古诗词

元符万宁宫庆成颂

赵佶

句曲之山,有居其颠。jù qū zhī shān,yǒu jū qí diān。
谁氏之子,象帝之先。shuí shì zhī zi,xiàng dì zhī xiān。
启迪后人,淑修其身。qǐ dí hòu rén,shū xiū qí shēn。
守静而笃,是为葆真。shǒu jìng ér dǔ,shì wèi bǎo zhēn。
在昔元符,作室其下。zài xī yuán fú,zuò shì qí xià。
经始勿亟,以遗来者。jīng shǐ wù jí,yǐ yí lái zhě。
我应受之,嗣绍厥绪。wǒ yīng shòu zhī,sì shào jué xù。
我仪图之,缮此栋宇。wǒ yí tú zhī,shàn cǐ dòng yǔ。
考彼宫宇,因心而友。kǎo bǐ gōng yǔ,yīn xīn ér yǒu。
不日成之,克相其后。bù rì chéng zhī,kè xiāng qí hòu。
乃益其名,曰维万宁。nǎi yì qí míng,yuē wéi wàn níng。
书以揭之,用妥明灵。shū yǐ jiē zhī,yòng tuǒ míng líng。
道大无方,体用有常。dào dà wú fāng,tǐ yòng yǒu cháng。
以德则帝,以业而王。yǐ dé zé dì,yǐ yè ér wáng。
坐进此道,与道无极。zuò jìn cǐ dào,yǔ dào wú jí。
神之听之,洽此万国。shén zhī tīng zhī,qià cǐ wàn guó。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宫词

赵佶

仙韶总角籍严宫,初学吹笙性格聪。xiān sháo zǒng jiǎo jí yán gōng,chū xué chuī shēng xìng gé cōng。
十指近才能按字,纤纤双捧紫筠丛。shí zhǐ jìn cái néng àn zì,xiān xiān shuāng pěng zǐ yún cóng。

宫词

赵佶

春暮纷纷荡柳绵,欲回炎律困人天。chūn mù fēn fēn dàng liǔ mián,yù huí yán lǜ kùn rén tiān。
宫妆永昼多闲宴,惯折珍珠结翠钿。gōng zhuāng yǒng zhòu duō xián yàn,guàn zhé zhēn zhū jié cuì diàn。

宫词

赵佶

宫娥相约戏秋千,困极盈盈宝髻偏。gōng é xiāng yuē xì qiū qiān,kùn jí yíng yíng bǎo jì piān。
却恐逢人多谑笑,暗寻香径整花钿。què kǒng féng rén duō xuè xiào,àn xún xiāng jìng zhěng huā diàn。

宫词

赵佶

碧墀十二曲阑干,琼态浓醺倚欲弹。bì chí shí èr qū lán gàn,qióng tài nóng xūn yǐ yù dàn。
月上海棠清荫合,罗裳深夜怯轻寒。yuè shàng hǎi táng qīng yīn hé,luó shang shēn yè qiè qīng hán。

宫词

赵佶

诘曲回廊入小庭,绿窗朱户照光明。jí qū huí láng rù xiǎo tíng,lǜ chuāng zhū hù zhào guāng míng。
宫人昼直多娱乐,阖座諠哗击马声。gōng rén zhòu zhí duō yú lè,hé zuò xuān huā jī mǎ shēng。

宫词

赵佶

金字红牌逼夜传,指踪韬略静戎边。jīn zì hóng pái bī yè chuán,zhǐ zōng tāo lüè jìng róng biān。
往回曾不逾旬浃,巳见西隅献凯旋。wǎng huí céng bù yú xún jiā,sì jiàn xī yú xiàn kǎi xuán。

宫词

赵佶

殿庭亲策擢群才,杂遝英贤入彀来。diàn tíng qīn cè zhuó qún cái,zá tà yīng xián rù gòu lái。
俊敏各求先御览,禹门春浪鼓风雷。jùn mǐn gè qiú xiān yù lǎn,yǔ mén chūn làng gǔ fēng léi。

宫词

赵佶

石榴繁翠渐盈枝,正是新和首夏时。shí liú fán cuì jiàn yíng zhī,zhèng shì xīn hé shǒu xià shí。
宫女日长无一事,双英较胜卜心期。gōng nǚ rì zhǎng wú yī shì,shuāng yīng jiào shèng bo xīn qī。

宫词

赵佶

湘簟凉生暑气微,午天攲枕向纱帏。xiāng diàn liáng shēng shǔ qì wēi,wǔ tiān qī zhěn xiàng shā wéi。
辘轳车扇间关处,双月回廊彩凤飞。lù lú chē shàn jiān guān chù,shuāng yuè huí láng cǎi fèng fēi。

宫词

赵佶

行觞时许按清歌,声巧佳人曲韵和。xíng shāng shí xǔ àn qīng gē,shēng qiǎo jiā rén qū yùn hé。
簌簌梁尘飘不住,层空仍遏彩云过。sù sù liáng chén piāo bù zhù,céng kōng réng è cǎi yún guò。

宫词

赵佶

洞房春晚惜花残,满地红英织锦端。dòng fáng chūn wǎn xī huā cán,mǎn dì hóng yīng zhī jǐn duān。
想见惜芳情意切,更收香蕊掌中看。xiǎng jiàn xī fāng qíng yì qiè,gèng shōu xiāng ruǐ zhǎng zhōng kàn。

宫词

赵佶

缓步宫花夜漏清,廓然天宇月华明。huǎn bù gōng huā yè lòu qīng,kuò rán tiān yǔ yuè huá míng。
凝眸望极无纤翳,惟有银河一练横。níng móu wàng jí wú xiān yì,wéi yǒu yín hé yī liàn héng。

宫词

赵佶

相府元勋次第雄,构成高阁倚层空。xiāng fǔ yuán xūn cì dì xióng,gòu chéng gāo gé yǐ céng kōng。
落成颁燕延台辅,维有珠玑落座中。luò chéng bān yàn yán tái fǔ,wéi yǒu zhū jī luò zuò zhōng。

宫词

赵佶

春池蘋藻绿盘跚,群鸭相呼戏碧湍。chūn chí píng zǎo lǜ pán shān,qún yā xiāng hū xì bì tuān。
两两轻舠闲倚岸,斜阳清景鉴中观。liǎng liǎng qīng dāo xián yǐ àn,xié yáng qīng jǐng jiàn zhōng guān。

宫词

赵佶

太清楼畔柳依依,阑外飘飖绿线齐。tài qīng lóu pàn liǔ yī yī,lán wài piāo yáo lǜ xiàn qí。
鱼钥未开铃铎静,一林鶗鴂占春啼。yú yào wèi kāi líng duó jìng,yī lín tí jué zhàn chūn tí。