古诗词

赠黄安期推官

刘攽

退之谪阳山,始得区生喜。tuì zhī zhé yáng shān,shǐ dé qū shēng xǐ。
其后迁揭阳,颇复称赵子。qí hòu qiān jiē yáng,pǒ fù chēng zhào zi。
穷荒非人境,瘴海绝涯涘。qióng huāng fēi rén jìng,zhàng hǎi jué yá sì。
亲识久去眼,此言不到耳。qīn shí jiǔ qù yǎn,cǐ yán bù dào ěr。
所欢诚易为,未必尽洵美。suǒ huān chéng yì wèi,wèi bì jǐn xún měi。
谕如逃虚空,闻人足音尔。yù rú táo xū kōng,wén rén zú yīn ěr。
我来衡山阳,情况本异此。wǒ lái héng shān yáng,qíng kuàng běn yì cǐ。
一意等万殊,何尝分远迩。yī yì děng wàn shū,hé cháng fēn yuǎn ěr。
四海皆兄弟,蛮貊固州里。sì hǎi jiē xiōng dì,mán mò gù zhōu lǐ。
而于择友间,颇戒不如己。ér yú zé yǒu jiān,pǒ jiè bù rú jǐ。
乃得黄夫子,风韵淡如水。nǎi dé huáng fū zi,fēng yùn dàn rú shuǐ。
为学本之性,言文贯于理。wèi xué běn zhī xìng,yán wén guàn yú lǐ。
遗我累幅书,磊落字盈纸。yí wǒ lèi fú shū,lěi luò zì yíng zhǐ。
不诡亦不矫,不华仍不俚。bù guǐ yì bù jiǎo,bù huá réng bù lǐ。
胡为连城珍,韫藏椟与匦。hú wèi lián chéng zhēn,yùn cáng dú yǔ guǐ。
赏心一何快,区赵非所拟。shǎng xīn yī hé kuài,qū zhào fēi suǒ nǐ。
昔我在朝廷,尝得二三士。xī wǒ zài cháo tíng,cháng dé èr sān shì。
声名未振发,自任以为耻。shēng míng wèi zhèn fā,zì rèn yǐ wèi chǐ。
于今复何能,有志而已矣。yú jīn fù hé néng,yǒu zhì ér yǐ yǐ。
譬将助飞迁,身方在泥滓。pì jiāng zhù fēi qiān,shēn fāng zài ní zǐ。
作诗写吾心,词殚意未已。zuò shī xiě wú xīn,cí dān yì wèi yǐ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

赠杨次公秘丞

刘攽

莫将阳九归时数,自为乾封致吉祥。mò jiāng yáng jiǔ guī shí shù,zì wèi qián fēng zhì jí xiáng。
必若中兴待云汉,枉教流议及桑羊。bì ruò zhōng xīng dài yún hàn,wǎng jiào liú yì jí sāng yáng。
相望冠盖交驰传,躬作牺牲属奉常。xiāng wàng guān gài jiāo chí chuán,gōng zuò xī shēng shǔ fèng cháng。
肤寸崇朝看变化,吾农从此万斯箱。fū cùn chóng cháo kàn biàn huà,wú nóng cóng cǐ wàn sī xiāng。

酬潘及甫

刘攽

困学那知三代英,定交良愧十年兄。kùn xué nà zhī sān dài yīng,dìng jiāo liáng kuì shí nián xiōng。
断鸿陈迹悲朝露,乔木孤飞念友生。duàn hóng chén jì bēi cháo lù,qiáo mù gū fēi niàn yǒu shēng。
樽酒相逢开口笑,风波远别使人惊。zūn jiǔ xiāng féng kāi kǒu xiào,fēng bō yuǎn bié shǐ rén jīng。
海边春色青青柳,泪落阳关最后声。hǎi biān chūn sè qīng qīng liǔ,lèi luò yáng guān zuì hòu shēng。

省宿

刘攽

开旦文书整日劳,漏传门掩谢诸曹。kāi dàn wén shū zhěng rì láo,lòu chuán mén yǎn xiè zhū cáo。
小庭待月久不下,乔木降风空自高。xiǎo tíng dài yuè jiǔ bù xià,qiáo mù jiàng fēng kōng zì gāo。
旧学荒芜多梦寐,微官补益抵分毫。jiù xué huāng wú duō mèng mèi,wēi guān bǔ yì dǐ fēn háo。
秋来鬓发看成雪,不似潘生始二毛。qiū lái bìn fā kàn chéng xuě,bù shì pān shēng shǐ èr máo。

次韵和陈学士八月十六日省宿

刘攽

疏帘珍簟倚通中,落烬飘香堕玉虫。shū lián zhēn diàn yǐ tōng zhōng,luò jìn piāo xiāng duò yù chóng。
信宿依然十分月,黄昏正尔一番风。xìn sù yī rán shí fēn yuè,huáng hūn zhèng ěr yī fān fēng。
流萤暗逐星过水,惊鹊时翻叶堕空。liú yíng àn zhú xīng guò shuǐ,jīng què shí fān yè duò kōng。
诗兴不禁头已白,醉乡只有面微红。shī xīng bù jìn tóu yǐ bái,zuì xiāng zhǐ yǒu miàn wēi hóng。

次韵和登州张使君

刘攽

层城表海势嵯峨,车骑雍容乐事多。céng chéng biǎo hǎi shì cuó é,chē qí yōng róng lè shì duō。
八月潮平占候火,三更日上看涛波。bā yuè cháo píng zhàn hòu huǒ,sān gèng rì shàng kàn tāo bō。
闲留方士谈迂怪,醉听齐讴起艳歌。xián liú fāng shì tán yū guài,zuì tīng qí ōu qǐ yàn gē。
莫以高材厌留滞,功名从古喻裘蓑。mò yǐ gāo cái yàn liú zhì,gōng míng cóng gǔ yù qiú suō。

和陈五祠九宫致斋

刘攽

帝家三正付惟清,岑寂容台最古厅。dì jiā sān zhèng fù wéi qīng,cén jì róng tái zuì gǔ tīng。
长日斋居空旦旦,几年华发欲星星。zhǎng rì zhāi jū kōng dàn dàn,jǐ nián huá fā yù xīng xīng。
霜风洒叶都成赤,篱菊疏花杂间青。shuāng fēng sǎ yè dōu chéng chì,lí jú shū huā zá jiān qīng。
多少旧溪招隐兴,暂因釐事绕林坰。duō shǎo jiù xī zhāo yǐn xīng,zàn yīn lí shì rào lín jiōng。

题所种梧楸

刘攽

曲槛层檐与树宜,三年初见绿阴垂。qū kǎn céng yán yǔ shù yí,sān nián chū jiàn lǜ yīn chuí。
声随白雨凉生疾,影夺朱炎暑到迟。shēng suí bái yǔ liáng shēng jí,yǐng duó zhū yán shǔ dào chí。
傍倚辘轳看汲井,下留闲客坐围棋。bàng yǐ lù lú kàn jí jǐng,xià liú xián kè zuò wéi qí。
会须百尺参天直,白发空嗟拱把诗。huì xū bǎi chǐ cān tiān zhí,bái fā kōng jiē gǒng bǎ shī。

还家

刘攽

草径茅庐不远城,归来松竹已秋声。cǎo jìng máo lú bù yuǎn chéng,guī lái sōng zhú yǐ qiū shēng。
鄙人倦客方招隐,弱女非男亦慰情。bǐ rén juàn kè fāng zhāo yǐn,ruò nǚ fēi nán yì wèi qíng。
薄愿自甘随老圃,短才无用至名卿。báo yuàn zì gān suí lǎo pǔ,duǎn cái wú yòng zhì míng qīng。
闾里相见成幽熟,他日禽鱼尚不惊。lǘ lǐ xiāng jiàn chéng yōu shú,tā rì qín yú shàng bù jīng。

城上新亭

刘攽

野芳乔木共回环,步到西城五里间。yě fāng qiáo mù gòng huí huán,bù dào xī chéng wǔ lǐ jiān。
值有丛祠休足力,就为幽境慰心颜。zhí yǒu cóng cí xiū zú lì,jiù wèi yōu jìng wèi xīn yán。
鸥声远水连晴日,刹影高台似浅山。ōu shēng yuǎn shuǐ lián qíng rì,shā yǐng gāo tái shì qiǎn shān。
胜事本来容易集,可怜人自不能闲。shèng shì běn lái róng yì jí,kě lián rén zì bù néng xián。

次韵王介甫金陵怀古四首

刘攽

虎踞群山带绕江,为谁为国为谁降。hǔ jù qún shān dài rào jiāng,wèi shuí wèi guó wèi shuí jiàng。
高台麋鹿看无数,废沼凫鹥去自双。gāo tái mí lù kàn wú shù,fèi zhǎo fú yī qù zì shuāng。
万里朝云随逝水,百年西月过虚窗。wàn lǐ cháo yún suí shì shuǐ,bǎi nián xī yuè guò xū chuāng。
白门酒美东风快,笑数英雄尽一缸。bái mén jiǔ měi dōng fēng kuài,xiào shù yīng xióng jǐn yī gāng。

次韵王介甫金陵怀古四首

刘攽

楼船西下势横江,元帅旌旗就约降。lóu chuán xī xià shì héng jiāng,yuán shuài jīng qí jiù yuē jiàng。
旋报前师覆张悌,亟传单骑馘王双。xuán bào qián shī fù zhāng tì,jí chuán dān qí guó wáng shuāng。
燕焚正自当烟突,蚁溃何堪值水窗。yàn fén zhèng zì dāng yān tū,yǐ kuì hé kān zhí shuǐ chuāng。
回首三军欢奏凯,万牛行炙酒千缸。huí shǒu sān jūn huān zòu kǎi,wàn niú xíng zhì jiǔ qiān gāng。

次韵王介甫金陵怀古四首

刘攽

楚贡来迟诡问江,汉收群策士心降。chǔ gòng lái chí guǐ wèn jiāng,hàn shōu qún cè shì xīn jiàng。
一言已重黄金百,再见仍蒙白璧双。yī yán yǐ zhòng huáng jīn bǎi,zài jiàn réng méng bái bì shuāng。
漂客脱身甘马革,老儒投笔谢书窗。piāo kè tuō shēn gān mǎ gé,lǎo rú tóu bǐ xiè shū chuāng。
岂知三阁酣诗酒,浩唱庭花倒玉缸。qǐ zhī sān gé hān shī jiǔ,hào chàng tíng huā dào yù gāng。

次韵王介甫金陵怀古四首

刘攽

颓垣落水半平江,乔木风呼不易降。tuí yuán luò shuǐ bàn píng jiāng,qiáo mù fēng hū bù yì jiàng。
耕出珠玑时得一,道逢麟凤不成双。gēng chū zhū jī shí dé yī,dào féng lín fèng bù chéng shuāng。
潮声半夜来寒渚,月色深秋照旧窗。cháo shēng bàn yè lái hán zhǔ,yuè sè shēn qiū zhào jiù chuāng。
唯有鱼盐城下市,樯乌想望集瓶缸。wéi yǒu yú yán chéng xià shì,qiáng wū xiǎng wàng jí píng gāng。

送冯当世移金陵

刘攽

满城携酒驻高轩,楚老沾衣共一言。mǎn chéng xié jiǔ zhù gāo xuān,chǔ lǎo zhān yī gòng yī yán。
何幸期年无吏事,方从歉岁识君恩。hé xìng qī nián wú lì shì,fāng cóng qiàn suì shí jūn ēn。
潮迎彩鹢来瓜步,山映朱旗转白门。cháo yíng cǎi yì lái guā bù,shān yìng zhū qí zhuǎn bái mén。
早晚使星还北极,溥看霖雨济乾坤。zǎo wǎn shǐ xīng hái běi jí,pǔ kàn lín yǔ jì qián kūn。

李公择自滑州移知鄂州

刘攽

黄鹤仙人去不留,武昌官柳傍层楼。huáng hè xiān rén qù bù liú,wǔ chāng guān liǔ bàng céng lóu。
前山欲近沧浪水,芳草遥分鹦鹉洲。qián shān yù jìn cāng làng shuǐ,fāng cǎo yáo fēn yīng wǔ zhōu。
渔父啸歌聊自乐,祢衡词赋若为谋。yú fù xiào gē liáo zì lè,mí héng cí fù ruò wèi móu。
朱轮皂盖一身贵,谈笑岂知千古愁。zhū lún zào gài yī shēn guì,tán xiào qǐ zhī qiān gǔ chóu。