古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

惜别赠子中昆仲二首

张耒

我年十八从先生,今也相逢得三子。wǒ nián shí bā cóng xiān shēng,jīn yě xiāng féng dé sān zi。
坐思前事且十年,嗟我不才老将俟。zuò sī qián shì qiě shí nián,jiē wǒ bù cái lǎo jiāng qí。
子中兄弟气清拔,粲若瑶环与琼珥。zi zhōng xiōng dì qì qīng bá,càn ruò yáo huán yǔ qióng ěr。
逸足骏马不受羁,凌跞奔驰动千里。yì zú jùn mǎ bù shòu jī,líng lì bēn chí dòng qiān lǐ。
先生声名二十载,乃得姻娅皆文士。xiān shēng shēng míng èr shí zài,nǎi dé yīn yà jiē wén shì。
我今贺子得所遭,非我先生谁办此。wǒ jīn hè zi dé suǒ zāo,fēi wǒ xiān shēng shuí bàn cǐ。
定交自恨相知晚,漫浪一官非我志。dìng jiāo zì hèn xiāng zhī wǎn,màn làng yī guān fēi wǒ zhì。
论文终日坐忘归,欲别出门还顿辔。lùn wén zhōng rì zuò wàng guī,yù bié chū mén hái dùn pèi。
我如辕驹幸刍豆,岂不自厌安敢避。wǒ rú yuán jū xìng chú dòu,qǐ bù zì yàn ān gǎn bì。
人生谋食亦可悲,世上舍闲皆失计。rén shēng móu shí yì kě bēi,shì shàng shě xián jiē shī jì。
西来有人话吾邑,颇说山川慰人意。xī lái yǒu rén huà wú yì,pǒ shuō shān chuān wèi rén yì。
寄诗莫惮凭驿传,对酒惜哉无子醉。jì shī mò dàn píng yì chuán,duì jiǔ xī zāi wú zi zuì。
到官便扫琴书室,有客过我行当至。dào guān biàn sǎo qín shū shì,yǒu kè guò wǒ xíng dāng zhì。
疏泉养笋待子吟,更采山刍秣君骥。shū quán yǎng sǔn dài zi yín,gèng cǎi shān chú mò jūn jì。

早作

张耒

鸬鹚夜寒不得眠,永夜相语高树颠。lú cí yè hán bù dé mián,yǒng yè xiāng yǔ gāo shù diān。
鸦鸣最早尤喧阗,啼呼相应动百千。yā míng zuì zǎo yóu xuān tián,tí hū xiāng yīng dòng bǎi qiān。
老鸡睡起足挛拳,侧头端如闻九天。lǎo jī shuì qǐ zú luán quán,cè tóu duān rú wén jiǔ tiān。
引吭一唱鸣宫悬,时哉不后亦不先。yǐn kēng yī chàng míng gōng xuán,shí zāi bù hòu yì bù xiān。
朦胧初日见山川,吾庐晨起有炊烟。méng lóng chū rì jiàn shān chuān,wú lú chén qǐ yǒu chuī yān。

自南京之陈宿柘城

张耒

荒城人稀荆棘老,野兔惊跳出寒草。huāng chéng rén xī jīng jí lǎo,yě tù jīng tiào chū hán cǎo。
苍苍落日黄云西,驱马城边寻古道。cāng cāng luò rì huáng yún xī,qū mǎ chéng biān xún gǔ dào。
入门四顾皆桑田,居民三五依道边。rù mén sì gù jiē sāng tián,jū mín sān wǔ yī dào biān。
暮投佛寺下马立,冲眼满屋燃萁烟。mù tóu fú sì xià mǎ lì,chōng yǎn mǎn wū rán qí yān。
老僧自言八十馀,老矣不能营所居。lǎo sēng zì yán bā shí yú,lǎo yǐ bù néng yíng suǒ jū。
村僮依灶展败席,上有空梁悬木鱼。cūn tóng yī zào zhǎn bài xí,shàng yǒu kōng liáng xuán mù yú。
旋汲新泉濯双手,青灯照客黄昏后。xuán jí xīn quán zhuó shuāng shǒu,qīng dēng zhào kè huáng hūn hòu。
群儿烂漫眠我前,新月欲倾光入牖。qún ér làn màn mián wǒ qián,xīn yuè yù qīng guāng rù yǒu。
夜敲僧室借酒壶,不惜青钱取次沽。yè qiāo sēng shì jiè jiǔ hú,bù xī qīng qián qǔ cì gū。
酒香入户推枕起,剔灯吹火燃铜盂。jiǔ xiāng rù hù tuī zhěn qǐ,tī dēng chuī huǒ rán tóng yú。
大杯一沃不留滴,满眼棼然睡来集。dà bēi yī wò bù liú dī,mǎn yǎn fén rán shuì lái jí。
明朝上马倒残壶,不怕新霜败裘湿。míng cháo shàng mǎ dào cán hú,bù pà xīn shuāng bài qiú shī。

送刘季孙守隰州

张耒

君家将军本缝掖,叱咤西摧贺兰石。jūn jiā jiāng jūn běn fèng yē,chì zhà xī cuī hè lán shí。
一时成败何足论,要使英名垂竹帛。yī shí chéng bài hé zú lùn,yào shǐ yīng míng chuí zhú bó。
到君奇骨尚虎头,白须千骑守边州。dào jūn qí gǔ shàng hǔ tóu,bái xū qiān qí shǒu biān zhōu。
插架万签供记览,探囊五字擅风流。chā jià wàn qiān gōng jì lǎn,tàn náng wǔ zì shàn fēng liú。
大河之东士精勇,日饮不妨飞猎鞚。dà hé zhī dōng shì jīng yǒng,rì yǐn bù fáng fēi liè kòng。
五更吹角建牙旗,万马合围行酒瓮。wǔ gèng chuī jiǎo jiàn yá qí,wàn mǎ hé wéi xíng jiǔ wèng。
朝裘风劲黑貂暖,夜帷雪满青毡重。cháo qiú fēng jìn hēi diāo nuǎn,yè wéi xuě mǎn qīng zhān zhòng。
乐哉闭口莫言兵,虽有颇牧谁能用。lè zāi bì kǒu mò yán bīng,suī yǒu pǒ mù shuí néng yòng。

北原

张耒

秋风日夜吹北原,秋芜经霜不复繁。qiū fēng rì yè chuī běi yuán,qiū wú jīng shuāng bù fù fán。
萦纡一径渐可蹑,步踏落叶披榛菅。yíng yū yī jìng jiàn kě niè,bù tà luò yè pī zhēn jiān。
萧萧九月草木变,独有修竹犹禁寒。xiāo xiāo jiǔ yuè cǎo mù biàn,dú yǒu xiū zhú yóu jìn hán。
青红野实不可辨,晚日照射霜榴殷。qīng hóng yě shí bù kě biàn,wǎn rì zhào shè shuāng liú yīn。
巉巉女几更清瘦,崖壁刻削无云烟。chán chán nǚ jǐ gèng qīng shòu,yá bì kè xuē wú yún yān。
潦收石出洛水好,静夜侧耳声潺潺。lǎo shōu shí chū luò shuǐ hǎo,jìng yè cè ěr shēng chán chán。
原西古城有微路,禾黍离离荒野田。yuán xī gǔ chéng yǒu wēi lù,hé shǔ lí lí huāng yě tián。
人家岁熟妇子乐,村巷日暖牛羊闲。rén jiā suì shú fù zi lè,cūn xiàng rì nuǎn niú yáng xián。
登临嗟我幸无事,况有美酒供开颜。dēng lín jiē wǒ xìng wú shì,kuàng yǒu měi jiǔ gōng kāi yán。
射麋猎兔可卒岁,弃掷万累休嗟叹。shè mí liè tù kě zú suì,qì zhì wàn lèi xiū jiē tàn。

感春

张耒

若若堂北桃,昨日花犹小。ruò ruò táng běi táo,zuó rì huā yóu xiǎo。
暖风迟景一日功,万萼千葩烂相照。nuǎn fēng chí jǐng yī rì gōng,wàn è qiān pā làn xiāng zhào。
东风漾漾吹朝雨,朝日满檐春鸟语。dōng fēng yàng yàng chuī cháo yǔ,cháo rì mǎn yán chūn niǎo yǔ。
樱桃得暖花意忙,接萼连枝间先吐。yīng táo dé nuǎn huā yì máng,jiē è lián zhī jiān xiān tǔ。
兰芽出地长可握,小笋如簪堪荐箸。lán yá chū dì zhǎng kě wò,xiǎo sǔn rú zān kān jiàn zhù。
欣欣万木谁使然,时来不肯居尘土。xīn xīn wàn mù shuí shǐ rán,shí lái bù kěn jū chén tǔ。
盛衰相感但如此,镜中安得朱颜驻。shèng shuāi xiāng gǎn dàn rú cǐ,jìng zhōng ān dé zhū yán zhù。
古来百计无可奈,惟有饮者谋犹庶。gǔ lái bǎi jì wú kě nài,wéi yǒu yǐn zhě móu yóu shù。
乃知甚急莫如酒,有衣可典犹为富。nǎi zhī shén jí mò rú jiǔ,yǒu yī kě diǎn yóu wèi fù。
我今不乐欲何待,薄俸自给供朝暮。wǒ jīn bù lè yù hé dài,báo fèng zì gěi gōng cháo mù。
功名有命不可求,白发无私谁得拒。gōng míng yǒu mìng bù kě qiú,bái fā wú sī shuí dé jù。
从今酩酊勿复辞,弃置人间千万虑。cóng jīn mǐng dīng wù fù cí,qì zhì rén jiān qiān wàn lǜ。

寄陈器之

张耒

昨者见君才顷刻,满马尘埃面黧黑。zuó zhě jiàn jūn cái qǐng kè,mǎn mǎ chén āi miàn lí hēi。
自言别家春欲阑,归意如飞留不得。zì yán bié jiā chūn yù lán,guī yì rú fēi liú bù dé。
玉鞭挥折手成胝,一日到家驰四驿。yù biān huī zhé shǒu chéng zhī,yī rì dào jiā chí sì yì。
今朝得书一何喜,酌酒烹鸡税征轭。jīn cháo dé shū yī hé xǐ,zhuó jiǔ pēng jī shuì zhēng è。
自言山城无与乐,坐看飞花良可惜。zì yán shān chéng wú yǔ lè,zuò kàn fēi huā liáng kě xī。
手携妇子口吟诗,文字挥毫便千百。shǒu xié fù zi kǒu yín shī,wén zì huī háo biàn qiān bǎi。
醉歌昌谷和我吟,锦囊旧句无颜色。zuì gē chāng gǔ hé wǒ yín,jǐn náng jiù jù wú yán sè。
怜君潦倒谁复省,场屋十年名烜赫。lián jūn lǎo dào shuí fù shěng,chǎng wū shí nián míng xuǎn hè。
嗟我春来亦何事,饱食高眠度朝夕。jiē wǒ chūn lái yì hé shì,bǎo shí gāo mián dù cháo xī。
帘前相对但有山,坐上清谈更无客。lián qián xiāng duì dàn yǒu shān,zuò shàng qīng tán gèng wú kè。
逼眼花光罗绮眩,照人酒色琼瑶白。bī yǎn huā guāng luó qǐ xuàn,zhào rén jiǔ sè qióng yáo bái。
风光似此宁可忍,酩酊高歌卧花侧。fēng guāng shì cǐ níng kě rěn,mǐng dīng gāo gē wò huā cè。
平生结友事遨游,未省流年守山僻。píng shēng jié yǒu shì áo yóu,wèi shěng liú nián shǒu shān pì。
强欢独饮岂所乐,舍此无谋慰愁寂。qiáng huān dú yǐn qǐ suǒ lè,shě cǐ wú móu wèi chóu jì。
思君一笑何可得,王事有程身有役。sī jūn yī xiào hé kě dé,wáng shì yǒu chéng shēn yǒu yì。
堂南柳条争着叶,繁李夭桃落如积。táng nán liǔ tiáo zhēng zhe yè,fán lǐ yāo táo luò rú jī。
请看春物能有畿,坐见清和变炎赫。qǐng kàn chūn wù néng yǒu jī,zuò jiàn qīng hé biàn yán hè。
须期载酒对东风,及此残花尚堪摘。xū qī zài jiǔ duì dōng fēng,jí cǐ cán huā shàng kān zhāi。

读李憕碑

张耒

自唐中微北方沸,胡马长鸣饮清渭。zì táng zhōng wēi běi fāng fèi,hú mǎ zhǎng míng yǐn qīng wèi。
李公守节陷贼庭,身死髑髅行万里。lǐ gōng shǒu jié xiàn zéi tíng,shēn sǐ dú lóu xíng wàn lǐ。
百年事往谁复省,一丘榛莽无人祭。bǎi nián shì wǎng shuí fù shěng,yī qiū zhēn mǎng wú rén jì。
荒碑半折就磨灭,后人空解传其字。huāng bēi bàn zhé jiù mó miè,hòu rén kōng jiě chuán qí zì。
杀身不畏真丈夫,自古时危知烈士。shā shēn bù wèi zhēn zhàng fū,zì gǔ shí wēi zhī liè shì。
俗书小技何足道,嗟我但欲扬其事。sú shū xiǎo jì hé zú dào,jiē wǒ dàn yù yáng qí shì。
寥寥获麟数千载,末学褒贬多非是。liáo liáo huò lín shù qiān zài,mò xué bāo biǎn duō fēi shì。
高文大笔谁复作,黜臣饿夫须有待。gāo wén dà bǐ shuí fù zuò,chù chén è fū xū yǒu dài。
纷纷后世竞著述,纸墨徒为史官费。fēn fēn hòu shì jìng zhù shù,zhǐ mò tú wèi shǐ guān fèi。
却嗟何独此事然,搔首碑前空叹慨。què jiē hé dú cǐ shì rán,sāo shǒu bēi qián kōng tàn kǎi。

和陈器之诗四首朝应天

张耒

唐衰五季更披猖,社稷反手看兴亡。táng shuāi wǔ jì gèng pī chāng,shè jì fǎn shǒu kàn xīng wáng。
山河分裂流战血,积骨被野号豺狼。shān hé fēn liè liú zhàn xuè,jī gǔ bèi yě hào chái láng。
中原正朔不出境,九州豪杰争侯王。zhōng yuán zhèng shuò bù chū jìng,jiǔ zhōu háo jié zhēng hóu wáng。
生民祸难冤痛极,腥秽上达干穹苍。shēng mín huò nán yuān tòng jí,xīng huì shàng dá gàn qióng cāng。
真人龙飞万物睹,天命自至谁能当。zhēn rén lóng fēi wàn wù dǔ,tiān mìng zì zhì shuí néng dāng。
灵旗指挥四海一,氛祲殄灭和风翔。líng qí zhǐ huī sì hǎi yī,fēn jìn tiǎn miè hé fēng xiáng。
降王赐第奉朝谒,九服效职争梯航。jiàng wáng cì dì fèng cháo yè,jiǔ fú xiào zhí zhēng tī háng。
百年积累到今日,运祚方与乾坤长。bǎi nián jī lèi dào jīn rì,yùn zuò fāng yǔ qián kūn zhǎng。
佛宫原庙广孝敬,严致守卫勤烝尝。fú gōng yuán miào guǎng xiào jìng,yán zhì shǒu wèi qín zhēng cháng。
阴阴秘寝锁遗像,矗矗画戟罗萧墙。yīn yīn mì qǐn suǒ yí xiàng,chù chù huà jǐ luó xiāo qiáng。
衣冠具列虚仗俨,龙驾不反遗弓藏。yī guān jù liè xū zhàng yǎn,lóng jià bù fǎn yí gōng cáng。
子孙亿载千万世,永与清洛流汤汤。zi sūn yì zài qiān wàn shì,yǒng yǔ qīng luò liú tāng tāng。

和陈器之诗四首朝应天

张耒

周京无人吊禾黍,七雄按剑分周土。zhōu jīng wú rén diào hé shǔ,qī xióng àn jiàn fēn zhōu tǔ。
秦人匹马出函关,六王割地愁为虏。qín rén pǐ mǎ chū hán guān,liù wáng gē dì chóu wèi lǔ。
宜阳古堞故韩都,地接强秦争战苦。yí yáng gǔ dié gù hán dōu,dì jiē qiáng qín zhēng zhàn kǔ。
谋穷运去竟亡国,从长苏秦亦何补。móu qióng yùn qù jìng wáng guó,cóng zhǎng sū qín yì hé bǔ。
诸侯已尽秦巍巍,嬴氏已亡秦不知。zhū hóu yǐ jǐn qín wēi wēi,yíng shì yǐ wáng qín bù zhī。
始皇自是吕家子,宗庙荐享真何为。shǐ huáng zì shì lǚ jiā zi,zōng miào jiàn xiǎng zhēn hé wèi。
山河百战移陵谷,宫殿成尘埋宝玉。shān hé bǎi zhàn yí líng gǔ,gōng diàn chéng chén mái bǎo yù。
秋风坏冢长荆榛,落日空城散樵牧。qiū fēng huài zhǒng zhǎng jīng zhēn,luò rì kōng chéng sàn qiáo mù。
今古悠悠共一丘,争强蜗角欲何求。jīn gǔ yōu yōu gòng yī qiū,zhēng qiáng wō jiǎo yù hé qiú。
谁似令威仙骨健,千年重向故乡游。shuí shì lìng wēi xiān gǔ jiàn,qiān nián zhòng xiàng gù xiāng yóu。

和陈器之诗四首朝应天

张耒

唐日西颓半明灭,长彗扫天流战血。táng rì xī tuí bàn míng miè,zhǎng huì sǎo tiān liú zhàn xuè。
六龙不复入东都,连昌已有狐狸穴。liù lóng bù fù rù dōng dōu,lián chāng yǐ yǒu hú lí xué。
宫前茫茫洛阳路,汉甲胡兵几回度。gōng qián máng máng luò yáng lù,hàn jiǎ hú bīng jǐ huí dù。
火焚马蹴百战场,尽是旧时歌舞处。huǒ fén mǎ cù bǎi zhàn chǎng,jǐn shì jiù shí gē wǔ chù。
游魂不归宫树老,茂陵金玉人间宝。yóu hún bù guī gōng shù lǎo,mào líng jīn yù rén jiān bǎo。
春耕迤逦上空山,夜燐青荧照秋草。chūn gēng yí lǐ shàng kōng shān,yè lín qīng yíng zhào qiū cǎo。
女几巉巉青插天,东流洛水自潺湲。nǚ jǐ chán chán qīng chā tiān,dōng liú luò shuǐ zì chán yuán。
兴亡一觉繁华梦,只有山川似旧年。xīng wáng yī jué fán huá mèng,zhǐ yǒu shān chuān shì jiù nián。

和陈器之诗四首朝应天

张耒

真人朝天去不还,千年鹿迹留空山。zhēn rén cháo tiān qù bù hái,qiān nián lù jì liú kōng shān。
空山寂寞何所有,野殿荒凉松桧寒。kōng shān jì mò hé suǒ yǒu,yě diàn huāng liáng sōng guì hán。
桑田海水移今古,兴亡万变谁能数。sāng tián hǎi shuǐ yí jīn gǔ,xīng wáng wàn biàn shuí néng shù。
五云深处驾飞龙,应笑人间换朝暮。wǔ yún shēn chù jià fēi lóng,yīng xiào rén jiān huàn cháo mù。
神仙不与世人期,骑鹿安知不复归。shén xiān bù yǔ shì rén qī,qí lù ān zhī bù fù guī。
朝岚夕霭山秀润,应有灵丹相护持。cháo lán xī ǎi shān xiù rùn,yīng yǒu líng dān xiāng hù chí。
长生可求仙可致,浮世腥膻何足嗜。zhǎng shēng kě qiú xiān kě zhì,fú shì xīng shān hé zú shì。
君不见汉时九江梅子真,一日辞家隐吴市。jūn bù jiàn hàn shí jiǔ jiāng méi zi zhēn,yī rì cí jiā yǐn wú shì。

长安仲春二首

张耒

长安仲春七日风,苍茫顿撼天地同。zhǎng ān zhòng chūn qī rì fēng,cāng máng dùn hàn tiān dì tóng。
应门缥阙岌欲动,况我穷巷连蒿蓬。yīng mén piāo quē jí yù dòng,kuàng wǒ qióng xiàng lián hāo péng。
暮寒卷雪连芳草,平门万屋青城缟。mù hán juǎn xuě lián fāng cǎo,píng mén wàn wū qīng chéng gǎo。
无言桃李终默默,得势泥涂常浩浩。wú yán táo lǐ zhōng mò mò,dé shì ní tú cháng hào hào。
夕晖入屋人气活,劳苦羲和间何阔。xī huī rù wū rén qì huó,láo kǔ xī hé jiān hé kuò。
斗杓东指令未行,要使烛龙聊泼剌。dòu biāo dōng zhǐ lìng wèi xíng,yào shǐ zhú lóng liáo pō lá。

长安仲春二首

张耒

长安花繁仲春月,北风倒山雨成雪。zhǎng ān huā fán zhòng chūn yuè,běi fēng dào shān yǔ chéng xuě。
穷巷下里裤襦尽,老翁稚儿骨欲折。qióng xiàng xià lǐ kù rú jǐn,lǎo wēng zhì ér gǔ yù zhé。
吾人谙事不复惊,以手扣额愿天晴。wú rén ān shì bù fù jīng,yǐ shǒu kòu é yuàn tiān qíng。
夕阳才升已复晦,积云如山那肯退。xī yáng cái shēng yǐ fù huì,jī yún rú shān nà kěn tuì。

赠吴孟求承议二首

张耒

我生仕宦求糊口,敢惮水浮兼陆走。wǒ shēng shì huàn qiú hú kǒu,gǎn dàn shuǐ fú jiān lù zǒu。
朅来京口见花落,归去西风未吹柳。qiè lái jīng kǒu jiàn huā luò,guī qù xī fēng wèi chuī liǔ。
山寻北固初知路,水饮中泠未盈缶。shān xún běi gù chū zhī lù,shuǐ yǐn zhōng líng wèi yíng fǒu。
徒劳结束解书剑,未觉尘埃生户牖。tú láo jié shù jiě shū jiàn,wèi jué chén āi shēng hù yǒu。
瓜洲澄江晓如镜,照水自觉秋容瘦。guā zhōu chéng jiāng xiǎo rú jìng,zhào shuǐ zì jué qiū róng shòu。
因公忽致旧酒壶,恍如梦觉南柯守。yīn gōng hū zhì jiù jiǔ hú,huǎng rú mèng jué nán kē shǒu。