古诗词

赠黄安期推官

刘攽

退之谪阳山,始得区生喜。tuì zhī zhé yáng shān,shǐ dé qū shēng xǐ。
其后迁揭阳,颇复称赵子。qí hòu qiān jiē yáng,pǒ fù chēng zhào zi。
穷荒非人境,瘴海绝涯涘。qióng huāng fēi rén jìng,zhàng hǎi jué yá sì。
亲识久去眼,此言不到耳。qīn shí jiǔ qù yǎn,cǐ yán bù dào ěr。
所欢诚易为,未必尽洵美。suǒ huān chéng yì wèi,wèi bì jǐn xún měi。
谕如逃虚空,闻人足音尔。yù rú táo xū kōng,wén rén zú yīn ěr。
我来衡山阳,情况本异此。wǒ lái héng shān yáng,qíng kuàng běn yì cǐ。
一意等万殊,何尝分远迩。yī yì děng wàn shū,hé cháng fēn yuǎn ěr。
四海皆兄弟,蛮貊固州里。sì hǎi jiē xiōng dì,mán mò gù zhōu lǐ。
而于择友间,颇戒不如己。ér yú zé yǒu jiān,pǒ jiè bù rú jǐ。
乃得黄夫子,风韵淡如水。nǎi dé huáng fū zi,fēng yùn dàn rú shuǐ。
为学本之性,言文贯于理。wèi xué běn zhī xìng,yán wén guàn yú lǐ。
遗我累幅书,磊落字盈纸。yí wǒ lèi fú shū,lěi luò zì yíng zhǐ。
不诡亦不矫,不华仍不俚。bù guǐ yì bù jiǎo,bù huá réng bù lǐ。
胡为连城珍,韫藏椟与匦。hú wèi lián chéng zhēn,yùn cáng dú yǔ guǐ。
赏心一何快,区赵非所拟。shǎng xīn yī hé kuài,qū zhào fēi suǒ nǐ。
昔我在朝廷,尝得二三士。xī wǒ zài cháo tíng,cháng dé èr sān shì。
声名未振发,自任以为耻。shēng míng wèi zhèn fā,zì rèn yǐ wèi chǐ。
于今复何能,有志而已矣。yú jīn fù hé néng,yǒu zhì ér yǐ yǐ。
譬将助飞迁,身方在泥滓。pì jiāng zhù fēi qiān,shēn fāng zài ní zǐ。
作诗写吾心,词殚意未已。zuò shī xiě wú xīn,cí dān yì wèi yǐ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

京北流人

刘攽

嗟尔流人亦可悲,白头老叟抱中儿。jiē ěr liú rén yì kě bēi,bái tóu lǎo sǒu bào zhōng ér。
不羞远作投荒客,自恨生迟外户时。bù xiū yuǎn zuò tóu huāng kè,zì hèn shēng chí wài hù shí。
鱼失江湖相喣沫,鸟囚笼槛苦啼饥。yú shī jiāng hú xiāng xǔ mò,niǎo qiú lóng kǎn kǔ tí jī。
乡原日日生荆棘,说似旁人犹涕垂。xiāng yuán rì rì shēng jīng jí,shuō shì páng rén yóu tì chuí。

观灌园偶书

刘攽

一叟汲泉摇辘轳,老妻分水亦携锄。yī sǒu jí quán yáo lù lú,lǎo qī fēn shuǐ yì xié chú。
青青宿草知春入,浥浥苍苔过雨初。qīng qīng sù cǎo zhī chūn rù,yì yì cāng tái guò yǔ chū。
劳力不应嗤强勉,养生何必待赢馀。láo lì bù yīng chī qiáng miǎn,yǎng shēng hé bì dài yíng yú。
白头当作於陵子,身教儿孙种树书。bái tóu dāng zuò yú líng zi,shēn jiào ér sūn zhǒng shù shū。

和宋次道三馆晒书

刘攽

天禄图书一岁开,五云迟日近蓬莱。tiān lù tú shū yī suì kāi,wǔ yún chí rì jìn péng lái。
后生得见灵兰策,贵客都倾内外台。hòu shēng dé jiàn líng lán cè,guì kè dōu qīng nèi wài tái。
不似羽陵残蠹简,正如金谷聚英材。bù shì yǔ líng cán dù jiǎn,zhèng rú jīn gǔ jù yīng cái。
论诗老去无情思,况是阳春未易陪。lùn shī lǎo qù wú qíng sī,kuàng shì yáng chūn wèi yì péi。

送张器判官

刘攽

平吴旧族仕中朝,汤乐徐冯已寂寥。píng wú jiù zú shì zhōng cháo,tāng lè xú féng yǐ jì liáo。
吾子白头趋幕府,同年黄绶亦云霄。wú zi bái tóu qū mù fǔ,tóng nián huáng shòu yì yún xiāo。
著鞭跨马须争道,奋臂呼卢更叱枭。zhù biān kuà mǎ xū zhēng dào,fèn bì hū lú gèng chì xiāo。
颜驷冯唐俱晚遇,不妨青紫老垂腰。yán sì féng táng jù wǎn yù,bù fáng qīng zǐ lǎo chuí yāo。

次韵和张舍人北使归

刘攽

饮冰重见古人心,绝幕仍当暮雪深。yǐn bīng zhòng jiàn gǔ rén xīn,jué mù réng dāng mù xuě shēn。
朝出穹庐随拜日,夜鸣刁斗候横参。cháo chū qióng lú suí bài rì,yè míng diāo dòu hòu héng cān。
胡儿射雁争娱客,羌女听笳却走林。hú ér shè yàn zhēng yú kè,qiāng nǚ tīng jiā què zǒu lín。
闻说虏情亲博望,一言珍重万黄金。wén shuō lǔ qíng qīn bó wàng,yī yán zhēn zhòng wàn huáng jīn。

两府新第

刘攽

圣世诸公起草莱,君恩东第一时开。shèng shì zhū gōng qǐ cǎo lái,jūn ēn dōng dì yī shí kāi。
排门画戟交行马,转肘沙堤接上台。pái mén huà jǐ jiāo xíng mǎ,zhuǎn zhǒu shā dī jiē shàng tái。
卫国名亭缘伐叛,平津虚馆为翘材。wèi guó míng tíng yuán fá pàn,píng jīn xū guǎn wèi qiào cái。
犹分长史待天下,衰老讵能忘傥来。yóu fēn zhǎng shǐ dài tiān xià,shuāi lǎo jù néng wàng tǎng lái。

乙巳早春再游玉仙观赠陈道士

刘攽

十里平郊不值人,解鞍依约记前春。shí lǐ píng jiāo bù zhí rén,jiě ān yī yuē jì qián chūn。
问年已复惊身老,遇境犹能发兴新。wèn nián yǐ fù jīng shēn lǎo,yù jìng yóu néng fā xīng xīn。
泉涨池冰舒雁爪,霜团庭桧叠龙鳞。quán zhǎng chí bīng shū yàn zhǎo,shuāng tuán tíng guì dié lóng lín。
种桃道士长无恙,自愧刘郎病滞身。zhǒng táo dào shì zhǎng wú yàng,zì kuì liú láng bìng zhì shēn。

新广柏悦堂后轩作七言

刘攽

南荣曝日足娱客,北牖来风亦在予。nán róng pù rì zú yú kè,běi yǒu lái fēng yì zài yǔ。
聊以维摩开丈室,便知陶令爱吾庐。liáo yǐ wéi mó kāi zhàng shì,biàn zhī táo lìng ài wú lú。
神龟大蔡昂头际,泽雉名翚矫翼初。shén guī dà cài áng tóu jì,zé zhì míng huī jiǎo yì chū。
戏问庭前双古柏,阅人无算我谁如。xì wèn tíng qián shuāng gǔ bǎi,yuè rén wú suàn wǒ shuí rú。

立春谢赐幡胜口号呈子瞻冲元内翰子开器资舍人

刘攽

立春幡胜紫宸朝,正以金珰插右貂。lì chūn fān shèng zǐ chén cháo,zhèng yǐ jīn dāng chā yòu diāo。
便觉阳和生暖律,俱承庆泽下层霄。biàn jué yáng hé shēng nuǎn lǜ,jù chéng qìng zé xià céng xiāo。
奇零雪片依楼角,容易风威转柳条。qí líng xuě piàn yī lóu jiǎo,róng yì fēng wēi zhuǎn liǔ tiáo。
七十无能不归去,强将衰白向颜韶。qī shí wú néng bù guī qù,qiáng jiāng shuāi bái xiàng yán sháo。

和前韵

刘攽

雪寒常怯月边朝,乍起东风拂敝貂。xuě hán cháng qiè yuè biān cháo,zhà qǐ dōng fēng fú bì diāo。
银胜彩幡分节物,宿云晨雾凝璇霄。yín shèng cǎi fān fēn jié wù,sù yún chén wù níng xuán xiāo。
君为特达千金璧,我是衰迟百尺条。jūn wèi tè dá qiān jīn bì,wǒ shì shuāi chí bǎi chǐ tiáo。
叩缶乌乌聊快耳,宁知报响得咸韶。kòu fǒu wū wū liáo kuài ěr,níng zhī bào xiǎng dé xián sháo。

王正仲林子中联舟西上过睢阳寄书率尔成诗为报

刘攽

大帆如翼画江来,鼙鼓声乾虺虺雷。dà fān rú yì huà jiāng lái,pí gǔ shēng qián huī huī léi。
洛水登仙惟李郭,兔园延客得邹枚。luò shuǐ dēng xiān wéi lǐ guō,tù yuán yán kè dé zōu méi。
寄书上有加餐饭,倾盖何时数举杯。jì shū shàng yǒu jiā cān fàn,qīng gài hé shí shù jǔ bēi。
想到石渠寻旧境,秋花著子遍庭槐。xiǎng dào shí qú xún jiù jìng,qiū huā zhù zi biàn tíng huái。

吕舍人北使

刘攽

汉德舟车万里通,赤心持节复平戎。hàn dé zhōu chē wàn lǐ tōng,chì xīn chí jié fù píng róng。
空同气色连穷发,当户君臣聚引弓。kōng tóng qì sè lián qióng fā,dāng hù jūn chén jù yǐn gōng。
马酒御寒朝伴冻,貂裘冲雪昼禁风。mǎ jiǔ yù hán cháo bàn dòng,diāo qiú chōng xuě zhòu jìn fēng。
清蒲固有安边画,可待甘陈傅郑功。qīng pú gù yǒu ān biān huà,kě dài gān chén fù zhèng gōng。

仲冯北使

刘攽

极北空同戴斗星,越疆犹有短长亭。jí běi kōng tóng dài dòu xīng,yuè jiāng yóu yǒu duǎn zhǎng tíng。
汉朝正朔原无外,边地山河不见经。hàn cháo zhèng shuò yuán wú wài,biān dì shān hé bù jiàn jīng。
雪拥旃裘绵欲折,冰生湩酪酒初醒。xuě yōng zhān qiú mián yù zhé,bīng shēng dòng lào jiǔ chū xǐng。
我家四世俱持节,送尔皇华却涕零。wǒ jiā sì shì jù chí jié,sòng ěr huáng huá què tì líng。

王仲至使北

刘攽

朔雪如沙万里程,幽阴戴斗正严凝。shuò xuě rú shā wàn lǐ chéng,yōu yīn dài dòu zhèng yán níng。
终军何必功横草,沈尹无烦夕饮冰。zhōng jūn hé bì gōng héng cǎo,shěn yǐn wú fán xī yǐn bīng。
茗粥迩来夸湩酪,毡裘仍自愧绵缯。míng zhōu ěr lái kuā dòng lào,zhān qiú réng zì kuì mián zēng。
岁寒拜日穹庐外,想见东南瑞气升。suì hán bài rì qióng lú wài,xiǎng jiàn dōng nán ruì qì shēng。

早春郊外

刘攽

满城尘土无穷极,出郭风烟顿扫除。mǎn chéng chén tǔ wú qióng jí,chū guō fēng yān dùn sǎo chú。
春浅暗泉流脉脉,日长归雁影疏疏。chūn qiǎn àn quán liú mài mài,rì zhǎng guī yàn yǐng shū shū。
强将拙计仍谋野,等复劳生愧荷锄。qiáng jiāng zhuō jì réng móu yě,děng fù láo shēng kuì hé chú。
安得面山临水地,种花移竹一茅庐。ān dé miàn shān lín shuǐ dì,zhǒng huā yí zhú yī máo lú。