古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

次韵苏公武昌西山

张耒

灵均不醉楚人醅,秋兰蘼芜堂下栽。líng jūn bù zuì chǔ rén pēi,qiū lán mí wú táng xià zāi。
九江仙人弃家去,吴市不知身姓梅。jiǔ jiāng xiān rén qì jiā qù,wú shì bù zhī shēn xìng méi。
东坡先生送二子,一丘便欲藏崔嵬。dōng pō xiān shēng sòng èr zi,yī qiū biàn yù cáng cuī wéi。
脱遗簪笏玩杖屦,招揖鱼鸟营池台。tuō yí zān hù wán zhàng jù,zhāo yī yú niǎo yíng chí tái。
西山寂寥旧风月,百年石樽埋古埃。xī shān jì liáo jiù fēng yuè,bǎi nián shí zūn mái gǔ āi。
洗樽致酒招浪士,荒坟空馀黄土堆。xǐ zūn zhì jiǔ zhāo làng shì,huāng fén kōng yú huáng tǔ duī。
但传言语古味在,一勺玄酒藏山罍。dàn chuán yán yǔ gǔ wèi zài,yī sháo xuán jiǔ cáng shān léi。
邓公叹息为摩抚,重刻文字苍崖隈。dèng gōng tàn xī wèi mó fǔ,zhòng kè wén zì cāng yá wēi。
五年见尽江上客,两屐踏遍空山苔。wǔ nián jiàn jǐn jiāng shàng kè,liǎng jī tà biàn kōng shān tái。
谢公富贵知不免,醉眼来为苍生开。xiè gōng fù guì zhī bù miǎn,zuì yǎn lái wèi cāng shēng kāi。
长虹一吐谁得掩,六翮故在何人摧。zhǎng hóng yī tǔ shuí dé yǎn,liù hé gù zài hé rén cuī。
横翔相与顾鸿雁,宝剑再合张与雷。héng xiáng xiāng yǔ gù hóng yàn,bǎo jiàn zài hé zhāng yǔ léi。
山猿涧鸟汝勿怨,天遣两公聊一来。shān yuán jiàn niǎo rǔ wù yuàn,tiān qiǎn liǎng gōng liáo yī lái。
岂如屈贾终不遇,诗赋长遣后人哀。qǐ rú qū jiǎ zhōng bù yù,shī fù zhǎng qiǎn hòu rén āi。

宿谯东逆旅夜闻歌白公琵琶行

张耒

元和才子悲流落,一听琵琶谓天乐。yuán hé cái zi bēi liú luò,yī tīng pí pá wèi tiān lè。
青衫裛泪作长歌,谁取篇章和宫角。qīng shān yì lèi zuò zhǎng gē,shuí qǔ piān zhāng hé gōng jiǎo。
谯东夜久行人稀,卧闻此歌歌者谁。qiáo dōng yè jiǔ xíng rén xī,wò wén cǐ gē gē zhě shuí。
歌侣旧时人不见,举头欲听泪双垂。gē lǚ jiù shí rén bù jiàn,jǔ tóu yù tīng lèi shuāng chuí。
画堂青琐春无事,几听此歌还几醉。huà táng qīng suǒ chūn wú shì,jǐ tīng cǐ gē hái jǐ zuì。
东风桃李作黄埃,宝箧尘昏谱闲字。dōng fēng táo lǐ zuò huáng āi,bǎo qiè chén hūn pǔ xián zì。
一声一听一情伤,未老应知几断肠。yī shēng yī tīng yī qíng shāng,wèi lǎo yīng zhī jǐ duàn cháng。
展转曲终灯烬落,荒城寒月夜飞霜。zhǎn zhuǎn qū zhōng dēng jìn luò,huāng chéng hán yuè yè fēi shuāng。

赵德麟有诗言过万寿县得玉芝乃以供一醉之味按道书凡芝皆神仙上药无乃轻用之乎

张耒

王孙憔悴食无肉,天遣枯肠出双玉。wáng sūn qiáo cuì shí wú ròu,tiān qiǎn kū cháng chū shuāng yù。
荒园夜饮供一醉,仙物无乃遭轻辱。huāng yuán yè yǐn gōng yī zuì,xiān wù wú nǎi zāo qīng rǔ。
王孙高名满天下,剸脍龙蛟刀几熟。wáng sūn gāo míng mǎn tiān xià,tuán kuài lóng jiāo dāo jǐ shú。
眼高不为小物变,采掇仅同葵薤属。yǎn gāo bù wèi xiǎo wù biàn,cǎi duō jǐn tóng kuí xiè shǔ。
怜君十年清颍客,年少未甘窥药录。lián jūn shí nián qīng yǐng kè,nián shǎo wèi gān kuī yào lù。
再逢灵药慎勿轻,不死问君安可独。zài féng líng yào shèn wù qīng,bù sǐ wèn jūn ān kě dú。

东园

张耒

堂中宴坐不妄出,堂外青春去如失。táng zhōng yàn zuò bù wàng chū,táng wài qīng chūn qù rú shī。
小园十步绿如云,一时桃李事已毕。xiǎo yuán shí bù lǜ rú yún,yī shí táo lǐ shì yǐ bì。
犹有荼蘼数朵在,未觉尘沙污玉质。yóu yǒu tú mí shù duǒ zài,wèi jué chén shā wū yù zhì。
金沙格俗终可怜,腻白娇红如欲滴。jīn shā gé sú zhōng kě lián,nì bái jiāo hóng rú yù dī。
老夫睡起听山禽,竹间林外纷嘲啧。lǎo fū shuì qǐ tīng shān qín,zhú jiān lín wài fēn cháo zé。
笋生渐惬子猷愿,梅熟未邀朱老吃。sǔn shēng jiàn qiè zi yóu yuàn,méi shú wèi yāo zhū lǎo chī。
翻书只作随睡具,倾壶屡进忘忧物。fān shū zhǐ zuò suí shuì jù,qīng hú lǚ jìn wàng yōu wù。
今春风雨稍依节,上田麦穗过数尺。jīn chūn fēng yǔ shāo yī jié,shàng tián mài suì guò shù chǐ。
但知洗眼看世涂,莫厌终身守蓬荜。dàn zhī xǐ yǎn kàn shì tú,mò yàn zhōng shēn shǒu péng bì。

送翟公巽赴中书舍人

张耒

韩筋柳骨世不闻,翟公笔力回千钧。hán jīn liǔ gǔ shì bù wén,dí gōng bǐ lì huí qiān jūn。
十年声名满四海,淮阳邂逅双朱轮。shí nián shēng míng mǎn sì hǎi,huái yáng xiè hòu shuāng zhū lún。
老翁空疏亦何有,察公于我意甚真。lǎo wēng kōng shū yì hé yǒu,chá gōng yú wǒ yì shén zhēn。
高谈亹亹云汉上,一扫阘茸如灰尘。gāo tán wěi wěi yún hàn shàng,yī sǎo dá rōng rú huī chén。
夜光明月不计数,坐使衰弊生精神。yè guāng míng yuè bù jì shù,zuò shǐ shuāi bì shēng jīng shén。
恨无金玉相报答,还家三叹嗟我贫。hèn wú jīn yù xiāng bào dá,hái jiā sān tàn jiē wǒ pín。
青灯论文夜未分,晓闻门外送使君。qīng dēng lùn wén yè wèi fēn,xiǎo wén mén wài sòng shǐ jūn。
问君舍此去安往,紫皇诏归侍玉宸。wèn jūn shě cǐ qù ān wǎng,zǐ huáng zhào guī shì yù chén。
锋铓发硎断犀象,好为明主裁丝纶。fēng máng fā xíng duàn xī xiàng,hǎo wèi míng zhǔ cái sī lún。
论思献纳乃其职,况公之意常在民。lùn sī xiàn nà nǎi qí zhí,kuàng gōng zhī yì cháng zài mín。
追还三代旧风采,主以事实致此文。zhuī hái sān dài jiù fēng cǎi,zhǔ yǐ shì shí zhì cǐ wén。
圣君贤相有美意,笔端与物为阳春。shèng jūn xián xiāng yǒu měi yì,bǐ duān yǔ wù wèi yáng chūn。

波棱乃自波陵国来盖西域蔬也甚能解面毒予颇嗜之因考本草为作此篇

张耒

谁从西域移佳蔬,遍植中原葵苋俱。shuí cóng xī yù yí jiā shū,biàn zhí zhōng yuán kuí xiàn jù。
清霜严雪冻不死,寒气愈盛方芳敷。qīng shuāng yán xuě dòng bù sǐ,hán qì yù shèng fāng fāng fū。
贯金锐箭脱秋竹,剪罗巧带飘华裾。guàn jīn ruì jiàn tuō qiū zhú,jiǎn luó qiǎo dài piāo huá jū。
中含金气抱劲利,穿涤炎热清烦纡。zhōng hán jīn qì bào jìn lì,chuān dí yán rè qīng fán yū。
老人食贫贪易得,大釜日煮和甘腴。lǎo rén shí pín tān yì dé,dà fǔ rì zhǔ hé gān yú。
饭炊香白煮饼滑,一饱尽钵无赢馀。fàn chuī xiāng bái zhǔ bǐng huá,yī bǎo jǐn bō wú yíng yú。
空厨萧条烟火冷,可但食客歌无鱼。kōng chú xiāo tiáo yān huǒ lěng,kě dàn shí kè gē wú yú。
男儿五鼎食固美,当念就镬还愁吁。nán ér wǔ dǐng shí gù měi,dāng niàn jiù huò hái chóu xū。

北邻卖饼儿每五鼓未旦即绕街呼卖虽大寒烈风不废而时略不少差也因为作诗且有所警示秬秸

张耒

城头月落霜如雪,楼头五更声欲绝。chéng tóu yuè luò shuāng rú xuě,lóu tóu wǔ gèng shēng yù jué。
捧盘出户歌一声,市楼东西人未行。pěng pán chū hù gē yī shēng,shì lóu dōng xī rén wèi xíng。
北风吹衣射我饼,不忧衣单忧饼冷。běi fēng chuī yī shè wǒ bǐng,bù yōu yī dān yōu bǐng lěng。
业无高卑志当坚,男儿有求安得闲。yè wú gāo bēi zhì dāng jiān,nán ér yǒu qiú ān dé xián。

寄余五十五

张耒

忆昨戊午寄东都,人事纷纷相见疏。yì zuó wù wǔ jì dōng dōu,rén shì fēn fēn xiāng jiàn shū。
补官洛阳我西走,君理舟楫归江湖。bǔ guān luò yáng wǒ xī zǒu,jūn lǐ zhōu jí guī jiāng hú。
往来相失顷刻尔,坐使一别三年馀。wǎng lái xiāng shī qǐng kè ěr,zuò shǐ yī bié sān nián yú。
他乡满眼非故旧,南北耿耿无音书。tā xiāng mǎn yǎn fēi gù jiù,nán běi gěng gěng wú yīn shū。
福昌古邦废已久,莽莽榛棘藏麇鼯。fú chāng gǔ bāng fèi yǐ jiǔ,mǎng mǎng zhēn jí cáng jūn wú。
空宫萧条唐旧路,古堞断续韩遗墟。kōng gōng xiāo tiáo táng jiù lù,gǔ dié duàn xù hán yí xū。
商顽馀民俗未泯,习尚凶犷羞为儒。shāng wán yú mín sú wèi mǐn,xí shàng xiōng guǎng xiū wèi rú。
高堂尘埃坐无客,虽复强接非欢愉。gāo táng chén āi zuò wú kè,suī fù qiáng jiē fēi huān yú。
嗟君尚复记忆我,两得书札何勤劬。jiē jūn shàng fù jì yì wǒ,liǎng dé shū zhá hé qín qú。
最后新诗意不浅,知君过我山阳居。zuì hòu xīn shī yì bù qiǎn,zhī jūn guò wǒ shān yáng jū。
人间翩翩轻薄子,交友暂尔久则渝。rén jiān piān piān qīng báo zi,jiāo yǒu zàn ěr jiǔ zé yú。
欢欣忧患心不易,我视一世无君如。huān xīn yōu huàn xīn bù yì,wǒ shì yī shì wú jūn rú。
念昔登科各年少,君中第一名传呼。niàn xī dēng kē gè nián shǎo,jūn zhōng dì yī míng chuán hū。
春风朝游踏广陌,夜雨纵饮倾金壶。chūn fēng cháo yóu tà guǎng mò,yè yǔ zòng yǐn qīng jīn hú。
当时意气今在否,十年我困官庭趋。dāng shí yì qì jīn zài fǒu,shí nián wǒ kùn guān tíng qū。
君宜腾达上寥廓,何乃失足遭崎岖。jūn yí téng dá shàng liáo kuò,hé nǎi shī zú zāo qí qū。
人生难必但如此,付委造物随所驱。rén shēng nán bì dàn rú cǐ,fù wěi zào wù suí suǒ qū。
得之几何失未损,七尺可贵惟吾躯。dé zhī jǐ hé shī wèi sǔn,qī chǐ kě guì wéi wú qū。
洛川春风来已久,桃李次第争芬敷。luò chuān chūn fēng lái yǐ jiǔ,táo lǐ cì dì zhēng fēn fū。
登临想君不可见,梦逐流水游东吴。dēng lín xiǎng jūn bù kě jiàn,mèng zhú liú shuǐ yóu dōng wú。
东吴旧游我所乐,饮有美酒烹有鱼。dōng wú jiù yóu wǒ suǒ lè,yǐn yǒu měi jiǔ pēng yǒu yú。
何当相逢两披豁,摆落万累无嗟吁。hé dāng xiāng féng liǎng pī huō,bǎi luò wàn lèi wú jiē xū。

涟水

张耒

孤舟逆水上,野静闻水声。gū zhōu nì shuǐ shàng,yě jìng wén shuǐ shēng。
鸥飞不远水,寒浪溅霜翎。ōu fēi bù yuǎn shuǐ,hán làng jiàn shuāng líng。
夜气岸兼木,夕光潭照星。yè qì àn jiān mù,xī guāng tán zhào xīng。
长吟弄双桨,知有睡龙惊。zhǎng yín nòng shuāng jiǎng,zhī yǒu shuì lóng jīng。

上方僧

张耒

不下上方地,夜禅心虑冥。bù xià shàng fāng dì,yè chán xīn lǜ míng。
三更风雪暗,一点佛龛灯。sān gèng fēng xuě àn,yī diǎn fú kān dēng。
持钵咒潭水,鬼神拳跪听。chí bō zhòu tán shuǐ,guǐ shén quán guì tīng。

蔡河涨二首

张耒

长河秋雨涨,极目漫难分。zhǎng hé qiū yǔ zhǎng,jí mù màn nán fēn。
潢潦虽无自,龟鱼恐有神。huáng lǎo suī wú zì,guī yú kǒng yǒu shén。
天宽垂鉴影,风细起龙鳞。tiān kuān chuí jiàn yǐng,fēng xì qǐ lóng lín。
老去扁舟兴,临流欲问津。lǎo qù biǎn zhōu xīng,lín liú yù wèn jīn。

蔡河涨二首

张耒

浑浑虽未已,浩浩竟东归。hún hún suī wèi yǐ,hào hào jìng dōng guī。
阔处长天近,澄边一鸟飞。kuò chù zhǎng tiān jìn,chéng biān yī niǎo fēi。
西风疏苇乱,斜日远村微。xī fēng shū wěi luàn,xié rì yuǎn cūn wēi。
淹泊从吾道,扁舟伴钓矶。yān pō cóng wú dào,biǎn zhōu bàn diào jī。

冬日杂兴六首

张耒

小园晴自扫,曝日坐前轩。xiǎo yuán qíng zì sǎo,pù rì zuò qián xuān。
野鼠穿山叶,寒乌啄草根。yě shǔ chuān shān yè,hán wū zhuó cǎo gēn。
短篱藩隙地,别径入孤村。duǎn lí fān xì dì,bié jìng rù gū cūn。
幽趣供岑寂,淹留不复论。yōu qù gōng cén jì,yān liú bù fù lùn。

冬日杂兴六首

张耒

水落桥痕在,沙乾岸草枯。shuǐ luò qiáo hén zài,shā qián àn cǎo kū。
霜馀槐老壮,风际竹清疏。shuāng yú huái lǎo zhuàng,fēng jì zhú qīng shū。
啄木高逾响,鹡鸰飞且呼。zhuó mù gāo yú xiǎng,jí líng fēi qiě hū。
二年亲友绝,惟有对禽鱼。èr nián qīn yǒu jué,wéi yǒu duì qín yú。

冬日杂兴六首

张耒

池馆留馀雪,西山照夕曛。chí guǎn liú yú xuě,xī shān zhào xī xūn。
腊催梅蕊迸,春向鸟声新。là cuī méi ruǐ bèng,chūn xiàng niǎo shēng xīn。
愁思供多病,风光欲近人。chóu sī gōng duō bìng,fēng guāng yù jìn rén。
年年桃李树,相对只伤神。nián nián táo lǐ shù,xiāng duì zhǐ shāng shén。