古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

送宣州太守沈司封

强至

宣城从古胜,谢守擅风流。xuān chéng cóng gǔ shèng,xiè shǒu shàn fēng liú。
夫子名当世,君王付此州。fū zi míng dāng shì,jūn wáng fù cǐ zhōu。
讼铃闲郡阁,吟笔动江楼。sòng líng xián jùn gé,yín bǐ dòng jiāng lóu。
莫忆窗中句,能诗今隐侯。mò yì chuāng zhōng jù,néng shī jīn yǐn hóu。

送王天常太祝诗

强至

雨洗春枝冷,莺愁晚更啼。yǔ xǐ chūn zhī lěng,yīng chóu wǎn gèng tí。
感时双泪落,送客片帆西。gǎn shí shuāng lèi luò,sòng kè piàn fān xī。
淮隰逢鸰羽,京尘纵马蹄。huái xí féng líng yǔ,jīng chén zòng mǎ tí。
有才无殿课,安稳步通闺。yǒu cái wú diàn kè,ān wěn bù tōng guī。

方殿省示惠远祖先生诗集

强至

先生名不死,三百几年间。xiān shēng míng bù sǐ,sān bǎi jǐ nián jiān。
白首吟唐世,清风起越山。bái shǒu yín táng shì,qīng fēng qǐ yuè shān。
遗编流自久,异代许谁删。yí biān liú zì jiǔ,yì dài xǔ shuí shān。
远裔传能事,斯文气欲还。yuǎn yì chuán néng shì,sī wén qì yù hái。

属疾

强至

壮怀衰独早,乐事病全稀。zhuàng huái shuāi dú zǎo,lè shì bìng quán xī。
静听闻花落,攲眠见燕归。jìng tīng wén huā luò,qī mián jiàn yàn guī。
冠裳成外累,尘土汩真机。guān shang chéng wài lèi,chén tǔ gǔ zhēn jī。
强起亲曹事,遥惭旧隐扉。qiáng qǐ qīn cáo shì,yáo cán jiù yǐn fēi。

予累日卧病适张文通惠教亦云服药漫成小诗呈之

强至

功名心寸折,岁月鬓双蓬。gōng míng xīn cùn zhé,suì yuè bìn shuāng péng。
病畏酒杯绿,愁怜花蕊红。bìng wèi jiǔ bēi lǜ,chóu lián huā ruǐ hóng。
杖藜成暇日,行乐步春风。zhàng lí chéng xiá rì,xíng lè bù chūn fēng。
唯有张公子,翛然此意同。wéi yǒu zhāng gōng zi,xiāo rán cǐ yì tóng。

暮春被病感书

强至

孤直难知己,才华反误身。gū zhí nán zhī jǐ,cái huá fǎn wù shēn。
流年销壮节,多病对残春。liú nián xiāo zhuàng jié,duō bìng duì cán chūn。
酒到心如达,花空眼亦贫。jiǔ dào xīn rú dá,huā kōng yǎn yì pín。
贤愚通塞理,谁与问洪钧。xián yú tōng sāi lǐ,shuí yǔ wèn hóng jūn。

闻升甫南池观鱼所获无几戏成小诗奉呈

强至

巨鳞非尺泽,多目漫污池。jù lín fēi chǐ zé,duō mù màn wū chí。
网漏从今日,筌忘复几时。wǎng lòu cóng jīn rì,quán wàng fù jǐ shí。
饔人颜惨淡,渔子兴参差。yōng rén yán cǎn dàn,yú zi xīng cān chà。
岂似任公捷,群鳌一钓丝。qǐ shì rèn gōng jié,qún áo yī diào sī。

病起观盆鱼

强至

戢戢骈头戏,悠悠掉尾行。jí jí pián tóu xì,yōu yōu diào wěi xíng。
莫言盆盎窄,犹胜网罗横。mò yán pén àng zhǎi,yóu shèng wǎng luó héng。
竞触浮萍乱,时吹细浪生。jìng chù fú píng luàn,shí chuī xì làng shēng。
嗟予遭病缚,羡汝遂微情。jiē yǔ zāo bìng fù,xiàn rǔ suì wēi qíng。

送王明叟起

强至

去去持丹笔,当官议是非。qù qù chí dān bǐ,dāng guān yì shì fēi。
壮心低仕路,恋涕湿亲衣。zhuàng xīn dī shì lù,liàn tì shī qīn yī。
汲浪樯乌急,吴霜稻蟹肥。jí làng qiáng wū jí,wú shuāng dào xiè féi。
论文杯酒后,从此故人稀。lùn wén bēi jiǔ hòu,cóng cǐ gù rén xī。

行叟权秋掾比回正老以诗寄之因次韵奉和

强至

郡狱乏掾属,君才盛府依。jùn yù fá yuàn shǔ,jūn cái shèng fǔ yī。
犴牢烦暂掌,鸾枳复卑飞。àn láo fán zàn zhǎng,luán zhǐ fù bēi fēi。
尽室轻装去,新吟满箧归。jǐn shì qīng zhuāng qù,xīn yín mǎn qiè guī。
风流伤别处,粉泪洒红衣。fēng liú shāng bié chù,fěn lèi sǎ hóng yī。

送石亢之节推赴庐州幕府

强至

执政昔曾祖,滞才今令孙。zhí zhèng xī céng zǔ,zhì cái jīn lìng sūn。
三迁才大幕,万石已高门。sān qiān cái dà mù,wàn shí yǐ gāo mén。
阮瑀妙草檄,毛公深雅言。ruǎn yǔ miào cǎo xí,máo gōng shēn yǎ yán。
相从宾主乐,淮月共清樽。xiāng cóng bīn zhǔ lè,huái yuè gòng qīng zūn。

送子立荣侍南归

强至

有客就征骖,风前别酒酣。yǒu kè jiù zhēng cān,fēng qián bié jiǔ hān。
慈颜依膝下,归意满江南。cí yán yī xī xià,guī yì mǎn jiāng nán。
去路草初歇,到家梅正含。qù lù cǎo chū xiē,dào jiā méi zhèng hán。
短书无惜寄,别后抵清谈。duǎn shū wú xī jì,bié hòu dǐ qīng tán。

渔者

强至

身世扁舟里,飘飖可奈何。shēn shì biǎn zhōu lǐ,piāo yáo kě nài hé。
万生劳白日,一笑属沧波。wàn shēng láo bái rì,yī xiào shǔ cāng bō。
阔网施能几,闲机用未多。kuò wǎng shī néng jǐ,xián jī yòng wèi duō。
余颜自憔悴,莫作楚臣歌。yú yán zì qiáo cuì,mò zuò chǔ chén gē。

对雪六首

强至

几尺江东雪,同时户北风。jǐ chǐ jiāng dōng xuě,tóng shí hù běi fēng。
全家愁坐外,寄命苦吟中。quán jiā chóu zuò wài,jì mìng kǔ yín zhōng。
已分书帷冷,偏憎酒盏空。yǐ fēn shū wéi lěng,piān zēng jiǔ zhǎn kōng。
漫将丰岁兆,去问白头翁。màn jiāng fēng suì zhào,qù wèn bái tóu wēng。

对雪六首

强至

草树惊全失,山河望转非。cǎo shù jīng quán shī,shān hé wàng zhuǎn fēi。
片时藏地险,底处极天围。piàn shí cáng dì xiǎn,dǐ chù jí tiān wéi。
楼半轻相逐,檐前急自飞。lóu bàn qīng xiāng zhú,yán qián jí zì fēi。
乘风还有意,故去点人衣。chéng fēng hái yǒu yì,gù qù diǎn rén yī。