古诗词

友山

张耒

张子官于福昌,块然独居,无与为友。zhāng zi guān yú fú chāng,kuài rán dú jū,wú yǔ wèi yǒu。
宾客不至,遗朋失旧。bīn kè bù zhì,yí péng shī jiù。
经时闭门,终日钳口。jīng shí bì mén,zhōng rì qián kǒu。
出无与游,居无与就。chū wú yǔ yóu,jū wú yǔ jiù。
谁同我食,谁酌我酒。shuí tóng wǒ shí,shuí zhuó wǒ jiǔ。
归守妻孥,出对厮走。guī shǒu qī nú,chū duì sī zǒu。
驾言出游,田童野叟。jià yán chū yóu,tián tóng yě sǒu。
气否莫交,情包不剖。qì fǒu mò jiāo,qíng bāo bù pōu。
塞聪蔽明,盘足袖手。sāi cōng bì míng,pán zú xiù shǒu。
披书阅简,眩目疲肘。pī shū yuè jiǎn,xuàn mù pí zhǒu。
厌然成痼,不可针灸。yàn rán chéng gù,bù kě zhēn jiǔ。
于是张子,涤虑除烦。yú shì zhāng zi,dí lǜ chú fán。
披庭扫堂,枕手而眠。pī tíng sǎo táng,zhěn shǒu ér mián。
恍若有遇,有神降焉。huǎng ruò yǒu yù,yǒu shén jiàng yān。
曰我实哀汝,独无友朋。yuē wǒ shí āi rǔ,dú wú yǒu péng。
我有教告,子乎我听。wǒ yǒu jiào gào,zi hū wǒ tīng。
凡世之人,百愚一贤。fán shì zhī rén,bǎi yú yī xián。
古昔所叹,非独今然。gǔ xī suǒ tàn,fēi dú jīn rán。
得贤与朋,善固无俪。dé xián yǔ péng,shàn gù wú lì。
贤不可得,将愚与比。xián bù kě dé,jiāng yú yǔ bǐ。
友贤实难,幸然后值。yǒu xián shí nán,xìng rán hòu zhí。
不幸友愚,与无孰利。bù xìng yǒu yú,yǔ wú shú lì。
谄笑倾辟,韬情晦实。chǎn xiào qīng pì,tāo qíng huì shí。
测心献计,因隙投策。cè xīn xiàn jì,yīn xì tóu cè。
口是腹非,面歌背泣。kǒu shì fù fēi,miàn gē bèi qì。
友若此者,实繁孔多。yǒu ruò cǐ zhě,shí fán kǒng duō。
曷若不见,目清耳和。hé ruò bù jiàn,mù qīng ěr hé。
我复告子,真友之实。wǒ fù gào zi,zhēn yǒu zhī shí。
尔遵我言,友胡有竭。ěr zūn wǒ yán,yǒu hú yǒu jié。
人物虽殊,可友同焉。rén wù suī shū,kě yǒu tóng yān。
赐尔以友,其名曰山。cì ěr yǐ yǒu,qí míng yuē shān。
居汝左右,在汝北焉。jū rǔ zuǒ yòu,zài rǔ běi yān。
端不汝去,澹兮绝言。duān bù rǔ qù,dàn xī jué yán。
春丽夏繁,秋疏冬瘦。chūn lì xià fán,qiū shū dōng shòu。
霞雾融明,风驰雨骤。xiá wù róng míng,fēng chí yǔ zhòu。
孤楫横奔,牢屯巧镂。gū jí héng bēn,láo tún qiǎo lòu。
傲岸轩昂,清华润秀。ào àn xuān áng,qīng huá rùn xiù。
对食临眠,排堂入牖。duì shí lín mián,pái táng rù yǒu。
效技汝前,虽劳不疚。xiào jì rǔ qián,suī láo bù jiù。
山有佳泉,多灌尔囿。shān yǒu jiā quán,duō guàn ěr yòu。
历石悬空,泠泠清漱。lì shí xuán kōng,líng líng qīng shù。
如闻妙音,濯烦浴垢。rú wén miào yīn,zhuó fán yù gòu。
不犹愈乎,卑议庸读。bù yóu yù hū,bēi yì yōng dú。
过耳增懑,入心善烦者乎。guò ěr zēng mèn,rù xīn shàn fán zhě hū。
山有修竹,汝园是植。shān yǒu xiū zhú,rǔ yuán shì zhí。
静丽明鲜,端虚正直。jìng lì míng xiān,duān xū zhèng zhí。
如彼正人,扬言发色。rú bǐ zhèng rén,yáng yán fā sè。
微风散碧,宵月镂白。wēi fēng sàn bì,xiāo yuè lòu bái。
不犹愈乎,市儿尘颜。bù yóu yù hū,shì ér chén yán。
敧眉鼓吻,佞笑浮言。jī méi gǔ wěn,nìng xiào fú yán。
工为媚悦,善佞曲拳者乎。gōng wèi mèi yuè,shàn nìng qū quán zhě hū。
山有乔木,耸立而峙。shān yǒu qiáo mù,sǒng lì ér zhì。
端无媚姿,若对正士。duān wú mèi zī,ruò duì zhèng shì。
障雨蔽暍,千人所芘。zhàng yǔ bì yē,qiān rén suǒ pí。
微飙披拂,吹奏竽籁。wēi biāo pī fú,chuī zòu yú lài。
不犹愈乎,蠕蠕鼠辈。bù yóu yù hū,rú rú shǔ bèi。
女黠儿娇,奴趋妾拜者乎。nǚ xiá ér jiāo,nú qū qiè bài zhě hū。
山有好鸟,清喉丽羽。shān yǒu hǎo niǎo,qīng hóu lì yǔ。
引啸长鸣,群呼迭语。yǐn xiào zhǎng míng,qún hū dié yǔ。
夜管风弦,哀簧怨柱。yè guǎn fēng xián,āi huáng yuàn zhù。
不犹愈乎,巷歌里舞。bù yóu yù hū,xiàng gē lǐ wǔ。
促缩跳梁,颠妖淫污。cù suō tiào liáng,diān yāo yín wū。
父子不施,弃礼忘数者乎。fù zi bù shī,qì lǐ wàng shù zhě hū。
如前实繁,言胡可殚。rú qián shí fán,yán hú kě dān。
汝与之乐,右攀左援。rǔ yǔ zhī lè,yòu pān zuǒ yuán。
曷为孑孑,寤寐嗟叹。hé wèi jié jié,wù mèi jiē tàn。
张子再拜,受言永怀。zhāng zi zài bài,shòu yán yǒng huái。
解累亡忧,心通志开。jiě lèi wáng yōu,xīn tōng zhì kāi。
高山岩岩,流水潺潺。gāo shān yán yán,liú shuǐ chán chán。
竹茂木翘,鸟鸣琅然。zhú mào mù qiào,niǎo míng láng rán。
如前夷齐,而后闵颜。rú qián yí qí,ér hòu mǐn yán。
吾何为乎,浩然其间。wú hé wèi hū,hào rán qí jiān。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

发岐亭宿故镇三首

张耒

乘月入秋山,月午山蹊静。chéng yuè rù qiū shān,yuè wǔ shān qī jìng。
森森松竹林,夹道散疏影。sēn sēn sōng zhú lín,jiā dào sàn shū yǐng。
阴风留暗壑,白露蒙朝岭。yīn fēng liú àn hè,bái lù méng cháo lǐng。
耿耿村鸡鸣,坐感单衣冷。gěng gěng cūn jī míng,zuò gǎn dān yī lěng。

发岐亭宿故镇三首

张耒

征人不敢安,蓐食待明发。zhēng rén bù gǎn ān,rù shí dài míng fā。
润冲石上云,冷踏松间月。rùn chōng shí shàng yún,lěng tà sōng jiān yuè。
艰难付一笑,岁月惊屡阅。jiān nán fù yī xiào,suì yuè jīng lǚ yuè。
偃亚道傍松,茯苓应可掘。yǎn yà dào bàng sōng,fú líng yīng kě jué。

独游东园

张耒

清晓步东园,独游怅无侣。qīng xiǎo bù dōng yuán,dú yóu chàng wú lǚ。
菰蒲绿已深,鹅戏春塘雨。gū pú lǜ yǐ shēn,é xì chūn táng yǔ。
取酒就花倾,隔林邀客语。qǔ jiǔ jiù huā qīng,gé lín yāo kè yǔ。
归来春兴阑,睡起日停午。guī lái chūn xīng lán,shuì qǐ rì tíng wǔ。

同毅夫贺无斁教授

张耒

吾闻冤句民,盗若春竹笋。wú wén yuān jù mín,dào ruò chūn zhú sǔn。
异时用武吏,搏击纵鹰隼。yì shí yòng wǔ lì,bó jī zòng yīng sǔn。
洋洋刘太守,岂弟发素蕴。yáng yáng liú tài shǒu,qǐ dì fā sù yùn。
凶年盗乃减,见谓君子敏。xiōng nián dào nǎi jiǎn,jiàn wèi jūn zi mǐn。
先生衍诗书,循吏副忧轸。xiān shēng yǎn shī shū,xún lì fù yōu zhěn。
庶几从风靡,少缓束湿紧。shù jǐ cóng fēng mí,shǎo huǎn shù shī jǐn。
君家庞眉伯,学行我标准。jūn jiā páng méi bó,xué xíng wǒ biāo zhǔn。
捧书见华发,应为一笑听。pěng shū jiàn huá fā,yīng wèi yī xiào tīng。

喜晴有感呈晁郎

张耒

山城淫雨霁,窗户含馀清。shān chéng yín yǔ jì,chuāng hù hán yú qīng。
老人午睡足,杖策绕荒庭。lǎo rén wǔ shuì zú,zhàng cè rào huāng tíng。
长夏吾庐秀,清阴交众荣。zhǎng xià wú lú xiù,qīng yīn jiāo zhòng róng。
茫茫榛莽中,萱草扬其英。máng máng zhēn mǎng zhōng,xuān cǎo yáng qí yīng。
植杖视天壤,悠然感浮生。zhí zhàng shì tiān rǎng,yōu rán gǎn fú shēng。
淹泊且无叹,人事亦难恒。yān pō qiě wú tàn,rén shì yì nán héng。
一旦舍此去,触物不无情。yī dàn shě cǐ qù,chù wù bù wú qíng。
何为久戚戚,遇酒但知倾。hé wèi jiǔ qī qī,yù jiǔ dàn zhī qīng。

春雪二首

张耒

春云骄不行,冻雨作飞雪。chūn yún jiāo bù xíng,dòng yǔ zuò fēi xuě。
夜深归无烛,已觉马蹄滑。yè shēn guī wú zhú,yǐ jué mǎ tí huá。
那知事未已,通夕注不歇。nà zhī shì wèi yǐ,tōng xī zhù bù xiē。
堂寒晓附火,檐滴更清绝。táng hán xiǎo fù huǒ,yán dī gèng qīng jué。
前者城东游,桃李粲已发。qián zhě chéng dōng yóu,táo lǐ càn yǐ fā。
阴阳不可料,寒气晚犹泄。yīn yáng bù kě liào,hán qì wǎn yóu xiè。
青青高坡麦,旧事日可阅。qīng qīng gāo pō mài,jiù shì rì kě yuè。
当春望时雨,盛雪或为孽。dāng chūn wàng shí yǔ,shèng xuě huò wèi niè。
生民常苦勤,不敢爱膏血。shēng mín cháng kǔ qín,bù gǎn ài gāo xuè。
如何待一饱,常苦神物夺。rú hé dài yī bǎo,cháng kǔ shén wù duó。
茫茫元精理,未易论本末。máng máng yuán jīng lǐ,wèi yì lùn běn mò。
解裘换斗酒,莫畏衣百结。jiě qiú huàn dòu jiǔ,mò wèi yī bǎi jié。

春雪二首

张耒

天寒城南寺,门外无马迹。tiān hán chéng nán sì,mén wài wú mǎ jì。
东风雪疾消,春泥深一尺。dōng fēng xuě jí xiāo,chūn ní shēn yī chǐ。
岂无老款段,畏蹶不敢策。qǐ wú lǎo kuǎn duàn,wèi jué bù gǎn cè。
还归见儿女,怕冷不下席。hái guī jiàn ér nǚ,pà lěng bù xià xí。
扬雄玄未就,双鬓飒已白。yáng xióng xuán wèi jiù,shuāng bìn sà yǐ bái。
虽云客载酒,此意终岑寂。suī yún kè zài jiǔ,cǐ yì zhōng cén jì。
功成则有命,生事亦人力。gōng chéng zé yǒu mìng,shēng shì yì rén lì。
胡为不自勤,守此欲何获。hú wèi bù zì qín,shǒu cǐ yù hé huò。
田桑既有裕,醪醴亦馀溢。tián sāng jì yǒu yù,láo lǐ yì yú yì。
嗟哉好事客,从古百无一。jiē zāi hǎo shì kè,cóng gǔ bǎi wú yī。

有感三首

张耒

郁城本自贰师谋,骑士拔剑犹封侯。yù chéng běn zì èr shī móu,qí shì bá jiàn yóu fēng hóu。
董生明经守正直,白首区区相侯国。dǒng shēng míng jīng shǒu zhèng zhí,bái shǒu qū qū xiāng hóu guó。
参差世事足嗟叹,我笑群儿较目前。cān chà shì shì zú jiē tàn,wǒ xiào qún ér jiào mù qián。
可能董子之荣辱,乃在封侯得失间。kě néng dǒng zi zhī róng rǔ,nǎi zài fēng hóu dé shī jiān。

有感三首

张耒

群儿鞭笞学官府,翁怜痴儿傍笑侮。qún ér biān chī xué guān fǔ,wēng lián chī ér bàng xiào wǔ。
翁出坐曹鞭复呵,贤于群儿能几何。wēng chū zuò cáo biān fù hē,xián yú qún ér néng jǐ hé。
儿曹相鞭以为戏,翁怒鞭人血流地。ér cáo xiāng biān yǐ wèi xì,wēng nù biān rén xuè liú dì。
等为戏剧谁后先,我笑谓翁儿更贤。děng wèi xì jù shuí hòu xiān,wǒ xiào wèi wēng ér gèng xián。

有感三首

张耒

南风霏霏麦花落,豆田漠漠初垂角。nán fēng fēi fēi mài huā luò,dòu tián mò mò chū chuí jiǎo。
山边夜半一犁雨,田父高歌待收穫。shān biān yè bàn yī lí yǔ,tián fù gāo gē dài shōu huò。
雨多萧萧蚕簇寒,蚕妇低眉忧茧单。yǔ duō xiāo xiāo cán cù hán,cán fù dī méi yōu jiǎn dān。
人生多求复多怨,天工供尔良独难。rén shēng duō qiú fù duō yuàn,tiān gōng gōng ěr liáng dú nán。

题大苏净居寺

张耒

平生爱山如好德,未尝一饭忘泉石。píng shēng ài shān rú hǎo dé,wèi cháng yī fàn wàng quán shí。
大苏山下松柏林,路尽重门照金碧。dà sū shān xià sōng bǎi lín,lù jǐn zhòng mén zhào jīn bì。
思公得道神所相,指示岩幽驻瓶锡。sī gōng dé dào shén suǒ xiāng,zhǐ shì yán yōu zhù píng xī。
天台妙教源欲启,来此一酌曹溪滴。tiān tái miào jiào yuán yù qǐ,lái cǐ yī zhuó cáo xī dī。
两公道场守龙象,兵火暂晦终辉赫。liǎng gōng dào chǎng shǒu lóng xiàng,bīng huǒ zàn huì zhōng huī hè。
撞钟伐鼓食千指,皆二大士之馀力。zhuàng zhōng fá gǔ shí qiān zhǐ,jiē èr dà shì zhī yú lì。
萦纡石磴造山顶,上有玉人方燕寂。yíng yū shí dèng zào shān dǐng,shàng yǒu yù rén fāng yàn jì。
北轩三伏飞冰雪,一日掠尽淮山色。běi xuān sān fú fēi bīng xuě,yī rì lüè jǐn huái shān sè。
东游尘土我实倦,道过化城聊暂息。dōng yóu chén tǔ wǒ shí juàn,dào guò huà chéng liáo zàn xī。
青鞋布袜旧家风,此身终效名山役。qīng xié bù wà jiù jiā fēng,cǐ shēn zhōng xiào míng shān yì。

客过

张耒

岁穷北风卷平楚,张子畏寒深闭户。suì qióng běi fēng juǎn píng chǔ,zhāng zi wèi hán shēn bì hù。
叩门过我者为谁,束带出见亦良苦。kòu mén guò wǒ zhě wèi shuí,shù dài chū jiàn yì liáng kǔ。
俯眉谓客子勿瞋,我心善烦勿多语。fǔ méi wèi kè zi wù chēn,wǒ xīn shàn fán wù duō yǔ。
天寒酒贱曷不饮,安用造谒勤如许。tiān hán jiǔ jiàn hé bù yǐn,ān yòng zào yè qín rú xǔ。

谒客

张耒

入门投刺吏翩翩,我非欲见礼则然。rù mén tóu cì lì piān piān,wǒ fēi yù jiàn lǐ zé rán。
异哉宾主两无语,客起疾走如避然。yì zāi bīn zhǔ liǎng wú yǔ,kè qǐ jí zǒu rú bì rán。
我已不恭愧昔贤,忍使涂炭朝衣冠。wǒ yǐ bù gōng kuì xī xián,rěn shǐ tú tàn cháo yī guān。
人生暂聚鸿集川,春风吹飞何后先。rén shēng zàn jù hóng jí chuān,chūn fēng chuī fēi hé hòu xiān。

迎客

张耒

城门抱关皆老兵,问客来早天未明。chéng mén bào guān jiē lǎo bīng,wèn kè lái zǎo tiān wèi míng。
我笑老翁勿嘲讪,我愧古人百千万。wǒ xiào lǎo wēng wù cháo shàn,wǒ kuì gǔ rén bǎi qiān wàn。
道傍赫赫翁所见,寒热郡国欺乡县。dào bàng hè hè wēng suǒ jiàn,hán rè jùn guó qī xiāng xiàn。
人之所畏敢不畏,嗟我此翁安得慢。rén zhī suǒ wèi gǎn bù wèi,jiē wǒ cǐ wēng ān dé màn。

局中昼睡

张耒

鸟啼花开千万思,春色醉人成午睡。niǎo tí huā kāi qiān wàn sī,chūn sè zuì rén chéng wǔ shuì。
烧香扫地一室间,藜床布枕平生事。shāo xiāng sǎo dì yī shì jiān,lí chuáng bù zhěn píng shēng shì。
君知章华久寂寞,楚梦无人惮青兕。jūn zhī zhāng huá jiǔ jì mò,chǔ mèng wú rén dàn qīng sì。
东风转野作晴雷,荡蹙山川作红翠。dōng fēng zhuǎn yě zuò qíng léi,dàng cù shān chuān zuò hóng cuì。
白日下照七泽宽,孤城楼观失馀寒。bái rì xià zhào qī zé kuān,gū chéng lóu guān shī yú hán。
颇怪故山频入梦,年来真厌楚人餐。pǒ guài gù shān pín rù mèng,nián lái zhēn yàn chǔ rén cān。