古诗词

南吕·干荷叶

刘秉忠

南高峰,北高峰,惨淡烟霞洞。nán gāo fēng,běi gāo fēng,cǎn dàn yān xiá dòng。
宋高宗,一场空。sòng gāo zōng,yī chǎng kōng。
吴山依旧酒旗风,两度江南梦。wú shān yī jiù jiǔ qí fēng,liǎng dù jiāng nán mèng。
脚儿尖,手儿纤,云髻梳儿露半边。jiǎo ér jiān,shǒu ér xiān,yún jì shū ér lù bàn biān。
脸儿甜,话儿粘。liǎn ér tián,huà ér zhān。
更宜烦恼更宜忺,直恁风流倩。gèng yí fán nǎo gèng yí xiān,zhí nèn fēng liú qiàn。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

忆秦娥

刘秉忠

杯休侧。bēi xiū cè。
为君送别城南陌。wèi jūn sòng bié chéng nán mò。
城南陌。chéng nán mò。
茸茸芳草,万家春色。rōng rōng fāng cǎo,wàn jiā chūn sè。
阳关一曲愁肠结。yáng guān yī qū chóu cháng jié。
吟鞭斜袅黄昏月。yín biān xié niǎo huáng hūn yuè。
黄昏月。huáng hūn yuè。
长安古道,洛阳游客。zhǎng ān gǔ dào,luò yáng yóu kè。

忆秦娥

刘秉忠

调羹手。diào gēng shǒu。
残枝莫折离亭柳。cán zhī mò zhé lí tíng liǔ。
离亭柳。lí tíng liǔ。
年年春尽,为谁消瘦。nián nián chūn jǐn,wèi shuí xiāo shòu。
海棠过雨愁红皱。hǎi táng guò yǔ chóu hóng zhòu。
行人驻马空搔首。xíng rén zhù mǎ kōng sāo shǒu。
空搔首。kōng sāo shǒu。
秦楼花月,凤城歌酒。qín lóu huā yuè,fèng chéng gē jiǔ。

忆秦娥

刘秉忠

斜阳暮。xié yáng mù。
西风落叶关山路。xī fēng luò yè guān shān lù。
关山路。guān shān lù。
归鸿巢燕,笑人来去。guī hóng cháo yàn,xiào rén lái qù。
我歌一曲君听取。wǒ gē yī qū jūn tīng qǔ。
人生聚散如今古。rén shēng jù sàn rú jīn gǔ。
如今古。rú jīn gǔ。
湘江秋水,渭川春树。xiāng jiāng qiū shuǐ,wèi chuān chūn shù。

木兰花慢

刘秉忠

笑平生活计,渺浮海,一虚舟。xiào píng shēng huó jì,miǎo fú hǎi,yī xū zhōu。
任紫塞风沙,鸟蛮瘴雾,即处林丘。rèn zǐ sāi fēng shā,niǎo mán zhàng wù,jí chù lín qiū。
天地几番朝暮,问夕阳、无语水东流。tiān dì jǐ fān cháo mù,wèn xī yáng wú yǔ shuǐ dōng liú。
白首王家年少,梦魂正绕扬州。bái shǒu wáng jiā nián shǎo,mèng hún zhèng rào yáng zhōu。
凤城歌舞酒家楼。fèng chéng gē wǔ jiǔ jiā lóu。
肯管世闲愁。kěn guǎn shì xián chóu。
奈麋鹿疏情,烟霞痼疾,难与同游。nài mí lù shū qíng,yān xiá gù jí,nán yǔ tóng yóu。
桃花为春憔悴,念刘郎、双鬓也成秋。táo huā wèi chūn qiáo cuì,niàn liú láng shuāng bìn yě chéng qiū。
旧事十年夜雨,不堪重到心头。jiù shì shí nián yè yǔ,bù kān zhòng dào xīn tóu。

木兰花慢

刘秉忠

既天生万物,自随分,有安排。jì tiān shēng wàn wù,zì suí fēn,yǒu ān pái。
看鸑鷟云霄,骅骝道路,斥鴳蒿莱。kàn yuè zhuó yún xiāo,huá liú dào lù,chì yàn hāo lái。
东君更相料理,着春风、吹处百花开。dōng jūn gèng xiāng liào lǐ,zhe chūn fēng chuī chù bǎi huā kāi。
战马频投北望,宾鸿又自南来。zhàn mǎ pín tóu běi wàng,bīn hóng yòu zì nán lái。
紫垣星月隔尘埃。zǐ yuán xīng yuè gé chén āi。
千载拆中台。qiān zài chāi zhōng tái。
叹麟出非时,风归何日,草满金台。tàn lín chū fēi shí,fēng guī hé rì,cǎo mǎn jīn tái。
江山阅人多矣,计古来、英物总沉埋。jiāng shān yuè rén duō yǐ,jì gǔ lái yīng wù zǒng chén mái。
镜里不堪看鬓,尊前且好开怀。jìng lǐ bù kān kàn bìn,zūn qián qiě hǎo kāi huái。

临江仙·海棠

刘秉忠

十日狂风才是定,满园桃李纷纷。shí rì kuáng fēng cái shì dìng,mǎn yuán táo lǐ fēn fēn。
黄蜂粉蝶莫生嗔。huáng fēng fěn dié mò shēng chēn。
海棠贪睡著,留得一枝春。hǎi táng tān shuì zhù,liú dé yī zhī chūn。
便是徐熙相对染,丹青不到天真。biàn shì xú xī xiāng duì rǎn,dān qīng bù dào tiān zhēn。
雨余红色愈精神。yǔ yú hóng sè yù jīng shén。
夜眠清早起,应有惜花人。yè mián qīng zǎo qǐ,yīng yǒu xī huā rén。

临江仙·梨花

刘秉忠

冰雪肌肤香韵细,月明独倚阑干。bīng xuě jī fū xiāng yùn xì,yuè míng dú yǐ lán gàn。
游丝萦惹宿烟环。yóu sī yíng rě sù yān huán。
东风吹不散,应为护轻寒。dōng fēng chuī bù sàn,yīng wèi hù qīng hán。
素质不宜添彩色,定知造物非悭。sù zhì bù yí tiān cǎi sè,dìng zhī zào wù fēi qiān。
杏花才思又凋残。xìng huā cái sī yòu diāo cán。
玉容春寂寞,休向雨中看。yù róng chūn jì mò,xiū xiàng yǔ zhōng kàn。

南乡子

刘秉忠

檀板称歌喉。tán bǎn chēng gē hóu。
唱到消魂韵转幽。chàng dào xiāo hún yùn zhuǎn yōu。
便觉丝簧难比似,风流。biàn jué sī huáng nán bǐ shì,fēng liú。
一串骊珠不断头。yī chuàn lí zhū bù duàn tóu。
惟酒可忘忧。wéi jiǔ kě wàng yōu。
况复卢家有莫愁。kuàng fù lú jiā yǒu mò chóu。
醉倒不知天早晚,云收。zuì dào bù zhī tiān zǎo wǎn,yún shōu。
花影侵窗月满楼。huā yǐng qīn chuāng yuè mǎn lóu。

南乡子

刘秉忠

夜户喜凉飙。yè hù xǐ liáng biāo。
秋入关山暑气消。qiū rù guān shān shǔ qì xiāo。
句引客情缘底物,鹪鹩。jù yǐn kè qíng yuán dǐ wù,jiāo liáo。
落日凄清叫树梢。luò rì qī qīng jiào shù shāo。
古寺漏长宵。gǔ sì lòu zhǎng xiāo。
一点青灯照寂寥。yī diǎn qīng dēng zhào jì liáo。
暮雨夜深犹未住,芭蕉。mù yǔ yè shēn yóu wèi zhù,bā jiāo。
残叶萧疏不柰敲。cán yè xiāo shū bù nài qiāo。

南乡子

刘秉忠

季子解纵横。jì zi jiě zòng héng。
六印累累拜上卿。liù yìn lèi lèi bài shàng qīng。
凤鸟不来人渐老,谋生。fèng niǎo bù lái rén jiàn lǎo,móu shēng。
二顷田园也易成。èr qǐng tián yuán yě yì chéng。
尊酒醉渊明。zūn jiǔ zuì yuān míng。
菊有幽香竹有声。jú yǒu yōu xiāng zhú yǒu shēng。
吹破北窗千古梦,风清。chuī pò běi chuāng qiān gǔ mèng,fēng qīng。
小鸟喧啾噪晓晴。xiǎo niǎo xuān jiū zào xiǎo qíng。

南乡子

刘秉忠

憔悴寄西州。qiáo cuì jì xī zhōu。
赋得登楼懒上楼。fù dé dēng lóu lǎn shàng lóu。
魂梦不知关塞远,悠悠。hún mèng bù zhī guān sāi yuǎn,yōu yōu。
疏雨梧桐客里秋。shū yǔ wú tóng kè lǐ qiū。
往事起新愁。wǎng shì qǐ xīn chóu。
九曲回肠不自由。jiǔ qū huí cháng bù zì yóu。
见说世间离别苦,休休。jiàn shuō shì jiān lí bié kǔ,xiū xiū。
一夜相思了白头。yī yè xiāng sī le bái tóu。

南乡子

刘秉忠

游子绕天涯。yóu zi rào tiān yá。
才离蛮烟又塞沙。cái lí mán yān yòu sāi shā。
岁岁年年寒食里,无家。suì suì nián nián hán shí lǐ,wú jiā。
尚惜飘零看落花。shàng xī piāo líng kàn luò huā。
闲客卧烟霞。xián kè wò yān xiá。
应笑劳生鬓早华。yīng xiào láo shēng bìn zǎo huá。
惊破石泉槐火梦,啼鸦。jīng pò shí quán huái huǒ mèng,tí yā。
扫地焚香自煮茶。sǎo dì fén xiāng zì zhǔ chá。

南乡子

刘秉忠

南北短长亭。nán běi duǎn zhǎng tíng。
行路无情客有情。xíng lù wú qíng kè yǒu qíng。
年去年来鞍马上,何成。nián qù nián lái ān mǎ shàng,hé chéng。
短鬓垂垂雪几茎。duǎn bìn chuí chuí xuě jǐ jīng。
孤舍一檠灯。gū shě yī qíng dēng。
夜夜看书夜夜明。yè yè kàn shū yè yè míng。
窗外几竿君子竹,凄清。chuāng wài jǐ gān jūn zi zhú,qī qīng。
时作西风散雨声。shí zuò xī fēng sàn yǔ shēng。

南乡子

刘秉忠

李杜放诗豪。lǐ dù fàng shī háo。
万丈晴虹吸海涛。wàn zhàng qíng hóng xī hǎi tāo。
六义不传风雅变,离骚。liù yì bù chuán fēng yǎ biàn,lí sāo。
金玉无言价自高。jīn yù wú yán jià zì gāo。
春日对春醪。chūn rì duì chūn láo。
短咏长歌慰寂寥。duǎn yǒng zhǎng gē wèi jì liáo。
幽鸟落来花里悟,从教。yōu niǎo luò lái huā lǐ wù,cóng jiào。
彩凤飘飘上九霄。cǎi fèng piāo piāo shàng jiǔ xiāo。

南乡子

刘秉忠

翠袖捧离觞。cuì xiù pěng lí shāng。
济楚儿郎窈窕娘。jì chǔ ér láng yǎo tiǎo niáng。
别曲一声双泪落,悲凉。bié qū yī shēng shuāng lèi luò,bēi liáng。
纵不关情也断肠。zòng bù guān qíng yě duàn cháng。
今古利名忙。jīn gǔ lì míng máng。
谁信长安道路长。shuí xìn zhǎng ān dào lù zhǎng。
昔日去家年正少,还乡。xī rì qù jiā nián zhèng shǎo,hái xiāng。
故国惊嗟两鬓霜。gù guó jīng jiē liǎng bìn shuāng。
1081234567»