古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

次韵卢六员外避暑

强至

城市苦歊暑,寻凉到水穷。chéng shì kǔ xiāo shǔ,xún liáng dào shuǐ qióng。
环林得高荫,解带取微风。huán lín dé gāo yīn,jiě dài qǔ wēi fēng。
渴肺举杯缓,汗肤兼酒红。kě fèi jǔ bēi huǎn,hàn fū jiān jiǔ hóng。
当年河朔会,旧事岂全空。dāng nián hé shuò huì,jiù shì qǐ quán kōng。

中秋京师对月

强至

今夜皇州月,秋光共几分。jīn yè huáng zhōu yuè,qiū guāng gòng jǐ fēn。
未全成皓魄,犹胜隔浮云。wèi quán chéng hào pò,yóu shèng gé fú yún。
白发愁偏照,清樽喜独醺。bái fā chóu piān zhào,qīng zūn xǐ dú xūn。
遥怜江国弟,北望首殷勤。yáo lián jiāng guó dì,běi wàng shǒu yīn qín。

悼承天月禅老

强至

祖意生来达,诗心老去专。zǔ yì shēng lái dá,shī xīn lǎo qù zhuān。
传灯与谁子,绝笔在何篇。chuán dēng yǔ shuí zi,jué bǐ zài hé piān。
朝客散谈席,野禽窥法筵。cháo kè sàn tán xí,yě qín kuī fǎ yán。
唯应轩北石,秋后自依然。wéi yīng xuān běi shí,qiū hòu zì yī rán。

送蹇磻翁都官赴倅梁门

强至

共昔登龙客,仍今同舍郎。gòng xī dēng lóng kè,réng jīn tóng shě láng。
后先趋帅府,南北重离觞。hòu xiān qū shuài fǔ,nán běi zhòng lí shāng。
塞角催秋月,边烽落晓霜。sāi jiǎo cuī qiū yuè,biān fēng luò xiǎo shuāng。
军城看趣召,能久赖王祥。jūn chéng kàn qù zhào,néng jiǔ lài wáng xiáng。

久雨初霁对酒偶作

强至

弥月穷山雨,昏昏气蔽天。mí yuè qióng shān yǔ,hūn hūn qì bì tiān。
南荣初见日,万瓦已生烟。nán róng chū jiàn rì,wàn wǎ yǐ shēng yān。
节物惊残腊,欢期减去年。jié wù jīng cán là,huān qī jiǎn qù nián。
愁来搔短发,对酒且陶然。chóu lái sāo duǎn fā,duì jiǔ qiě táo rán。

仲冬十六日祭马步

强至

提辔傍险径,喜随双炬红。tí pèi bàng xiǎn jìng,xǐ suí shuāng jù hóng。
薄云笼淡月,苦雾卷严风。báo yún lóng dàn yuè,kǔ wù juǎn yán fēng。
马害谁云屏,神休觊所蒙。mǎ hài shuí yún píng,shén xiū jì suǒ méng。
晨门未开钥,残梦续斋宫。chén mén wèi kāi yào,cán mèng xù zhāi gōng。

斋宫独酌待晓入城

强至

青灯频照面,黄卷懒低头。qīng dēng pín zhào miàn,huáng juǎn lǎn dī tóu。
危坐自醒醉,孤斟谁献酬。wēi zuò zì xǐng zuì,gū zhēn shuí xiàn chóu。
檐前落星宿,城里息更筹。yán qián luò xīng sù,chéng lǐ xī gèng chóu。
上马即尘事,欲归欣少留。shàng mǎ jí chén shì,yù guī xīn shǎo liú。

赠杜咨秘校

强至

唐代诗人杰,家居世杜陵。táng dài shī rén jié,jiā jū shì dù líng。
祖风今不坠,君学善相承。zǔ fēng jīn bù zhuì,jūn xué shàn xiāng chéng。
气直横秋鹗,文雄绝汉鹏。qì zhí héng qiū è,wén xióng jué hàn péng。
风骚如命将,坛复让谁登。fēng sāo rú mìng jiāng,tán fù ràng shuí dēng。

杜以诗和答依元韵赠之

强至

子美没已久,正风几替陵。zi měi méi yǐ jiǔ,zhèng fēng jǐ tì líng。
上天忧道丧,远裔以诗承。shàng tiān yōu dào sàng,yuǎn yì yǐ shī chéng。
驽足辄追骏,鴳心聊慕鹏。nú zú zhé zhuī jùn,yàn xīn liáo mù péng。
微之重堂奥,努力愿同登。wēi zhī zhòng táng ào,nǔ lì yuàn tóng dēng。

送范令巽之赴陕县

强至

陕人西望眼,唯认马蹄东。shǎn rén xī wàng yǎn,wéi rèn mǎ tí dōng。
柳县追陶令,棠郊谒召公。liǔ xiàn zhuī táo lìng,táng jiāo yè zhào gōng。
问农游手劝,听讼下情通。wèn nóng yóu shǒu quàn,tīng sòng xià qíng tōng。
千载莱芜后,传家有素风。qiān zài lái wú hòu,chuán jiā yǒu sù fēng。

送同年张正臣赴海陵幕

强至

早年登甲选,从事又东藩。zǎo nián dēng jiǎ xuǎn,cóng shì yòu dōng fān。
地与淮流绝,城连海气昏。dì yǔ huái liú jué,chéng lián hǎi qì hūn。
好山供健笔,暇日乐清樽。hǎo shān gōng jiàn bǐ,xiá rì lè qīng zūn。
多著太平策,归来奏帝阍。duō zhù tài píng cè,guī lái zòu dì hūn。

寒炉偶坐戏呈任道

强至

人事车轮转,年光木叶摧。rén shì chē lún zhuǎn,nián guāng mù yè cuī。
交情论晚岁,生意共寒灰。jiāo qíng lùn wǎn suì,shēng yì gòng hán huī。
未足胜宽褐,那能暖冻杯。wèi zú shèng kuān hè,nà néng nuǎn dòng bēi。
知君寻气类,不为附炎来。zhī jūn xún qì lèi,bù wèi fù yán lái。

依韵和仲灵禅师喜贾丞相赵翰林见称辅教编之什

强至

浩荡藤州老,雄文鼓大编。hào dàng téng zhōu lǎo,xióng wén gǔ dà biān。
声名元自重,述作许谁传。shēng míng yuán zì zhòng,shù zuò xǔ shuí chuán。
成诵惭空久,相逢偶未缘。chéng sòng cán kōng jiǔ,xiāng féng ǒu wèi yuán。
承明内外相,交口誉师贤。chéng míng nèi wài xiāng,jiāo kǒu yù shī xián。

送觉上人还霅

强至

卞山风月古,秀发在诗人。biàn shān fēng yuè gǔ,xiù fā zài shī rén。
之子含清骨,禅师托后身。zhī zi hán qīng gǔ,chán shī tuō hòu shēn。
千篇取箧稿,一梦绕乡蘋。qiān piān qǔ qiè gǎo,yī mèng rào xiāng píng。
知己大丞相,无劳揖缙绅。zhī jǐ dà chéng xiāng,wú láo yī jìn shēn。

依韵和彭九及之归养之什

强至

江南春自好,蜀客亦思归。jiāng nán chūn zì hǎo,shǔ kè yì sī guī。
泪与花俱落,心随燕共飞。lèi yǔ huā jù luò,xīn suí yàn gòng fēi。
露章还子舍,孝理副宸闱。lù zhāng hái zi shě,xiào lǐ fù chén wéi。
禁署风流后,谋渔未有矶。jìn shǔ fēng liú hòu,móu yú wèi yǒu jī。