古诗词

水心先生为赵振文作马塍歌次韵

刘克庄

洛阳牡丹隔万里,棘荒姚魏扶不起。luò yáng mǔ dān gé wàn lǐ,jí huāng yáo wèi fú bù qǐ。
马塍近在杭州陌,野人只向诗中识。mǎ chéng jìn zài háng zhōu mò,yě rén zhǐ xiàng shī zhōng shí。
匀朱傅粉初窥墙,海棠为屋辛夷房。yún zhū fù fěn chū kuī qiáng,hǎi táng wèi wū xīn yí fáng。
千林春色已呈露,一株国艳犹閟藏。qiān lín chūn sè yǐ chéng lù,yī zhū guó yàn yóu bì cáng。
多情荀令香透袖,俊游恐落都人后。duō qíng xún lìng xiāng tòu xiù,jùn yóu kǒng luò dōu rén hòu。
摇鞭深入红云乡,解衣旋贳黄縢酒。yáo biān shēn rù hóng yún xiāng,jiě yī xuán shì huáng téng jiǔ。
淮南芍药初过兵,人生何必塞上行。huái nán sháo yào chū guò bīng,rén shēng hé bì sāi shàng xíng。
坠裀委壤各有命,肯学冻士鸣不平。zhuì yīn wěi rǎng gè yǒu mìng,kěn xué dòng shì míng bù píng。
移家欲傍园翁住,手开芜地通蘋渚。yí jiā yù bàng yuán wēng zhù,shǒu kāi wú dì tōng píng zhǔ。
寻芳栩栩趁蝶飞,逐臭纷纷怜蚋聚。xún fāng xǔ xǔ chèn dié fēi,zhú chòu fēn fēn lián ruì jù。
君不见玄都吟笔妙燕许,诗人却遣世人怒。jūn bù jiàn xuán dōu yín bǐ miào yàn xǔ,shī rén què qiǎn shì rén nù。
君若拿舟独往时,我亦荷锄相随去。jūn ruò ná zhōu dú wǎng shí,wǒ yì hé chú xiāng suí qù。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

乍归九首

刘克庄

架书多散乱,信手偶拈开。jià shū duō sàn luàn,xìn shǒu ǒu niān kāi。
匹似前生读,茫然记不来。pǐ shì qián shēng dú,máng rán jì bù lái。

乍归九首

刘克庄

手种梅无恙,苍苔满树身。shǒu zhǒng méi wú yàng,cāng tái mǎn shù shēn。
可怜开较早,不待远归人。kě lián kāi jiào zǎo,bù dài yuǎn guī rén。

乍归九首

刘克庄

格力穷方进,功夫老始知。gé lì qióng fāng jìn,gōng fū lǎo shǐ zhī。
尽教人贬驳,唤作岭南诗。jǐn jiào rén biǎn bó,huàn zuò lǐng nán shī。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

玉座见图叹,累累菜色民。yù zuò jiàn tú tàn,lèi lèi cài sè mín。
如何崔白辈,只写蔡奴真。rú hé cuī bái bèi,zhǐ xiě cài nú zhēn。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

向来与相国,投分自钟山。xiàng lái yǔ xiāng guó,tóu fēn zì zhōng shān。
不入翘材馆,甘为老抱关。bù rù qiào cái guǎn,gān wèi lǎo bào guān。

题坡公赠郑介夫诗三首

刘克庄

下吏语尤硬,投荒身转轻。xià lì yǔ yóu yìng,tóu huāng shēn zhuǎn qīng。
不然玉局老,肯唤作先生。bù rán yù jú lǎo,kěn huàn zuò xiān shēng。

夜登甘露山二首

刘克庄

小家三两户,荒巘万千重。xiǎo jiā sān liǎng hù,huāng yǎn wàn qiān zhòng。
有月犬时吠,无人泉自舂。yǒu yuè quǎn shí fèi,wú rén quán zì chōng。

夜登甘露山二首

刘克庄

月落宿禽起,幽人殊未回。yuè luò sù qín qǐ,yōu rén shū wèi huí。
不知何处磬,迢递过山来。bù zhī hé chù qìng,tiáo dì guò shān lái。

跋某人诗卷

刘克庄

元祐赋律古,熙宁经义新。yuán yòu fù lǜ gǔ,xī níng jīng yì xīn。
请君忙改艺,诗好误终身。qǐng jūn máng gǎi yì,shī hǎo wù zhōng shēn。

离郡五绝

刘克庄

自伤临郡浅,有愧在民深。zì shāng lín jùn qiǎn,yǒu kuì zài mín shēn。
稽首文公庙,由唐直至今。jī shǒu wén gōng miào,yóu táng zhí zhì jīn。

离郡五绝

刘克庄

既收其印绶,犹送以车船。jì shōu qí yìn shòu,yóu sòng yǐ chē chuán。
回首柱下史,江边更可怜。huí shǒu zhù xià shǐ,jiāng biān gèng kě lián。

离郡五绝

刘克庄

昨日专城守,今朝失国人。zuó rì zhuān chéng shǒu,jīn cháo shī guó rén。
乾坤如许大,无地著孤臣。qián kūn rú xǔ dà,wú dì zhù gū chén。

离郡五绝

刘克庄

赫赫戎衣定,区区扣马非。hè hè róng yī dìng,qū qū kòu mǎ fēi。
如何孤竹子,嫌粟不嫌薇。rú hé gū zhú zi,xián sù bù xián wēi。

离郡五绝

刘克庄

丘笔郑克段,轲言象爱兄。qiū bǐ zhèng kè duàn,kē yán xiàng ài xiōng。
回天力不足,削地罚犹轻。huí tiān lì bù zú,xuē dì fá yóu qīng。

唐子西故居二首

刘克庄

一州两迁客,无地顿奇材。yī zhōu liǎng qiān kè,wú dì dùn qí cái。
方送端明去,还迎博士来。fāng sòng duān míng qù,hái yíng bó shì lái。