古诗词

和永叔春雪

刘攽

陬筒吹灰变冥朔,生气萌泉天不觉。zōu tǒng chuī huī biàn míng shuò,shēng qì méng quán tiān bù jué。
凝阴忽升气横厉,重云大同势绵邈。níng yīn hū shēng qì héng lì,zhòng yún dà tóng shì mián miǎo。
通衢漫漫走流沙,近甸稍稍堆乔岳。tōng qú màn màn zǒu liú shā,jìn diān shāo shāo duī qiáo yuè。
焚炉姹女姿飞扬,匝野神奸谁雕琢。fén lú chà nǚ zī fēi yáng,zā yě shén jiān shuí diāo zuó。
刀圭不惜透墙隙,捷业俄然垂屋角。dāo guī bù xī tòu qiáng xì,jié yè é rán chuí wū jiǎo。
户斜尺剑未及收,窗缺连环如可握。hù xié chǐ jiàn wèi jí shōu,chuāng quē lián huán rú kě wò。
鲜妆宫女喜深印,红手庠童斗坚搦。xiān zhuāng gōng nǚ xǐ shēn yìn,hóng shǒu xiáng tóng dòu jiān nuò。
暝鸡误晓屡咿咿,饥雀冲人犹啄啄。míng jī wù xiǎo lǚ yī yī,jī què chōng rén yóu zhuó zhuó。
虽怜林篁有摧折,却喜陇苗就优渥。suī lián lín huáng yǒu cuī zhé,què xǐ lǒng miáo jiù yōu wò。
贫庐败褐憎破牖,富屋珍裘转深幄。pín lú bài hè zēng pò yǒu,fù wū zhēn qiú zhuǎn shēn wò。
使君高义仍泛爱,颍士多文方力学。shǐ jūn gāo yì réng fàn ài,yǐng shì duō wén fāng lì xué。
猎师得隽鲜弃薧,厨酿荐甘清间浊。liè shī dé juàn xiān qì hāo,chú niàng jiàn gān qīng jiān zhuó。
气随阳春破凝烈,巧夺钧工畏名貌。qì suí yáng chūn pò níng liè,qiǎo duó jūn gōng wèi míng mào。
吾知郢人不复歌,古声比今为拙朴。wú zhī yǐng rén bù fù gē,gǔ shēng bǐ jīn wèi zhuō pǔ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

神宗皇帝挽诗四首

刘攽

晚驾严仙御,西巡即旧都。wǎn jià yán xiān yù,xī xún jí jiù dōu。
天寒馀鹤语,弓堕脱龙须。tiān hán yú hè yǔ,gōng duò tuō lóng xū。
白发孤臣泪,清湘万里途。bái fā gū chén lèi,qīng xiāng wàn lǐ tú。
无由宣室问,回首叫苍梧。wú yóu xuān shì wèn,huí shǒu jiào cāng wú。

大行挽诗二首

刘攽

受名从大行,复土自因山。shòu míng cóng dà xíng,fù tǔ zì yīn shān。
秋草龙髯堕,宫烟泪竹斑。qiū cǎo lóng rán duò,gōng yān lèi zhú bān。
不知汲水远,犹与化人还。bù zhī jí shuǐ yuǎn,yóu yǔ huà rén hái。
寂寞崦嵫日,空瞻咫尺颜。jì mò yān zī rì,kōng zhān zhǐ chǐ yán。

大行挽诗二首

刘攽

讴歌前授启,桑谷遂兴商。ōu gē qián shòu qǐ,sāng gǔ suì xīng shāng。
恭己朝无事,优贤礼亦庄。gōng jǐ cháo wú shì,yōu xián lǐ yì zhuāng。
那惊同轨至,方奏万年觞。nà jīng tóng guǐ zhì,fāng zòu wàn nián shāng。
西望归云白,悠悠指帝乡。xī wàng guī yún bái,yōu yōu zhǐ dì xiāng。

又二首

刘攽

万国依无外,三登颂太平。wàn guó yī wú wài,sān dēng sòng tài píng。
樵夫亦谈道,耆旧莫知兵。qiáo fū yì tán dào,qí jiù mò zhī bīng。
云去仙乡远,龙来宝鼎成。yún qù xiān xiāng yuǎn,lóng lái bǎo dǐng chéng。
西风动阊阖,哀涕不胜情。xī fēng dòng chāng hé,āi tì bù shèng qíng。

又二首

刘攽

供张连三辅,梯航会九围。gōng zhāng lián sān fǔ,tī háng huì jiǔ wéi。
属车疑晚驾,清跸望来归。shǔ chē yí wǎn jià,qīng bì wàng lái guī。
草露凄金阙,松风扬玉衣。cǎo lù qī jīn quē,sōng fēng yáng yù yī。
旧传当脱躧,遥见五云飞。jiù chuán dāng tuō xǐ,yáo jiàn wǔ yún fēi。

日晚

刘攽

清秋来早晚,落日正萧然。qīng qiū lái zǎo wǎn,luò rì zhèng xiāo rán。
稍见林外水,独听风际蝉。shāo jiàn lín wài shuǐ,dú tīng fēng jì chán。
牛羊暝知道,墟落远生烟。niú yáng míng zhī dào,xū luò yuǎn shēng yān。
岁事看禾黍,方知沮溺贤。suì shì kàn hé shǔ,fāng zhī jǔ nì xián。

挽杜祁公太师二首

刘攽

孤童迨耆老,仕郡至三公。gū tóng dài qí lǎo,shì jùn zhì sān gōng。
任重仍长道,材全信永终。rèn zhòng réng zhǎng dào,cái quán xìn yǒng zhōng。
时推子房智,人识伯夷风。shí tuī zi fáng zhì,rén shí bó yí fēng。
存殁哀荣礼,千秋谁与同。cún mò āi róng lǐ,qiān qiū shuí yǔ tóng。

挽杜祁公太师二首

刘攽

赤舄三师贵,诸公百里封。chì xì sān shī guì,zhū gōng bǎi lǐ fēng。
旧勋兼注意,馀事寄明农。jiù xūn jiān zhù yì,yú shì jì míng nóng。
哀动襄阳市,悲残郑国舂。āi dòng xiāng yáng shì,bēi cán zhèng guó chōng。
空馀灵寿赐,无复见临雍。kōng yú líng shòu cì,wú fù jiàn lín yōng。

秋雨四首

刘攽

冷雨黄昏暮,秋声众叶喧。lěng yǔ huáng hūn mù,qiū shēng zhòng yè xuān。
濯烦天宇阔,流恶楚江浑。zhuó fán tiān yǔ kuò,liú è chǔ jiāng hún。
蛙黾烦当道,鱼龙稍在门。wā mǐn fán dāng dào,yú lóng shāo zài mén。
一樽聊自劝,还欲笑臧孙。yī zūn liáo zì quàn,hái yù xiào zāng sūn。

秋雨四首

刘攽

漠漠清秋雨,萧萧万宇寒。mò mò qīng qiū yǔ,xiāo xiāo wàn yǔ hán。
蛟龙移窟宅,江汉急波澜。jiāo lóng yí kū zhái,jiāng hàn jí bō lán。
瘴雾深蛮洞,旌旗湿汉官。zhàng wù shēn mán dòng,jīng qí shī hàn guān。
南征愁失道,后土若为乾。nán zhēng chóu shī dào,hòu tǔ ruò wèi qián。

秋雨四首

刘攽

海风吹暮雨,淮上始秋声。hǎi fēng chuī mù yǔ,huái shàng shǐ qiū shēng。
点滴潜滋润,阴沈未放晴。diǎn dī qián zī rùn,yīn shěn wèi fàng qíng。
林塘云似密,水鉴镜来清。lín táng yún shì mì,shuǐ jiàn jìng lái qīng。
无事看鱼鸟,飞沈体亦轻。wú shì kàn yú niǎo,fēi shěn tǐ yì qīng。

秋雨四首

刘攽

炎天常畏酒,秋兴忆开觞。yán tiān cháng wèi jiǔ,qiū xīng yì kāi shāng。
海面孤云黑,林端一叶黄。hǎi miàn gū yún hēi,lín duān yī yè huáng。
岛夷歌似楚,村笛语如羌。dǎo yí gē shì chǔ,cūn dí yǔ rú qiāng。
更觉非吾土,登临思旧乡。gèng jué fēi wú tǔ,dēng lín sī jiù xiāng。

有怀北归

刘攽

江汉不宜秋,羁人北望愁。jiāng hàn bù yí qiū,jī rén běi wàng chóu。
帝乡从此去,楚水正东流。dì xiāng cóng cǐ qù,chǔ shuǐ zhèng dōng liú。
竟日悲鶗鴂,长歌倚蒯缑。jìng rì bēi tí jué,zhǎng gē yǐ kuǎi gōu。
天边两黄鹄,那肯为人留。tiān biān liǎng huáng gǔ,nà kěn wèi rén liú。

秘阁梅花

刘攽

始知丹禁密,独见早梅新。shǐ zhī dān jìn mì,dú jiàn zǎo méi xīn。
天上应常雪,人间未有春。tiān shàng yīng cháng xuě,rén jiān wèi yǒu chūn。
乱香交砌草,疏影媚庭筠。luàn xiāng jiāo qì cǎo,shū yǐng mèi tíng yún。
浪作瀛洲客,催成白发人。làng zuò yíng zhōu kè,cuī chéng bái fā rén。

雨中晚凉

刘攽

落日浮云暝,沧江雨气来。luò rì fú yún míng,cāng jiāng yǔ qì lái。
风灯殊未定,洞户故频开。fēng dēng shū wèi dìng,dòng hù gù pín kāi。
秋意梧桐急,宵征蟋蟀哀。qiū yì wú tóng jí,xiāo zhēng xī shuài āi。
客心聊洒濯,天地久尘埃。kè xīn liáo sǎ zhuó,tiān dì jiǔ chén āi。