古诗词

剑联句

范仲淹

圣人作神兵,以定天下厄。shèng rén zuò shén bīng,yǐ dìng tiān xià è。
蚩尤发灵机,干将构雄绩。chī yóu fā líng jī,gàn jiāng gòu xióng jì。
橐籥天地开,炉治阴阳辟。tuó yuè tiān dì kāi,lú zhì yīn yáng pì。
南帝输火精,西皇降金液。nán dì shū huǒ jīng,xī huáng jiàng jīn yè。
炎炎昆冈荧,汹汹洪河擘。yán yán kūn gāng yíng,xiōng xiōng hóng hé bāi。
雷霆助意气,日月沦精魄。léi tíng zhù yì qì,rì yuè lún jīng pò。
神气不在大,错落就三尺。shén qì bù zài dà,cuò luò jiù sān chǐ。
直淬灵溪泉,横磨太行石。zhí cuì líng xī quán,héng mó tài xíng shí。
雄雌威并立,昼夜光相射。xióng cí wēi bìng lì,zhòu yè guāng xiāng shè。
提携风云生,指顾烟霞寂。tí xié fēng yún shēng,zhǐ gù yān xiá jì。
坚刚正人心,耿介志士迹。jiān gāng zhèng rén xīn,gěng jiè zhì shì jì。
初疑成夏鼎,魑魅世所适。chū yí chéng xià dǐng,chī mèi shì suǒ shì。
又若引吴刀,犀象谓无隔。yòu ruò yǐn wú dāo,xī xiàng wèi wú gé。
截波虬尾滑,脱浪鲸牙直。jié bō qiú wěi huá,tuō làng jīng yá zhí。
顽冰挂阴霤,皓月乘孤隙。wán bīng guà yīn liù,hào yuè chéng gū xì。
河角起彗气,云罅露秋碧。hé jiǎo qǐ huì qì,yún xià lù qiū bì。
晓镡星斗烂,夜匣飞龙宅。xiǎo chán xīng dòu làn,yè xiá fēi lóng zhái。
舞酣霰雪回,弹俊球琳击。wǔ hān xiàn xuě huí,dàn jùn qiú lín jī。
鲜摇霅水光,腻刮湘山色。xiān yáo zhà shuǐ guāng,nì guā xiāng shān sè。
青蛟渴雨瘦,素虺蟠霜瘠。qīng jiāo kě yǔ shòu,sù huī pán shuāng jí。
清音锵以鸣,寒姿坚且泽。qīng yīn qiāng yǐ míng,hán zī jiān qiě zé。
鬼类丧影响,佞党摧肝膈。guǐ lèi sàng yǐng xiǎng,nìng dǎng cuī gān gé。
一旦会神武,四海屠凶逆。yī dàn huì shén wǔ,sì hǎi tú xiōng nì。
周王奉天讨,商郊千里赤。zhōu wáng fèng tiān tǎo,shāng jiāo qiān lǐ chì。
楚子扬军声,秦师万首白。chǔ zi yáng jūn shēng,qín shī wàn shǒu bái。
祥辉冠吴楚,杀气横燕易。xiáng huī guān wú chǔ,shā qì héng yàn yì。
与君斩鳌足,八极停震虩。yǔ jūn zhǎn áo zú,bā jí tíng zhèn xì。
与君刜鹏翼,三辰增焕赫。yǔ jūn fú péng yì,sān chén zēng huàn hè。
莫使化猿翁,辱我为幻惑。mò shǐ huà yuán wēng,rǔ wǒ wèi huàn huò。
莫使暴虎人,屈我执仇敌。mò shǐ bào hǔ rén,qū wǒ zhí chóu dí。
尊严俟冠冕,左右舞干戚。zūn yán qí guān miǎn,zuǒ yòu wǔ gàn qī。
功成不可留,延平空霹雳。gōng chéng bù kě liú,yán píng kōng pī lì。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

渔家傲·秋思

范仲淹

塞下秋来风景异,衡阳雁去无留意。sāi xià qiū lái fēng jǐng yì,héng yáng yàn qù wú liú yì。
四面边声连角起,千嶂里,长烟落日孤城闭。sì miàn biān shēng lián jiǎo qǐ,qiān zhàng lǐ,zhǎng yān luò rì gū chéng bì。
浊酒一杯家万里,燕然未勒归无计。zhuó jiǔ yī bēi jiā wàn lǐ,yàn rán wèi lēi guī wú jì。
羌管悠悠霜满地,人不寐,将军白发征夫泪。qiāng guǎn yōu yōu shuāng mǎn dì,rén bù mèi,jiāng jūn bái fā zhēng fū lèi。

苏幕遮·怀旧

范仲淹

碧云天,黄叶地,秋色连波,波上寒烟翠。bì yún tiān,huáng yè dì,qiū sè lián bō,bō shàng hán yān cuì。
山映斜阳天接水,芳草无情,更在斜阳外。shān yìng xié yáng tiān jiē shuǐ,fāng cǎo wú qíng,gèng zài xié yáng wài。
黯乡魂,追旅思。àn xiāng hún,zhuī lǚ sī。
夜夜除非,好梦留人睡。yè yè chú fēi,hǎo mèng liú rén shuì。
明月楼高休独倚,酒入愁肠,化作相思泪。míng yuè lóu gāo xiū dú yǐ,jiǔ rù chóu cháng,huà zuò xiāng sī lèi。

御街行·秋日怀旧

范仲淹

纷纷坠叶飘香砌,夜寂静,寒声碎。fēn fēn zhuì yè piāo xiāng qì,yè jì jìng,hán shēng suì。
真珠帘卷玉楼空,天淡银河垂地。zhēn zhū lián juǎn yù lóu kōng,tiān dàn yín hé chuí dì。
年年今夜,月华如练,长是人千里。nián nián jīn yè,yuè huá rú liàn,zhǎng shì rén qiān lǐ。
愁肠已断无由醉,酒未到,先成泪。chóu cháng yǐ duàn wú yóu zuì,jiǔ wèi dào,xiān chéng lèi。
残灯明灭枕头攲,谙尽孤眠滋味。cán dēng míng miè zhěn tóu qī,ān jǐn gū mián zī wèi。
都来此事,眉间心上,无计相回避。dōu lái cǐ shì,méi jiān xīn shàng,wú jì xiāng huí bì。

剔银灯·与欧阳公席上分题

范仲淹

昨夜因看蜀志。zuó yè yīn kàn shǔ zhì。
笑曹操、孙权、刘备。xiào cáo cāo sūn quán liú bèi。
用尽机关,徒劳心力,只得三分天地。yòng jǐn jī guān,tú láo xīn lì,zhǐ dé sān fēn tiān dì。
屈指细寻思,争如共、刘伶一醉。qū zhǐ xì xún sī,zhēng rú gòng liú líng yī zuì。
人世都无百岁。rén shì dōu wú bǎi suì。
少痴騃、老成尪悴。shǎo chī ái lǎo chéng wāng cuì。
只有中间,些子少年,忍把浮名牵系。zhǐ yǒu zhōng jiān,xiē zi shǎo nián,rěn bǎ fú míng qiān xì。
一品与千金,问白发、如何回避。yī pǐn yǔ qiān jīn,wèn bái fā rú hé huí bì。

渔家傲·自前二府镇穰下营百花洲亲制

范仲淹

罗绮满城春欲暮。luó qǐ mǎn chéng chūn yù mù。
百花洲上寻芳去。bǎi huā zhōu shàng xún fāng qù。
浦映□花花映浦。pǔ yìng huā huā yìng pǔ。
无尽处。wú jǐn chù。
恍然身入桃源路。huǎng rán shēn rù táo yuán lù。
莫怪山翁聊逸豫。mò guài shān wēng liáo yì yù。
功名得丧归时数。gōng míng dé sàng guī shí shù。
莺解新声蝶解舞。yīng jiě xīn shēng dié jiě wǔ。
天赋与。tiān fù yǔ。
争教我悲无欢绪。zhēng jiào wǒ bēi wú huān xù。

江上渔者

范仲淹

江上往来人,但爱鲈鱼美。jiāng shàng wǎng lái rén,dàn ài lú yú měi。
君看一叶舟,出没风波里。jūn kàn yī yè zhōu,chū méi fēng bō lǐ。

尧庙

范仲淹

千古如天日,巍巍与善功。qiān gǔ rú tiān rì,wēi wēi yǔ shàn gōng。
禹终平洚水,舜亦致薰风。yǔ zhōng píng jiàng shuǐ,shùn yì zhì xūn fēng。
江海生灵外,乾坤揖让中。jiāng hǎi shēng líng wài,qián kūn yī ràng zhōng。
乡人不知此,箫鼓谢年丰。xiāng rén bù zhī cǐ,xiāo gǔ xiè nián fēng。

鹦鹉

范仲淹

堂上每云云,金笼久受恩。táng shàng měi yún yún,jīn lóng jiǔ shòu ēn。
思山诚有意,对主忍无言。sī shān chéng yǒu yì,duì zhǔ rěn wú yán。
性比孤鸾洁,声殊百舌繁。xìng bǐ gū luán jié,shēng shū bǎi shé fán。
云林如一去,应喜谢朱门。yún lín rú yī qù,yīng xǐ xiè zhū mén。

送识上人游金山寺

范仲淹

空半簇楼台,红尘安在哉。kōng bàn cù lóu tái,hóng chén ān zài zāi。
山分江色破,潮带海声来。shān fēn jiāng sè pò,cháo dài hǎi shēng lái。
烟景诸邻断,天光四望开。yān jǐng zhū lín duàn,tiān guāng sì wàng kāi。
疑师得仙去,白日上蓬莱。yí shī dé xiān qù,bái rì shàng péng lái。

野色

范仲淹

非烟亦非雾,幂幂映楼台。fēi yān yì fēi wù,mì mì yìng lóu tái。
白鸟忽点破,夕阳还照开。bái niǎo hū diǎn pò,xī yáng hái zhào kāi。
肯随芳草歇,疑逐远帆来。kěn suí fāng cǎo xiē,yí zhú yuǎn fān lái。
谁谓山公意,登高醉始回。shuí wèi shān gōng yì,dēng gāo zuì shǐ huí。

寄西湖林处士

范仲淹

萧索绕家云,清歌独隐沦。xiāo suǒ rào jiā yún,qīng gē dú yǐn lún。
巢由不愿仕,尧舜岂遗人。cháo yóu bù yuàn shì,yáo shùn qǐ yí rén。
一水无涯静,群峰满眼春。yī shuǐ wú yá jìng,qún fēng mǎn yǎn chūn。
何当伴闲逸,尝酒过诸邻。hé dāng bàn xián yì,cháng jiǔ guò zhū lín。

送真元二上人归吴中

范仲淹

归心不可夺,千里故园春。guī xīn bù kě duó,qiān lǐ gù yuán chūn。
及见市朝事,却思江海人。jí jiàn shì cháo shì,què sī jiāng hǎi rén。
烟波方得伴,松月定为邻。yān bō fāng dé bàn,sōng yuè dìng wèi lín。
愿结虎溪社,休休老此身。yuàn jié hǔ xī shè,xiū xiū lǎo cǐ shēn。

送何白节推宰晋原二首

范仲淹

盛府兼名邑,荣归指故林。shèng fǔ jiān míng yì,róng guī zhǐ gù lín。
多年望乡泪,万里倚门心。duō nián wàng xiāng lèi,wàn lǐ yǐ mén xīn。
江馆春寒薄,山程晚翠深。jiāng guǎn chūn hán báo,shān chéng wǎn cuì shēn。
板舆迎侍日,桃李正芳阴。bǎn yú yíng shì rì,táo lǐ zhèng fāng yīn。

送何白节推宰晋原二首

范仲淹

此行深惜别,所喜是宁亲。cǐ xíng shēn xī bié,suǒ xǐ shì níng qīn。
祖帐千门晓,乡关锦国春。zǔ zhàng qiān mén xiǎo,xiāng guān jǐn guó chūn。
鸟歌疑劝酒,山态似迎人。niǎo gē yí quàn jiǔ,shān tài shì yíng rén。
我绝南陔望,因兄泪满巾。wǒ jué nán gāi wàng,yīn xiōng lèi mǎn jīn。

送刁纺户掾太常下第

范仲淹

精鉴本非深,英僚暂此沉。jīng jiàn běn fēi shēn,yīng liáo zàn cǐ chén。
火炎方试玉,沙密偶遗金。huǒ yán fāng shì yù,shā mì ǒu yí jīn。
岂累青云器,犹孤白雪音。qǐ lèi qīng yún qì,yóu gū bái xuě yīn。
敢希苏季子,潜有激仪心。gǎn xī sū jì zi,qián yǒu jī yí xīn。
2411234567»