古诗词

草堂云际山

程颢

南药东边白阁西,登临身共白云齐。nán yào dōng biān bái gé xī,dēng lín shēn gòng bái yún qí。
上方顶上朝来望,陡觉群峰四面低。shàng fāng dǐng shàng cháo lái wàng,dǒu jué qún fēng sì miàn dī。
程颢

程颢

程颢(1032-1085), 北宋哲学家、教育家、北宋理学的奠基者。字伯淳,学者称明道先生。洛阳(今属河南)人。神宗朝任太子中允监察御史里行。反对王安石新政。提出“天者理也”和“只心便是天,尽之便知性”的命题,认为“仁者浑然与物同体,义礼知信皆仁也”,识得此理,便须“以诚敬存之”(同上)。倡导“传心”说。承认“天地万物之理,无独必有对”。程颢学说在理学发展史上占有重要地位,后来为朱熹所继承和发展,世称程朱学派。其亲撰及后人集其言论所编的著述书籍,收入《二程全书》。 程颢的作品>>

猜您喜欢

春日偶成

程颢

云淡风轻近午天,傍花随柳过前川。yún dàn fēng qīng jìn wǔ tiān,bàng huā suí liǔ guò qián chuān。
时人不识余心乐,将谓偷闲学少年。shí rén bù shí yú xīn lè,jiāng wèi tōu xián xué shǎo nián。

郊行即事

程颢

芳原绿野恣行时,春入遥山碧四围。fāng yuán lǜ yě zì xíng shí,chūn rù yáo shān bì sì wéi。
兴逐乱红穿柳巷,困临流水坐苔矶。xīng zhú luàn hóng chuān liǔ xiàng,kùn lín liú shuǐ zuò tái jī。
莫辞盏酒十分劝,只恐风花一片飞。mò cí zhǎn jiǔ shí fēn quàn,zhǐ kǒng fēng huā yī piàn fēi。
况是清明好天气,不妨游衍莫忘归。kuàng shì qīng míng hǎo tiān qì,bù fáng yóu yǎn mò wàng guī。

游鄠山诗十二首游紫阁山

程颢

仙掌远相招,萦纡渡石桥。xiān zhǎng yuǎn xiāng zhāo,yíng yū dù shí qiáo。
瞑云生涧底,寒雨下山腰。míng yún shēng jiàn dǐ,hán yǔ xià shān yāo。
树色千层乱,天形一罅遥。shù sè qiān céng luàn,tiān xíng yī xià yáo。
吏纷难久驻,回首羡渔樵。lì fēn nán jiǔ zhù,huí shǒu xiàn yú qiáo。

中秋月

程颢

云静好风吹,清光溢四垂。yún jìng hǎo fēng chuī,qīng guāng yì sì chuí。
金行方盛日,阴魄正中时。jīn xíng fāng shèng rì,yīn pò zhèng zhōng shí。
仿佛窥瑶阙,分明露桂枝。fǎng fú kuī yáo quē,fēn míng lù guì zhī。
遴英同醉赏,谁复叹官羁。lín yīng tóng zuì shǎng,shuí fù tàn guān jī。

和花庵

程颢

得意即为适,种花非贵多。dé yì jí wèi shì,zhǒng huā fēi guì duō。
一区才丈席,满目自云萝。yī qū cái zhàng xí,mǎn mù zì yún luó。
静听禽声乐,闲招月色过。jìng tīng qín shēng lè,xián zhāo yuè sè guò。
期公在康济,终奈此情何。qī gōng zài kāng jì,zhōng nài cǐ qíng hé。

子直示以新诗一轴偶为四韵奉谢

程颢

治剧君能佚,居闲我更慵。zhì jù jūn néng yì,jū xián wǒ gèng yōng。
自惟降藻丽,不解断舂容。zì wéi jiàng zǎo lì,bù jiě duàn chōng róng。
寡和知高唱,深情见古风。guǎ hé zhī gāo chàng,shēn qíng jiàn gǔ fēng。
静吟梁甫意,真似卧隆中。jìng yín liáng fǔ yì,zhēn shì wò lóng zhōng。

盆荷二首其一

程颢

庭下竹青青,盆荷水面平。tíng xià zhú qīng qīng,pén hé shuǐ miàn píng。
谁言无远趣,自觉有馀清。shuí yán wú yuǎn qù,zì jué yǒu yú qīng。
影倒假山翠,波光朝日明。yǐng dào jiǎ shān cuì,bō guāng cháo rì míng。
涟漪尤绿净,凉吹夜来生。lián yī yóu lǜ jìng,liáng chuī yè lái shēng。

陈公廙园修禊事席上赋

程颢

盛集兰亭旧,风流洛社今。shèng jí lán tíng jiù,fēng liú luò shè jīn。
坐中无俗客,水曲有清音。zuò zhōng wú sú kè,shuǐ qū yǒu qīng yīn。
香篆来还去,花枝泛复沉。xiāng zhuàn lái hái qù,huā zhī fàn fù chén。
未须愁日暮,天际是轻阴。wèi xū chóu rì mù,tiān jì shì qīng yīn。

高观谷

程颢

轰雷叠鼓响前峰,来自彤云翠蔼中。hōng léi dié gǔ xiǎng qián fēng,lái zì tóng yún cuì ǎi zhōng。
洞壑积阴成气象,鬼神凭暗弄威风。dòng hè jī yīn chéng qì xiàng,guǐ shén píng àn nòng wēi fēng。
喷崖雨露千寻湿,落石珠玑万颗红。pēn yá yǔ lù qiān xún shī,luò shí zhū jī wàn kē hóng。
纵有虬龙难驻足,还应不是旱时功。zòng yǒu qiú lóng nán zhù zú,hái yīng bù shì hàn shí gōng。

草堂凌霄三峰

程颢

长啸岩东古寺前,三峰相倚势相连。zhǎng xiào yán dōng gǔ sì qián,sān fēng xiāng yǐ shì xiāng lián。
偶逢云静得见日,若有路通须近天。ǒu féng yún jìng dé jiàn rì,ruò yǒu lù tōng xū jìn tiān。
阴吹响雷生谷底,老松如箸见崖颠。yīn chuī xiǎng léi shēng gǔ dǐ,lǎo sōng rú zhù jiàn yá diān。
结根不得居平地,犹与莲花远比肩。jié gēn bù dé jū píng dì,yóu yǔ lián huā yuǎn bǐ jiān。

桃花菊

程颢

仙人绀发粉红腮,近自武陵源上来。xiān rén gàn fā fěn hóng sāi,jìn zì wǔ líng yuán shàng lái。
不比常花羞晚发,故将春色待秋开。bù bǐ cháng huā xiū wǎn fā,gù jiāng chūn sè dài qiū kāi。
存留金蕊天偏与,漏泄春香众始猜。cún liú jīn ruǐ tiān piān yǔ,lòu xiè chūn xiāng zhòng shǐ cāi。
兼得佳名共坚节,晓霜还独对楼台。jiān dé jiā míng gòng jiān jié,xiǎo shuāng hái dú duì lóu tái。

早寒

程颢

一夜威霜特地严,朝来寒气入书帘。yī yè wēi shuāng tè dì yán,cháo lái hán qì rù shū lián。
乍须火暖亲炉兽,初觉冰澌结砚蟾。zhà xū huǒ nuǎn qīn lú shòu,chū jué bīng sī jié yàn chán。
败叶卷风轻蔌蔌,远峰经晓静尖尖。bài yè juǎn fēng qīng sù sù,yuǎn fēng jīng xiǎo jìng jiān jiān。
出门未要貂狐燠,且著轻裘次第添。chū mén wèi yào diāo hú yù,qiě zhù qīng qiú cì dì tiān。

新晴野步

程颢

青帝方成万物春,如何淫雨害芳晨。qīng dì fāng chéng wàn wù chūn,rú hé yín yǔ hài fāng chén。
乞求共指云间日,悔恨轻嫌陌上尘。qǐ qiú gòng zhǐ yún jiān rì,huǐ hèn qīng xián mò shàng chén。
消尽风威犹料峭,放开山色已嶙峋。xiāo jǐn fēng wēi yóu liào qiào,fàng kāi shān sè yǐ lín xún。
燕游莫道王孙乐,亦有羲皇更上人。yàn yóu mò dào wáng sūn lè,yì yǒu xī huáng gèng shàng rén。

新晴野步

程颢

阴曀消除六幕宽,嬉游何事我心闲。yīn yì xiāo chú liù mù kuān,xī yóu hé shì wǒ xīn xián。
鸟声人意融和候,草色花芳杳蔼间。niǎo shēng rén yì róng hé hòu,cǎo sè huā fāng yǎo ǎi jiān。
水底断霞光出岸,云头斜日影衔山。shuǐ dǐ duàn xiá guāng chū àn,yún tóu xié rì yǐng xián shān。
缘情若论诗家兴,却恐骚人合厚颜。yuán qíng ruò lùn shī jiā xīng,què kǒng sāo rén hé hòu yán。

西湖

程颢

潩水桥边鸭子陂,楼台只在郡城西。yì shuǐ qiáo biān yā zi bēi,lóu tái zhǐ zài jùn chéng xī。
烟波乍见心先快,岛屿将寻路欲迷。yān bō zhà jiàn xīn xiān kuài,dǎo yǔ jiāng xún lù yù mí。
尽日无风横舴艋,有时经雨饮虹霓。jǐn rì wú fēng héng zé měng,yǒu shí jīng yǔ yǐn hóng ní。
如何咫尺尘埃地,能使游人意不齐。rú hé zhǐ chǐ chén āi dì,néng shǐ yóu rén yì bù qí。
561234