古诗词

南吕·干荷叶

刘秉忠

南高峰,北高峰,惨淡烟霞洞。nán gāo fēng,běi gāo fēng,cǎn dàn yān xiá dòng。
宋高宗,一场空。sòng gāo zōng,yī chǎng kōng。
吴山依旧酒旗风,两度江南梦。wú shān yī jiù jiǔ qí fēng,liǎng dù jiāng nán mèng。
脚儿尖,手儿纤,云髻梳儿露半边。jiǎo ér jiān,shǒu ér xiān,yún jì shū ér lù bàn biān。
脸儿甜,话儿粘。liǎn ér tián,huà ér zhān。
更宜烦恼更宜忺,直恁风流倩。gèng yí fán nǎo gèng yí xiān,zhí nèn fēng liú qiàn。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

望月婆罗门引

刘秉忠

年来懒看,古今文字纸千张。nián lái lǎn kàn,gǔ jīn wén zì zhǐ qiān zhāng。
酒中悟得天常。jiǔ zhōng wù dé tiān cháng。
闲杀阶前好月,不肯照西厢。xián shā jiē qián hǎo yuè,bù kěn zhào xī xiāng。
任昏昏一醉,石枕藤床。rèn hūn hūn yī zuì,shí zhěn téng chuáng。
名途利场。míng tú lì chǎng。
物与我,两相望。wù yǔ wǒ,liǎng xiāng wàng。
目断霜天鸿雁,沙漠牛羊。mù duàn shuāng tiān hóng yàn,shā mò niú yáng。
一庭秋草,教粉蝶黄峰自任忙。yī tíng qiū cǎo,jiào fěn dié huáng fēng zì rèn máng。
花老也、尚有余香。huā lǎo yě shàng yǒu yú xiāng。

清平乐

刘秉忠

月明风劲。yuè míng fēng jìn。
花弄窗间影。huā nòng chuāng jiān yǐng。
一夜玉壶秋水冷。yī yè yù hú qiū shuǐ lěng。
梧叶乍凋金井。wú yè zhà diāo jīn jǐng。
世间日月如梭。shì jiān rì yuè rú suō。
人生会少离多。rén shēng huì shǎo lí duō。
篱畔黄花开尽,相逢不醉如何。lí pàn huáng huā kāi jǐn,xiāng féng bù zuì rú hé。

清平乐

刘秉忠

渔舟横渡。yú zhōu héng dù。
云淡西山暮。yún dàn xī shān mù。
岸草汀花谁作主。àn cǎo tīng huā shuí zuò zhǔ。
狼籍一江秋雨。láng jí yī jiāng qiū yǔ。
随身箬笠蓑衣。suí shēn ruò lì suō yī。
斜风细雨休归。xié fēng xì yǔ xiū guī。
自任飞来飞去,伴他鸥鹭忘机。zì rèn fēi lái fēi qù,bàn tā ōu lù wàng jī。

清平乐

刘秉忠

彩云盘结。cǎi yún pán jié。
何处歌声噎。hé chù gē shēng yē。
歌罢彩云归绛阙。gē bà cǎi yún guī jiàng quē。
掉下阶前明月。diào xià jiē qián míng yuè。
月华千古分明。yuè huá qiān gǔ fēn míng。
照人一似无情。zhào rén yī shì wú qíng。
不道天涯离客,梦回愁对三更。bù dào tiān yá lí kè,mèng huí chóu duì sān gèng。

清平乐

刘秉忠

夜来霜重。yè lái shuāng zhòng。
帘外寒风劲。lián wài hán fēng jìn。
横笛楼头才一弄。héng dí lóu tóu cái yī nòng。
惊破绿窗幽梦。jīng pò lǜ chuāng yōu mèng。
起来情绪如何。qǐ lái qíng xù rú hé。
开门月色犹多。kāi mén yuè sè yóu duō。
照我如常如画,更谁能似姮娥。zhào wǒ rú cháng rú huà,gèng shuí néng shì héng é。

谒金门

刘秉忠

春寒薄。chūn hán báo。
睡起宿酲生恶。shuì qǐ sù chéng shēng è。
枕上家山都梦却。zhěn shàng jiā shān dōu mèng què。
东风吹月落。dōng fēng chuī yuè luò。
留客定知西阁。liú kè dìng zhī xī gé。
有酒兴谁同酌。yǒu jiǔ xīng shuí tóng zhuó。
别手临歧曾记握。bié shǒu lín qí céng jì wò。
君心真可托。jūn xīn zhēn kě tuō。

朝中措·书怀

刘秉忠

布衣蓝缕曳无裾。bù yī lán lǚ yè wú jū。
十载苦看书。shí zài kǔ kàn shū。
别有照人光彩,骊龙吐出明珠。bié yǒu zhào rén guāng cǎi,lí lóng tǔ chū míng zhū。
天人学业,风云气象,可困泥涂。tiān rén xué yè,fēng yún qì xiàng,kě kùn ní tú。
随着传岩霖雨,大家济润焦枯。suí zhe chuán yán lín yǔ,dà jiā jì rùn jiāo kū。

朝中措·赋赠章仲一

刘秉忠

衣冠零落暮春花。yī guān líng luò mù chūn huā。
飘卷满天涯。piāo juǎn mǎn tiān yá。
好把中原麟凤,网来祥瑞皇家。hǎo bǎ zhōng yuán lín fèng,wǎng lái xiáng ruì huáng jiā。
白云丹嶂,青泉绿树,几换年华。bái yún dān zhàng,qīng quán lǜ shù,jǐ huàn nián huá。
认取随时达节,莫教系定匏瓜。rèn qǔ suí shí dá jié,mò jiào xì dìng páo guā。

踏莎行

刘秉忠

白日无停,青山有暮。bái rì wú tíng,qīng shān yǒu mù。
功名两字将人误。gōng míng liǎng zì jiāng rén wù。
褊怀先著酒浇开,放心又被书收住。biǎn huái xiān zhù jiǔ jiāo kāi,fàng xīn yòu bèi shū shōu zhù。
一味闲情,十分幽趣。yī wèi xián qíng,shí fēn yōu qù。
梦哦芳草池塘句。mèng ó fāng cǎo chí táng jù。
东风吹彻满城花,无人曾见春来处。dōng fēng chuī chè mǎn chéng huā,wú rén céng jiàn chūn lái chù。

踏莎行

刘秉忠

碧水东流,白云西去。bì shuǐ dōng liú,bái yún xī qù。
旌旗卷尽西山雨。jīng qí juǎn jǐn xī shān yǔ。
淡烟寒露黄昏,伤怀又是别来处。dàn yān hán lù huáng hūn,shāng huái yòu shì bié lái chù。
双眼增明,青山如故。shuāng yǎn zēng míng,qīng shān rú gù。
故人怪我来何暮。gù rén guài wǒ lái hé mù。
征鼙声震五更风,梦魂惊散无踪绪。zhēng pí shēng zhèn wǔ gèng fēng,mèng hún jīng sàn wú zōng xù。

鹧鸪天

刘秉忠

水满青溪月满楼。shuǐ mǎn qīng xī yuè mǎn lóu。
客怀须赖酒消愁。kè huái xū lài jiǔ xiāo chóu。
风回玉宇三更夜,露滴金茎八月秋。fēng huí yù yǔ sān gèng yè,lù dī jīn jīng bā yuè qiū。
情脉脉,思悠悠。qíng mài mài,sī yōu yōu。
星河织女隔牵牛。xīng hé zhī nǚ gé qiān niú。
乘槎欲把仙乡问,也似浮生有白头。chéng chá yù bǎ xiān xiāng wèn,yě shì fú shēng yǒu bái tóu。

鹧鸪天

刘秉忠

柳映清溪漾玉流。liǔ yìng qīng xī yàng yù liú。
火榴开罢芰荷秋。huǒ liú kāi bà jì hé qiū。
一声鱼笛烟波上,宜著蓑翁泛小舟。yī shēng yú dí yān bō shàng,yí zhù suō wēng fàn xiǎo zhōu。
红蓼岸,白蘋洲。hóng liǎo àn,bái píng zhōu。
闲鸥闲鹭更优游。xián ōu xián lù gèng yōu yóu。
斜阳影里山偏好,独倚兰阑懒下楼。xié yáng yǐng lǐ shān piān hǎo,dú yǐ lán lán lǎn xià lóu。

鹧鸪天

刘秉忠

垂柳风边拂万丝。chuí liǔ fēng biān fú wàn sī。
春光照眼惜花枝。chūn guāng zhào yǎn xī huā zhī。
凤城好景谁来赏,忙杀悠悠世上儿。fèng chéng hǎo jǐng shuí lái shǎng,máng shā yōu yōu shì shàng ér。
歌近耳,酒盈卮。gē jìn ěr,jiǔ yíng zhī。
十分劝饮欲推辞。shí fēn quàn yǐn yù tuī cí。
人生休听渔家曲,一日风波十二时。rén shēng xiū tīng yú jiā qū,yī rì fēng bō shí èr shí。

鹧鸪天

刘秉忠

残月低檐挂玉钩。cán yuè dī yán guà yù gōu。
东风帘幕思如秋。dōng fēng lián mù sī rú qiū。
梦魂不被杨花搅,池面还添翠压稠。mèng hún bù bèi yáng huā jiǎo,chí miàn hái tiān cuì yā chóu。
红叱拨,翠骅骝。hóng chì bō,cuì huá liú。
青山隐隐水悠悠。qīng shān yǐn yǐn shuǐ yōu yōu。
行人更在青山外,不许朝朝不上楼。xíng rén gèng zài qīng shān wài,bù xǔ cháo cháo bù shàng lóu。

鹧鸪天

刘秉忠

清夜哦诗对月明。qīng yè ó shī duì yuè míng。
诗魂偏向月边清。shī hún piān xiàng yuè biān qīng。
欲成小梦还惊破,无柰洋河聒枕声。yù chéng xiǎo mèng hái jīng pò,wú nài yáng hé guā zhěn shēng。
红日晓,碧天晴。hóng rì xiǎo,bì tiān qíng。
风沙扑面过鸡鸣。fēng shā pū miàn guò jī míng。
漯阳川里鱼龙混,四海青山拱一城。luò yáng chuān lǐ yú lóng hùn,sì hǎi qīng shān gǒng yī chéng。
1081234567»