古诗词

水心先生为赵振文作马塍歌次韵

刘克庄

洛阳牡丹隔万里,棘荒姚魏扶不起。luò yáng mǔ dān gé wàn lǐ,jí huāng yáo wèi fú bù qǐ。
马塍近在杭州陌,野人只向诗中识。mǎ chéng jìn zài háng zhōu mò,yě rén zhǐ xiàng shī zhōng shí。
匀朱傅粉初窥墙,海棠为屋辛夷房。yún zhū fù fěn chū kuī qiáng,hǎi táng wèi wū xīn yí fáng。
千林春色已呈露,一株国艳犹閟藏。qiān lín chūn sè yǐ chéng lù,yī zhū guó yàn yóu bì cáng。
多情荀令香透袖,俊游恐落都人后。duō qíng xún lìng xiāng tòu xiù,jùn yóu kǒng luò dōu rén hòu。
摇鞭深入红云乡,解衣旋贳黄縢酒。yáo biān shēn rù hóng yún xiāng,jiě yī xuán shì huáng téng jiǔ。
淮南芍药初过兵,人生何必塞上行。huái nán sháo yào chū guò bīng,rén shēng hé bì sāi shàng xíng。
坠裀委壤各有命,肯学冻士鸣不平。zhuì yīn wěi rǎng gè yǒu mìng,kěn xué dòng shì míng bù píng。
移家欲傍园翁住,手开芜地通蘋渚。yí jiā yù bàng yuán wēng zhù,shǒu kāi wú dì tōng píng zhǔ。
寻芳栩栩趁蝶飞,逐臭纷纷怜蚋聚。xún fāng xǔ xǔ chèn dié fēi,zhú chòu fēn fēn lián ruì jù。
君不见玄都吟笔妙燕许,诗人却遣世人怒。jūn bù jiàn xuán dōu yín bǐ miào yàn xǔ,shī rén què qiǎn shì rén nù。
君若拿舟独往时,我亦荷锄相随去。jūn ruò ná zhōu dú wǎng shí,wǒ yì hé chú xiāng suí qù。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

唐子西故居二首

刘克庄

无尽颇纵横,晚方攻蔡京。wú jǐn pǒ zòng héng,wǎn fāng gōng cài jīng。
犹称贤宰相,应为客先生。yóu chēng xián zǎi xiāng,yīng wèi kè xiān shēng。

羊城使者庙

刘克庄

山川殊壮丽,井邑亦繁雄。shān chuān shū zhuàng lì,jǐng yì yì fán xióng。
独有羊城庙,萧然瓦砾中。dú yǒu yáng chéng miào,xiāo rán wǎ lì zhōng。

江南五首

刘克庄

已报行营入,犹夸僣垒坚。yǐ bào xíng yíng rù,yóu kuā tiě lěi jiān。
何曾陵谷变,但见市朝迁。hé céng líng gǔ biàn,dàn jiàn shì cháo qiān。

江南五首

刘克庄

鋹也騃孺子,并蛙徒自尊。chǎng yě ái rú zi,bìng wā tú zì zūn。
如何南武帝,面缚向夷门。rú hé nán wǔ dì,miàn fù xiàng yí mén。

江南五首

刘克庄

具舰逃安往,焚巢溃不支。jù jiàn táo ān wǎng,fén cháo kuì bù zhī。
区区一州力,不足辱王师。qū qū yī zhōu lì,bù zú rǔ wáng shī。

江南五首

刘克庄

宣劝犹疑鸩,龙颜笑引觞。xuān quàn yóu yí zhèn,lóng yán xiào yǐn shāng。
络鞍奉明主,执梃长降王。luò ān fèng míng zhǔ,zhí tǐng zhǎng jiàng wáng。

江南五首

刘克庄

身是假皇帝,国由内太师。shēn shì jiǎ huáng dì,guó yóu nèi tài shī。
伪朝旧宫殿,历历有遗基。wěi cháo jiù gōng diàn,lì lì yǒu yí jī。

药洲四首

刘克庄

非有干时策,聊为避地图。fēi yǒu gàn shí cè,liáo wèi bì dì tú。
昔人补勾漏,老子管仙湖。xī rén bǔ gōu lòu,lǎo zi guǎn xiān hú。

药洲四首

刘克庄

役民如犬马,国破作降俘。yì mín rú quǎn mǎ,guó pò zuò jiàng fú。
往往湖中石,宣和艮岳无。wǎng wǎng hú zhōng shí,xuān hé gěn yuè wú。

药洲四首

刘克庄

怪怪奇奇石,谁能辨丑妍。guài guài qí qí shí,shuí néng biàn chǒu yán。
莫教赞皇见,定辇入平泉。mò jiào zàn huáng jiàn,dìng niǎn rù píng quán。

药洲四首

刘克庄

观寺临湖上,亭台出柳间。guān sì lín hú shàng,tíng tái chū liǔ jiān。
都忘来五岭,将谓在孤山。dōu wàng lái wǔ lǐng,jiāng wèi zài gū shān。

登城五首

刘克庄

尉佗故秦吏,堪执酂侯鞭。wèi tuó gù qín lì,kān zhí cuó hóu biān。
箕踞问使者,吾方帝孰贤。jī jù wèn shǐ zhě,wú fāng dì shú xián。

登城五首

刘克庄

已作南夷长,那为北面臣。yǐ zuò nán yí zhǎng,nà wèi běi miàn chén。
未忘真定冢,毕竟是华人。wèi wàng zhēn dìng zhǒng,bì jìng shì huá rén。

登城五首

刘克庄

汉人称劲粤,累世不加兵。hàn rén chēng jìn yuè,lèi shì bù jiā bīng。
狂卒才三百,如何便缒城。kuáng zú cái sān bǎi,rú hé biàn zhuì chéng。

登城五首

刘克庄

漫费人蒸土,常如物溃堤。màn fèi rén zhēng tǔ,cháng rú wù kuì dī。
傍疑为息壤,下恐有蟠泥。bàng yí wèi xī rǎng,xià kǒng yǒu pán ní。