古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

北都春日

强至

日出车马道,风来城市尘。rì chū chē mǎ dào,fēng lái chéng shì chén。
关河应自昔,花草不知春。guān hé yīng zì xī,huā cǎo bù zhī chūn。
云静鸟翻翼,冰消鱼动鳞。yún jìng niǎo fān yì,bīng xiāo yú dòng lín。
太平无一事,把酒劝耕民。tài píng wú yī shì,bǎ jiǔ quàn gēng mín。

出大名府北郭

强至

驱车出近郭,野色感年华。qū chē chū jìn guō,yě sè gǎn nián huá。
河静水犹冻,地寒林未花。hé jìng shuǐ yóu dòng,dì hán lín wèi huā。
细风吹断柳,残雪隐虚沙。xì fēng chuī duàn liǔ,cán xuě yǐn xū shā。
乡思东南阔,归飞羡暮鸦。xiāng sī dōng nán kuò,guī fēi xiàn mù yā。

马上口占

强至

出郭尘埃少,驱车节物便。chū guō chén āi shǎo,qū chē jié wù biàn。
归心忘泽国,病眼豁霜天。guī xīn wàng zé guó,bìng yǎn huō shuāng tiān。
鸟雀飞荒圃,牛羊卧晚田。niǎo què fēi huāng pǔ,niú yáng wò wǎn tián。
吟边摇落意,疏木起孤烟。yín biān yáo luò yì,shū mù qǐ gū yān。

二月过半犹未见花昨日逢之珍云已有小桃因成短句

强至

不觉春过半,开花始见桃。bù jué chūn guò bàn,kāi huā shǐ jiàn táo。
年光双鸟翼,世事一鸿毛。nián guāng shuāng niǎo yì,shì shì yī hóng máo。
有兴抚清景,将愁付浊醪。yǒu xīng fǔ qīng jǐng,jiāng chóu fù zhuó láo。
家林应烂漫,南望首空搔。jiā lín yīng làn màn,nán wàng shǒu kōng sāo。

偶书呈公胜

强至

朔吹朝还暮,繁云凝复开。shuò chuī cháo hái mù,fán yún níng fù kāi。
不能成雪意,只解作寒媒。bù néng chéng xuě yì,zhǐ jiě zuò hán méi。
薄宦家千里,长吟酒一杯。báo huàn jiā qiān lǐ,zhǎng yín jiǔ yī bēi。
西邻郑夫子,乘兴几时来。xī lín zhèng fū zi,chéng xīng jǐ shí lái。

走笔送杨正臣先辈还吴

强至

客衣沾魏土,归马望吴云。kè yī zhān wèi tǔ,guī mǎ wàng wú yún。
一纪困游宦,异乡愁送君。yī jì kùn yóu huàn,yì xiāng chóu sòng jūn。
骅骝行得路,鸿雁去成群。huá liú xíng dé lù,hóng yàn qù chéng qún。
何日江天酒,重论别后文。hé rì jiāng tiān jiǔ,zhòng lùn bié hòu wén。

居魏岁馀未尝见江乡故人今无悔如雄过此相见甚喜席间率成短篇呈之

强至

经年大河北,终日故乡心。jīng nián dà hé běi,zhōng rì gù xiāng xīn。
入耳欣吴语,开怀慰越吟。rù ěr xīn wú yǔ,kāi huái wèi yuè yín。
天寒裘领薄,日暮酒杯深。tiān hán qiú lǐng báo,rì mù jiǔ bēi shēn。
早晚论边策,长缨试请擒。zǎo wǎn lùn biān cè,zhǎng yīng shì qǐng qín。

新秋夜月寄故人

强至

客心宜静夜,月色澹新秋。kè xīn yí jìng yè,yuè sè dàn xīn qiū。
影落三湘水,诗传八咏楼。yǐng luò sān xiāng shuǐ,shī chuán bā yǒng lóu。
何穷对酒望,几处卷帘愁。hé qióng duì jiǔ wàng,jǐ chù juǎn lián chóu。
若问相思意,随君万里游。ruò wèn xiāng sī yì,suí jūn wàn lǐ yóu。

依韵和留台崔库部局中自遣

强至

儒林文雅作,萧散欲挥金。rú lín wén yǎ zuò,xiāo sàn yù huī jīn。
老去安时态,秋来慰夙心。lǎo qù ān shí tài,qiū lái wèi sù xīn。
谁陪黄菊酒,自喜白头吟。shuí péi huáng jú jiǔ,zì xǐ bái tóu yín。
宾客霜台少,诗成每独斟。bīn kè shuāng tái shǎo,shī chéng měi dú zhēn。

自零口夜至渭南县作

强至

月黑征途暗,羸驹傍险行。yuè hēi zhēng tú àn,léi jū bàng xiǎn xíng。
村遥微认火,县近忽闻更。cūn yáo wēi rèn huǒ,xiàn jìn hū wén gèng。
落寞殊乡意,喧啾小市声。luò mò shū xiāng yì,xuān jiū xiǎo shì shēng。
故园流水在,想像见冰清。gù yuán liú shuǐ zài,xiǎng xiàng jiàn bīng qīng。

送长安佥判鲜于子骏还阙

强至

相望蜀父老,应嫌驷马迟。xiāng wàng shǔ fù lǎo,yīng xián sì mǎ chí。
三冬辞幕府,千里走京师。sān dōng cí mù fǔ,qiān lǐ zǒu jīng shī。
富贵那能滞,文章自有知。fù guì nà néng zhì,wén zhāng zì yǒu zhī。
关山含雪意,别酒对秦姬。guān shān hán xuě yì,bié jiǔ duì qín jī。

长安春日

强至

白入双吟鬓,衰侵一病身。bái rù shuāng yín bìn,shuāi qīn yī bìng shēn。
年光不贷老,春色似欺人。nián guāng bù dài lǎo,chūn sè shì qī rén。
鸟破日边雾,花飘风外尘。niǎo pò rì biān wù,huā piāo fēng wài chén。
还将感时泪,对酒洒咸秦。hái jiāng gǎn shí lèi,duì jiǔ sǎ xián qín。

题光和年西岳碑

强至

瘦硬光和字,崔巍太华碑。shòu yìng guāng hé zì,cuī wēi tài huá bēi。
镌模森骨立,点画宛鳞差。juān mó sēn gǔ lì,diǎn huà wǎn lín chà。
内有通神笔,前无绝妙辞。nèi yǒu tōng shén bǐ,qián wú jué miào cí。
茅斋千载后,玩古独心知。máo zhāi qiān zài hòu,wán gǔ dú xīn zhī。

唐贤岳庙题名

强至

华岳金天庙,唐贤石阙题。huá yuè jīn tiān miào,táng xián shí quē tí。
姓名留篆刻,冠剑落耕犁。xìng míng liú zhuàn kè,guān jiàn luò gēng lí。
字体诸家杂,函封数驿赍。zì tǐ zhū jiā zá,hán fēng shù yì jī。
几行犹壮观,丞相讨淮西。jǐ xíng yóu zhuàng guān,chéng xiāng tǎo huái xī。

断碑

强至

何代经兵火,终年委雪霜。hé dài jīng bīng huǒ,zhōng nián wěi xuě shuāng。
文章谁黑白,首尾自参商。wén zhāng shuí hēi bái,shǒu wěi zì cān shāng。
琬琰那沦翠,尘沙渐变黄。wǎn yǎn nà lún cuì,chén shā jiàn biàn huáng。
人生异坚石,抚汝重苍茫。rén shēng yì jiān shí,fǔ rǔ zhòng cāng máng。