古诗词

元符万宁宫庆成颂

赵佶

句曲之山,有居其颠。jù qū zhī shān,yǒu jū qí diān。
谁氏之子,象帝之先。shuí shì zhī zi,xiàng dì zhī xiān。
启迪后人,淑修其身。qǐ dí hòu rén,shū xiū qí shēn。
守静而笃,是为葆真。shǒu jìng ér dǔ,shì wèi bǎo zhēn。
在昔元符,作室其下。zài xī yuán fú,zuò shì qí xià。
经始勿亟,以遗来者。jīng shǐ wù jí,yǐ yí lái zhě。
我应受之,嗣绍厥绪。wǒ yīng shòu zhī,sì shào jué xù。
我仪图之,缮此栋宇。wǒ yí tú zhī,shàn cǐ dòng yǔ。
考彼宫宇,因心而友。kǎo bǐ gōng yǔ,yīn xīn ér yǒu。
不日成之,克相其后。bù rì chéng zhī,kè xiāng qí hòu。
乃益其名,曰维万宁。nǎi yì qí míng,yuē wéi wàn níng。
书以揭之,用妥明灵。shū yǐ jiē zhī,yòng tuǒ míng líng。
道大无方,体用有常。dào dà wú fāng,tǐ yòng yǒu cháng。
以德则帝,以业而王。yǐ dé zé dì,yǐ yè ér wáng。
坐进此道,与道无极。zuò jìn cǐ dào,yǔ dào wú jí。
神之听之,洽此万国。shén zhī tīng zhī,qià cǐ wàn guó。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

殿庭内外锦衣重,彩仗雕舆相映红。diàn tíng nèi wài jǐn yī zhòng,cǎi zhàng diāo yú xiāng yìng hóng。
敌使未尝经便殿,始瞻仪卫慑羌戎。dí shǐ wèi cháng jīng biàn diàn,shǐ zhān yí wèi shè qiāng róng。

宫词

赵佶

方响新成白玉牌,叩声仍与八音谐。fāng xiǎng xīn chéng bái yù pái,kòu shēng réng yǔ bā yīn xié。
高低二八还相映,丝竹陶匏莫可偕。gāo dī èr bā hái xiāng yìng,sī zhú táo páo mò kě xié。

宫词

赵佶

纤眉丹脸小腰肢,宜着时新峭窄衣。xiān méi dān liǎn xiǎo yāo zhī,yí zhe shí xīn qiào zhǎi yī。
头上宫花妆翡翠,宝蝉珍蝶势如飞。tóu shàng gōng huā zhuāng fěi cuì,bǎo chán zhēn dié shì rú fēi。

宫词

赵佶

洛阳新进牡丹栽,小字牌分品格来。luò yáng xīn jìn mǔ dān zāi,xiǎo zì pái fēn pǐn gé lái。
魏紫姚黄知几许,中春相继奏花开。wèi zǐ yáo huáng zhī jǐ xǔ,zhōng chūn xiāng jì zòu huā kāi。

宫词

赵佶

杭越奇花异果来,未分流品未堪栽。háng yuè qí huā yì guǒ lái,wèi fēn liú pǐn wèi kān zāi。
苑中别圃根荄润,移入珍亭一夜开。yuàn zhōng bié pǔ gēn gāi rùn,yí rù zhēn tíng yī yè kāi。

宫词

赵佶

灵犀点点透成花,异域珍奇自可嘉。líng xī diǎn diǎn tòu chéng huā,yì yù zhēn qí zì kě jiā。
因制芙蓉杯几样,通纹澄彻滟流霞。yīn zhì fú róng bēi jǐ yàng,tōng wén chéng chè yàn liú xiá。

宫词

赵佶

花枝连属胜丹青,叠嶂层峰立翠屏。huā zhī lián shǔ shèng dān qīng,dié zhàng céng fēng lì cuì píng。
汲引飞泉来玉甃,璇题因缮迸泉亭。jí yǐn fēi quán lái yù zhòu,xuán tí yīn shàn bèng quán tíng。

宫词

赵佶

近密临堤下钓钩,曲池人静不惊鸥。jìn mì lín dī xià diào gōu,qū chí rén jìng bù jīng ōu。
锦鳞才得山呼进,银碗重重赐与优。jǐn lín cái dé shān hū jìn,yín wǎn zhòng zhòng cì yǔ yōu。

宫词

赵佶

宝烟遥洞悉乔松,团墨新翻制作功。bǎo yān yáo dòng xī qiáo sōng,tuán mò xīn fān zhì zuò gōng。
预遣丹青摹巧样,百花云影更盘龙。yù qiǎn dān qīng mó qiǎo yàng,bǎi huā yún yǐng gèng pán lóng。

宫词

赵佶

宫人思学寿阳妆,每看庭梅次第芳。gōng rén sī xué shòu yáng zhuāng,měi kàn tíng méi cì dì fāng。
浅拂胭脂轻傅粉,弯弯纤细黛眉长。qiǎn fú yān zhī qīng fù fěn,wān wān xiān xì dài méi zhǎng。

宫词

赵佶

主第循常贺庆来,朱轮隐隐碾晴雷。zhǔ dì xún cháng hè qìng lái,zhū lún yǐn yǐn niǎn qíng léi。
内东门外登车处,帘合方令步障开。nèi dōng mén wài dēng chē chù,lián hé fāng lìng bù zhàng kāi。

宫词

赵佶

瑞日融和丽玉庭,花枝密处有莺声。ruì rì róng hé lì yù tíng,huā zhī mì chù yǒu yīng shēng。
六宫闲燕多馀乐,索写新诗颂太平。liù gōng xián yàn duō yú lè,suǒ xiě xīn shī sòng tài píng。

宫词

赵佶

瑞物来呈日不虚,拱禾芝草一何殊。ruì wù lái chéng rì bù xū,gǒng hé zhī cǎo yī hé shū。
有时宣委丹青手,各使团模作画图。yǒu shí xuān wěi dān qīng shǒu,gè shǐ tuán mó zuò huà tú。

宫词

赵佶

万国升平庆有年,九重荣盛百珍全。wàn guó shēng píng qìng yǒu nián,jiǔ zhòng róng shèng bǎi zhēn quán。
民间财货虽丰富,未识新颁大观钱。mín jiān cái huò suī fēng fù,wèi shí xīn bān dà guān qián。

宫词

赵佶

洞箫声歇酒初阑,星斗凝辉宇宙宽。dòng xiāo shēng xiē jiǔ chū lán,xīng dòu níng huī yǔ zhòu kuān。
唯有真仙为侣伴,夜深同倚玉阑干。wéi yǒu zhēn xiān wèi lǚ bàn,yè shēn tóng yǐ yù lán gàn。