古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

升之元真观读书

强至

白日无停运,青云要早图。bái rì wú tíng yùn,qīng yún yào zǎo tú。
寓居邻上士,述作笑潜夫。yù jū lín shàng shì,shù zuò xiào qián fū。
案冗书签满,窗明树影孤。àn rǒng shū qiān mǎn,chuāng míng shù yǐng gū。
徘徊拂尘壁,一半旧题无。pái huái fú chén bì,yī bàn jiù tí wú。

送李厚秘校赴相州户曹

强至

迎妇金貂宅,之官铜雀台。yíng fù jīn diāo zhái,zhī guān tóng què tái。
俱新是婚宦,有素独怜才。jù xīn shì hūn huàn,yǒu sù dú lián cái。
簿领时能拨,图书日可开。bù lǐng shí néng bō,tú shū rì kě kāi。
无劳叹州县,自足脱尘埃。wú láo tàn zhōu xiàn,zì zú tuō chén āi。

醉卧

强至

彭泽终朝饮,杯乾入醉乡。péng zé zhōng cháo yǐn,bēi qián rù zuì xiāng。
眩头遗野帻,坦腹委藜床。xuàn tóu yí yě zé,tǎn fù wěi lí chuáng。
吏部瓮边卧,山公马上狂。lì bù wèng biān wò,shān gōng mǎ shàng kuáng。
何如此安稳,寝兴为吾长。hé rú cǐ ān wěn,qǐn xīng wèi wú zhǎng。

和叔以琴诗见贻因成一篇奉答

强至

制就七弦器,斫残千古桐。zhì jiù qī xián qì,zhuó cán qiān gǔ tóng。
正声希世出,群耳此时聋。zhèng shēng xī shì chū,qún ěr cǐ shí lóng。
徽暗列星隐,意存流水空。huī àn liè xīng yǐn,yì cún liú shuǐ kōng。
凭君莫轻抚,留取和薰风。píng jūn mò qīng fǔ,liú qǔ hé xūn fēng。

古剑

强至

只因耕战地,得此古龙泉。zhǐ yīn gēng zhàn dì,dé cǐ gǔ lóng quán。
磨拭自今日,埋藏曾几年。mó shì zì jīn rì,mái cáng céng jǐ nián。
无将试蛟窟,宜待静狼烟。wú jiāng shì jiāo kū,yí dài jìng láng yān。
寄语奸邪辈,当锋莫向前。jì yǔ jiān xié bèi,dāng fēng mò xiàng qián。

压书玉兔

强至

白玉双蹲兔,工深刻楮劳。bái yù shuāng dūn tù,gōng shēn kè chǔ láo。
长疑奔月窟,浑欲动霜毛。zhǎng yí bēn yuè kū,hún yù dòng shuāng máo。
似喜书成穴,犹惊笔有毫。shì xǐ shū chéng xué,yóu jīng bǐ yǒu háo。
案间谁汝待,自觉守株高。àn jiān shuí rǔ dài,zì jué shǒu zhū gāo。

睢阳春日偶书二首

强至

冻柳轻能舞,枯河暖亦流。dòng liǔ qīng néng wǔ,kū hé nuǎn yì liú。
东风应自好,远客独含愁。dōng fēng yīng zì hǎo,yuǎn kè dú hán chóu。
揽镜伤吟鬓,无钱买钓舟。lǎn jìng shāng yín bìn,wú qián mǎi diào zhōu。
谁能终日兴,大半在沧洲。shuí néng zhōng rì xīng,dà bàn zài cāng zhōu。

睢阳春日偶书二首

强至

杨柳亡隋岸,风尘旧宋州。yáng liǔ wáng suí àn,fēng chén jiù sòng zhōu。
寄家盈百指,忆弟湿双眸。jì jiā yíng bǎi zhǐ,yì dì shī shuāng móu。
旅宦那能定,人生本自浮。lǚ huàn nà néng dìng,rén shēng běn zì fú。
旋酤街北酒,准拟送春愁。xuán gū jiē běi jiǔ,zhǔn nǐ sòng chūn chóu。

睢阳别包进甫

强至

饮遍长安酒,春风送马蹄。yǐn biàn zhǎng ān jiǔ,chūn fēng sòng mǎ tí。
异乡怜会合,明日复东西。yì xiāng lián huì hé,míng rì fù dōng xī。
行兴看君速,归期恨我稽。xíng xīng kàn jūn sù,guī qī hèn wǒ jī。
门前客星濑,到日濯尘泥。mén qián kè xīng lài,dào rì zhuó chén ní。

别希鲁回马上口占

强至

兄佐诸侯幕,愚居孝子庐。xiōng zuǒ zhū hóu mù,yú jū xiào zi lú。
奔驰他自得,情味独相于。bēn chí tā zì dé,qíng wèi dú xiāng yú。
先送秋帆动,还嗟友席虚。xiān sòng qiū fān dòng,hái jiē yǒu xí xū。
平生感知泪,今日为涟如。píng shēng gǎn zhī lèi,jīn rì wèi lián rú。

大风

强至

正月明朝尽,东风半夜狂。zhèng yuè míng cháo jǐn,dōng fēng bàn yè kuáng。
乾坤摇盖轴,草树拔毫芒。qián kūn yáo gài zhóu,cǎo shù bá háo máng。
乱瓦飘无数,寒沙走更忙。luàn wǎ piāo wú shù,hán shā zǒu gèng máng。
圣时谗口绝,天令莫乖常。shèng shí chán kǒu jué,tiān lìng mò guāi cháng。

寄盛子美俞元功二先辈

强至

彼美吴州杰,相从萧寺居。bǐ měi wú zhōu jié,xiāng cóng xiāo sì jū。
聊穷三尺律,肯恃五车书。liáo qióng sān chǐ lǜ,kěn shì wǔ chē shū。
前有殊尤等,行当选擢初。qián yǒu shū yóu děng,xíng dāng xuǎn zhuó chū。
秋风吹客袂,乡思复何如。qiū fēng chuī kè mèi,xiāng sī fù hé rú。

寄公立

强至

一朝挥别袂,九日在征岐。yī cháo huī bié mèi,jiǔ rì zài zhēng qí。
识我相思意,如君独坐时。shí wǒ xiāng sī yì,rú jūn dú zuò shí。
榴花须满盏,菊蕊况盈枝。liú huā xū mǎn zhǎn,jú ruǐ kuàng yíng zhī。
目下重阳泪,宜看杜牧诗。mù xià zhòng yáng lèi,yí kàn dù mù shī。

寄俞君度

强至

夫子惫已甚,平生心向存。fū zi bèi yǐ shén,píng shēng xīn xiàng cún。
黄金空旧产,白首寄他门。huáng jīn kōng jiù chǎn,bái shǒu jì tā mén。
独酌醉应浅,愁吟声更吞。dú zhuó zuì yīng qiǎn,chóu yín shēng gèng tūn。
飘零那复久,知己有平原。piāo líng nà fù jiǔ,zhī jǐ yǒu píng yuán。

过洺州

强至

朔野风烟古,临洺气象存。shuò yě fēng yān gǔ,lín míng qì xiàng cún。
魏风沿土性,漳水抱城根。wèi fēng yán tǔ xìng,zhāng shuǐ bào chéng gēn。
故垒盘荒草,残碑落近村。gù lěi pán huāng cǎo,cán bēi luò jìn cūn。
太平民产富,桑柘半郊原。tài píng mín chǎn fù,sāng zhè bàn jiāo yuán。
7461234567»