn jiǎ gēng,lín fáng bā jǐng liàn huá jīng。
常阳宴罢归何处,掷火流金事克成。cháng yáng yàn bà guī hé chù,zhì huǒ liú jīn shì kè chéng。

白鹤词

赵佶

胎化灵禽唳九天,雪毛丹顶两相鲜。tāi huà líng qín lì jiǔ tiān,xuě máo dān dǐng liǎng xiāng xiān。
世人莫认归华表,来瑞升平亿万年。shì rén mò rèn guī huá biǎo,lái ruì shēng píng yì wàn nián。

白鹤词

赵佶

瑶台风静夜初分,仰喙惊鸣露气新。yáo tái fēng jìng yè chū fēn,yǎng huì jīng míng lù qì xīn。
太液徘徊归未得,曾于往劫作麒麟。tài yè pái huái guī wèi dé,céng yú wǎng jié zuò qí lín。