古诗词

友山

张耒

张子官于福昌,块然独居,无与为友。zhāng zi guān yú fú chāng,kuài rán dú jū,wú yǔ wèi yǒu。
宾客不至,遗朋失旧。bīn kè bù zhì,yí péng shī jiù。
经时闭门,终日钳口。jīng shí bì mén,zhōng rì qián kǒu。
出无与游,居无与就。chū wú yǔ yóu,jū wú yǔ jiù。
谁同我食,谁酌我酒。shuí tóng wǒ shí,shuí zhuó wǒ jiǔ。
归守妻孥,出对厮走。guī shǒu qī nú,chū duì sī zǒu。
驾言出游,田童野叟。jià yán chū yóu,tián tóng yě sǒu。
气否莫交,情包不剖。qì fǒu mò jiāo,qíng bāo bù pōu。
塞聪蔽明,盘足袖手。sāi cōng bì míng,pán zú xiù shǒu。
披书阅简,眩目疲肘。pī shū yuè jiǎn,xuàn mù pí zhǒu。
厌然成痼,不可针灸。yàn rán chéng gù,bù kě zhēn jiǔ。
于是张子,涤虑除烦。yú shì zhāng zi,dí lǜ chú fán。
披庭扫堂,枕手而眠。pī tíng sǎo táng,zhěn shǒu ér mián。
恍若有遇,有神降焉。huǎng ruò yǒu yù,yǒu shén jiàng yān。
曰我实哀汝,独无友朋。yuē wǒ shí āi rǔ,dú wú yǒu péng。
我有教告,子乎我听。wǒ yǒu jiào gào,zi hū wǒ tīng。
凡世之人,百愚一贤。fán shì zhī rén,bǎi yú yī xián。
古昔所叹,非独今然。gǔ xī suǒ tàn,fēi dú jīn rán。
得贤与朋,善固无俪。dé xián yǔ péng,shàn gù wú lì。
贤不可得,将愚与比。xián bù kě dé,jiāng yú yǔ bǐ。
友贤实难,幸然后值。yǒu xián shí nán,xìng rán hòu zhí。
不幸友愚,与无孰利。bù xìng yǒu yú,yǔ wú shú lì。
谄笑倾辟,韬情晦实。chǎn xiào qīng pì,tāo qíng huì shí。
测心献计,因隙投策。cè xīn xiàn jì,yīn xì tóu cè。
口是腹非,面歌背泣。kǒu shì fù fēi,miàn gē bèi qì。
友若此者,实繁孔多。yǒu ruò cǐ zhě,shí fán kǒng duō。
曷若不见,目清耳和。hé ruò bù jiàn,mù qīng ěr hé。
我复告子,真友之实。wǒ fù gào zi,zhēn yǒu zhī shí。
尔遵我言,友胡有竭。ěr zūn wǒ yán,yǒu hú yǒu jié。
人物虽殊,可友同焉。rén wù suī shū,kě yǒu tóng yān。
赐尔以友,其名曰山。cì ěr yǐ yǒu,qí míng yuē shān。
居汝左右,在汝北焉。jū rǔ zuǒ yòu,zài rǔ běi yān。
端不汝去,澹兮绝言。duān bù rǔ qù,dàn xī jué yán。
春丽夏繁,秋疏冬瘦。chūn lì xià fán,qiū shū dōng shòu。
霞雾融明,风驰雨骤。xiá wù róng míng,fēng chí yǔ zhòu。
孤楫横奔,牢屯巧镂。gū jí héng bēn,láo tún qiǎo lòu。
傲岸轩昂,清华润秀。ào àn xuān áng,qīng huá rùn xiù。
对食临眠,排堂入牖。duì shí lín mián,pái táng rù yǒu。
效技汝前,虽劳不疚。xiào jì rǔ qián,suī láo bù jiù。
山有佳泉,多灌尔囿。shān yǒu jiā quán,duō guàn ěr yòu。
历石悬空,泠泠清漱。lì shí xuán kōng,líng líng qīng shù。
如闻妙音,濯烦浴垢。rú wén miào yīn,zhuó fán yù gòu。
不犹愈乎,卑议庸读。bù yóu yù hū,bēi yì yōng dú。
过耳增懑,入心善烦者乎。guò ěr zēng mèn,rù xīn shàn fán zhě hū。
山有修竹,汝园是植。shān yǒu xiū zhú,rǔ yuán shì zhí。
静丽明鲜,端虚正直。jìng lì míng xiān,duān xū zhèng zhí。
如彼正人,扬言发色。rú bǐ zhèng rén,yáng yán fā sè。
微风散碧,宵月镂白。wēi fēng sàn bì,xiāo yuè lòu bái。
不犹愈乎,市儿尘颜。bù yóu yù hū,shì ér chén yán。
敧眉鼓吻,佞笑浮言。jī méi gǔ wěn,nìng xiào fú yán。
工为媚悦,善佞曲拳者乎。gōng wèi mèi yuè,shàn nìng qū quán zhě hū。
山有乔木,耸立而峙。shān yǒu qiáo mù,sǒng lì ér zhì。
端无媚姿,若对正士。duān wú mèi zī,ruò duì zhèng shì。
障雨蔽暍,千人所芘。zhàng yǔ bì yē,qiān rén suǒ pí。
微飙披拂,吹奏竽籁。wēi biāo pī fú,chuī zòu yú lài。
不犹愈乎,蠕蠕鼠辈。bù yóu yù hū,rú rú shǔ bèi。
女黠儿娇,奴趋妾拜者乎。nǚ xiá ér jiāo,nú qū qiè bài zhě hū。
山有好鸟,清喉丽羽。shān yǒu hǎo niǎo,qīng hóu lì yǔ。
引啸长鸣,群呼迭语。yǐn xiào zhǎng míng,qún hū dié yǔ。
夜管风弦,哀簧怨柱。yè guǎn fēng xián,āi huáng yuàn zhù。
不犹愈乎,巷歌里舞。bù yóu yù hū,xiàng gē lǐ wǔ。
促缩跳梁,颠妖淫污。cù suō tiào liáng,diān yāo yín wū。
父子不施,弃礼忘数者乎。fù zi bù shī,qì lǐ wàng shù zhě hū。
如前实繁,言胡可殚。rú qián shí fán,yán hú kě dān。
汝与之乐,右攀左援。rǔ yǔ zhī lè,yòu pān zuǒ yuán。
曷为孑孑,寤寐嗟叹。hé wèi jié jié,wù mèi jiē tàn。
张子再拜,受言永怀。zhāng zi zài bài,shòu yán yǒng huái。
解累亡忧,心通志开。jiě lèi wáng yōu,xīn tōng zhì kāi。
高山岩岩,流水潺潺。gāo shān yán yán,liú shuǐ chán chán。
竹茂木翘,鸟鸣琅然。zhú mào mù qiào,niǎo míng láng rán。
如前夷齐,而后闵颜。rú qián yí qí,ér hòu mǐn yán。
吾何为乎,浩然其间。wú hé wèi hū,hào rán qí jiān。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

舟次安州孝感县偶感寒疾卧病舟中复大风不可解舟晚方离去

张耒

船头风声鸣万鼓,扁舟系缆沙边树。chuán tóu fēng shēng míng wàn gǔ,biǎn zhōu xì lǎn shā biān shù。
船中病客昼闭篷,睡起空江日亭午。chuán zhōng bìng kè zhòu bì péng,shuì qǐ kōng jiāng rì tíng wǔ。
鸡犬萧条数家县,市声已变淮南语。jī quǎn xiāo tiáo shù jiā xiàn,shì shēng yǐ biàn huái nán yǔ。
长年三老唤不醒,一叶波间去如舞。zhǎng nián sān lǎo huàn bù xǐng,yī yè bō jiān qù rú wǔ。

和大雪折木

张耒

季秋木叶未全落,西风卷云飞雪作。jì qiū mù yè wèi quán luò,xī fēng juǎn yún fēi xuě zuò。
奔腾倾倒来不停,顷刻山川失寥廓。bēn téng qīng dào lái bù tíng,qǐng kè shān chuān shī liáo kuò。
白头老翁仰天叹,一生未见可吁愕。bái tóu lǎo wēng yǎng tiān tàn,yī shēng wèi jiàn kě xū è。
但悲无食饥冻死,何暇更议阴阳错。dàn bēi wú shí jī dòng sǐ,hé xiá gèng yì yīn yáng cuò。
樵车不来椽数尽,仰彻屋茅烹苋藿。qiáo chē bù lái chuán shù jǐn,yǎng chè wū máo pēng xiàn huò。
坐愁穷腊安可度,律管未改初冬朔。zuò chóu qióng là ān kě dù,lǜ guǎn wèi gǎi chū dōng shuò。
我居堂前有大榆,百年老干龙鳞剥。wǒ jū táng qián yǒu dà yú,bǎi nián lǎo gàn lóng lín bō。
夜声疑是神物伐,参天大枝脆如斮。yè shēng yí shì shén wù fá,cān tiān dà zhī cuì rú cuò。
披檐掷瓦事未测,起坐明灯彻其幄。pī yán zhì wǎ shì wèi cè,qǐ zuò míng dēng chè qí wò。
命乖久遭穷鬼笑,当虑压覆崩厥角。mìng guāi jiǔ zāo qióng guǐ xiào,dāng lǜ yā fù bēng jué jiǎo。
鹿山长官当此时,高楼大饮纵欢谑。lù shān zhǎng guān dāng cǐ shí,gāo lóu dà yǐn zòng huān xuè。
两邦相邻无百里,谁谓同时异忧乐。liǎng bāng xiāng lín wú bǎi lǐ,shuí wèi tóng shí yì yōu lè。
尚能怨嗟念穷苦,喜君于物心不薄。shàng néng yuàn jiē niàn qióng kǔ,xǐ jūn yú wù xīn bù báo。
百里饥寒仰长官,勉充此心救民瘼。bǎi lǐ jī hán yǎng zhǎng guān,miǎn chōng cǐ xīn jiù mín mò。

冬怀二首

张耒

窗南积雪高三尺,二更月出连窗白。chuāng nán jī xuě gāo sān chǐ,èr gèng yuè chū lián chuāng bái。
炉里石瓶鸣细泉,灯前病叟支书策。lú lǐ shí píng míng xì quán,dēng qián bìng sǒu zhī shū cè。
家人岁晚贮梨栗,倒榼寒醪有残滴。jiā rén suì wǎn zhù lí lì,dào kē hán láo yǒu cán dī。
三杯取醉万事平,兼味重裘定何益。sān bēi qǔ zuì wàn shì píng,jiān wèi zhòng qiú dìng hé yì。

冬怀二首

张耒

山阳贤者有徐子,亲没十年哀不已。shān yáng xián zhě yǒu xú zi,qīn méi shí nián āi bù yǐ。
精诚感天天为悲,甘露常沾坟树枝。jīng chéng gǎn tiān tiān wèi bēi,gān lù cháng zhān fén shù zhī。
徐子行年过五十,衣不披体常苦饥。xú zi xíng nián guò wǔ shí,yī bù pī tǐ cháng kǔ jī。
天公盍使少富足,甘露万斛真何为。tiān gōng hé shǐ shǎo fù zú,gān lù wàn hú zhēn hé wèi。
虚恩浮惠天犹尔,安得世人无巧伪。xū ēn fú huì tiān yóu ěr,ān dé shì rén wú qiǎo wěi。

和应之檐雀

张耒

群儿探雀雏,雀母悲且鸣。qún ér tàn què chú,què mǔ bēi qiě míng。
万物虽异性,爱子均一情。wàn wù suī yì xìng,ài zi jūn yī qíng。
母心于子谁不怜,尔胡弃子当道边。mǔ xīn yú zi shuí bù lián,ěr hú qì zi dāng dào biān。
谅非人情不如鸟,使之至此必有原。liàng fēi rén qíng bù rú niǎo,shǐ zhī zhì cǐ bì yǒu yuán。

自庐山回过富池隔江遥祷甘公祠求便风至黄沥酒而风转日行二百里明日风犹未已又风势徐缓不奔驶可畏甘公盖吴将甘宁云

张耒

江边古祠吴甘公,往来祭祷严且恭。jiāng biān gǔ cí wú gān gōng,wǎng lái jì dǎo yán qiě gōng。
我离匡山已经宿,舟挽不进篙工慵。wǒ lí kuāng shān yǐ jīng sù,zhōu wǎn bù jìn gāo gōng yōng。
沙边朝服遥致祷,浇酒未竟天回风。shā biān cháo fú yáo zhì dǎo,jiāo jiǔ wèi jìng tiān huí fēng。
一帆百里至还作,不徐不疾来雍容。yī fān bǎi lǐ zhì hái zuò,bù xú bù jí lái yōng róng。
我生久已甘困滞,神亦何事特哀穷。wǒ shēng jiǔ yǐ gān kùn zhì,shén yì hé shì tè āi qióng。
但疑神理与人异,意诚词直无不通。dàn yí shén lǐ yǔ rén yì,yì chéng cí zhí wú bù tōng。
林皇夜泊若平地,疑有鬼物驱蛟龙。lín huáng yè pō ruò píng dì,yí yǒu guǐ wù qū jiāo lóng。
天明旗脚向北指,舟子笑语开船蓬。tiān míng qí jiǎo xiàng běi zhǐ,zhōu zi xiào yǔ kāi chuán péng。

风驶浪涌仲达喜其快因作一篇

张耒

人生不欲甚快意,迟速到家还一致。rén shēng bù yù shén kuài yì,chí sù dào jiā hái yī zhì。
向来白浪涌如山,舟中呀呷几丧气。xiàng lái bái làng yǒng rú shān,zhōu zhōng ya gā jǐ sàng qì。
我师禅祖学不动,颇觉苍茫忘定慧。wǒ shī chán zǔ xué bù dòng,pǒ jué cāng máng wàng dìng huì。
凭河不悔圣所非,君勿为笑而为戒。píng hé bù huǐ shèng suǒ fēi,jūn wù wèi xiào ér wèi jiè。

美哉

张耒

美哉洋洋清颍尾,西通天邑无千里。měi zāi yáng yáng qīng yǐng wěi,xī tōng tiān yì wú qiān lǐ。
舸?大艑起危樯,淮颍耕田岁收米。gě dà biàn qǐ wēi qiáng,huái yǐng gēng tián suì shōu mǐ。
茫茫陂泽带平原,古时沟涧还相连。máng máng bēi zé dài píng yuán,gǔ shí gōu jiàn hái xiāng lián。
昔人屯田戍兵处,今人阡陌连丘墓。xī rén tún tián shù bīng chù,jīn rén qiān mò lián qiū mù。
今年雨足种麦多,北风吹叶鸣空柯。jīn nián yǔ zú zhǒng mài duō,běi fēng chuī yè míng kōng kē。
高城回望郁嵯峨,丰年闾井闻笙歌。gāo chéng huí wàng yù cuó é,fēng nián lǘ jǐng wén shēng gē。
河边古堤多老柳,去马来船一回首。hé biān gǔ dī duō lǎo liǔ,qù mǎ lái chuán yī huí shǒu。
百年去住不由人,岁暮天寒聊饮酒。bǎi nián qù zhù bù yóu rén,suì mù tiān hán liáo yǐn jiǔ。

观梅

张耒

北风号夜天雨霜,屋东梅花晨洗妆。běi fēng hào yè tiān yǔ shuāng,wū dōng méi huā chén xǐ zhuāng。
老人旦起万境寂,一笑向我吹微香。lǎo rén dàn qǐ wàn jìng jì,yī xiào xiàng wǒ chuī wēi xiāng。
风月精神珠玉骨,冰雪簪珥琼瑶珰。fēng yuè jīng shén zhū yù gǔ,bīng xuě zān ěr qióng yáo dāng。
天姝星艳下人世,灵真高秀无比方。tiān shū xīng yàn xià rén shì,líng zhēn gāo xiù wú bǐ fāng。
老人年年被香恼,学道无力时清狂。lǎo rén nián nián bèi xiāng nǎo,xué dào wú lì shí qīng kuáng。
吟诗觅句苦无味,剪枝插头羞鬓苍。yín shī mì jù kǔ wú wèi,jiǎn zhī chā tóu xiū bìn cāng。
眼窥手采心爱惜,倘可取饵充朝粮。yǎn kuī shǒu cǎi xīn ài xī,tǎng kě qǔ ěr chōng cháo liáng。
不如痛饮卧其下,醉魂为蝶栖其房。bù rú tòng yǐn wò qí xià,zuì hún wèi dié qī qí fáng。

鲁直惠洮河绿石研冰壶次韵

张耒

洮河之石利剑矛,磨刀日解十二牛。táo hé zhī shí lì jiàn máo,mó dāo rì jiě shí èr niú。
千年虏地困沙砾,一日见宝来中州。qiān nián lǔ dì kùn shā lì,yī rì jiàn bǎo lái zhōng zhōu。
黄子文章妙天下,独有八马森幢旒。huáng zi wén zhāng miào tiān xià,dú yǒu bā mǎ sēn chuáng liú。
平生笔墨万金值,奇煤利翰盈箧收。píng shēng bǐ mò wàn jīn zhí,qí méi lì hàn yíng qiè shōu。
谁持此研参案几,风澜近手寒生秋。shuí chí cǐ yán cān àn jǐ,fēng lán jìn shǒu hán shēng qiū。
抱持投我弃不惜,副以清诗帛加璧。bào chí tóu wǒ qì bù xī,fù yǐ qīng shī bó jiā bì。
明窗试墨吐秀润,端溪歙州无此色。míng chuāng shì mò tǔ xiù rùn,duān xī shè zhōu wú cǐ sè。
野人斋房无玩好,惭愧衣冠陈裸国。yě rén zhāi fáng wú wán hǎo,cán kuì yī guān chén luǒ guó。
晁侯碧海为文词,盘薄万顷澄清漪。cháo hóu bì hǎi wèi wén cí,pán báo wàn qǐng chéng qīng yī。
新篇来如彻札箭,劲笔更似划沙锥。xīn piān lái rú chè zhá jiàn,jìn bǐ gèng shì huà shā zhuī。
知君自足报苍璧,愧我空赋琼瑰诗。zhī jūn zì zú bào cāng bì,kuì wǒ kōng fù qióng guī shī。

福昌秋日效张文昌二首

张耒

秋野无人秋日白,禾黍登场风索索。qiū yě wú rén qiū rì bái,hé shǔ dēng chǎng fēng suǒ suǒ。
豆田黄时霜已多,桑虫食叶留空柯。dòu tián huáng shí shuāng yǐ duō,sāng chóng shí yè liú kōng kē。
小蝶翩翩晚花紫,野鹑啄粟惊人起。xiǎo dié piān piān wǎn huā zǐ,yě chún zhuó sù jīng rén qǐ。
洛阳西原君莫行,秋光处处系人情。luò yáng xī yuán jūn mò xíng,qiū guāng chù chù xì rén qíng。

福昌秋日效张文昌二首

张耒

黄叶萧萧秋水清,田中日午村鸡鸣。huáng yè xiāo xiāo qiū shuǐ qīng,tián zhōng rì wǔ cūn jī míng。
场边九月禾黍熟,空原雉飞饱新谷。chǎng biān jiǔ yuè hé shǔ shú,kōng yuán zhì fēi bǎo xīn gǔ。
枣篱虫鸣村路曲,道边古坟生野菊。zǎo lí chóng míng cūn lù qū,dào biān gǔ fén shēng yě jú。
人稀田阔草茫茫,洛阳秋声能断肠。rén xī tián kuò cǎo máng máng,luò yáng qiū shēng néng duàn cháng。

赠张嘉甫

张耒

浮舟大江里三千,归扫先陇清淮壖。fú zhōu dà jiāng lǐ sān qiān,guī sǎo xiān lǒng qīng huái ruán。
杜门古寺厌岑寂,梦寐清颍如家山。dù mén gǔ sì yàn cén jì,mèng mèi qīng yǐng rú jiā shān。
汝阴昔谬称刺史,自愧何术苏恫瘝。rǔ yīn xī miù chēng cì shǐ,zì kuì hé shù sū dòng guān。
平生为吏甘贱拙,敢作蟊贼伤民田。píng shēng wèi lì gān jiàn zhuō,gǎn zuò máo zéi shāng mín tián。
未忧怀砖击之去,乃欲筑室买一廛。wèi yōu huái zhuān jī zhī qù,nǎi yù zhù shì mǎi yī chán。
箪瓢三亩易办耳,寄声父老不汝干。dān piáo sān mǔ yì bàn ěr,jì shēng fù lǎo bù rǔ gàn。
长淮清冬龙蜃蛰,放舟出郭天宇宽。zhǎng huái qīng dōng lóng shèn zhé,fàng zhōu chū guō tiān yǔ kuān。
浮梁横前袅可缆,金塔却立俨莫攀。fú liáng héng qián niǎo kě lǎn,jīn tǎ què lì yǎn mò pān。
髯张幼好此奇服,白璧刻佩鸣玦环。rán zhāng yòu hǎo cǐ qí fú,bái bì kè pèi míng jué huán。
抱持微学不忍弃,清明竹林遭削删。bào chí wēi xué bù rěn qì,qīng míng zhú lín zāo xuē shān。
三年江湖友魑魅,一日宝府观玙璠。sān nián jiāng hú yǒu chī mèi,yī rì bǎo fǔ guān yú fán。
渐消鄙吝心自喜,追计存没涕亦潸。jiàn xiāo bǐ lìn xīn zì xǐ,zhuī jì cún méi tì yì shān。
寻山把酒岂易得,客路霰雪衣裘单。xún shān bǎ jiǔ qǐ yì dé,kè lù xiàn xuě yī qiú dān。
尘埃可洗忧可豁,待君一酌玻璃泉。chén āi kě xǐ yōu kě huō,dài jūn yī zhuó bō lí quán。

题江州琵琶亭

张耒

危亭古榜名琵琶,尚有枫叶连荻花。wēi tíng gǔ bǎng míng pí pá,shàng yǒu fēng yè lián dí huā。
呜呼司马则已矣,行人往来皆叹嗟。wū hū sī mǎ zé yǐ yǐ,xíng rén wǎng lái jiē tàn jiē。
司马风流映千古,当日琵琶传乐府。sī mǎ fēng liú yìng qiān gǔ,dāng rì pí pá chuán lè fǔ。
江山寂寞三百年,浔阳风月知谁主。jiāng shān jì mò sān bǎi nián,xún yáng fēng yuè zhī shuí zhǔ。
我今单舸犯江潭,往来略已遍东南。wǒ jīn dān gě fàn jiāng tán,wǎng lái lüè yǐ biàn dōng nán。
可怜千里伤心目,不待琵琶泪满衫。kě lián qiān lǐ shāng xīn mù,bù dài pí pá lèi mǎn shān。

予官竟陵时李文举尝以事至郡同游西禅刹陆子泉烹茶酌酒甚欢也今岁予移官齐安文举自武昌渡江过我与之饮酒念西禅旧事相与慨然

张耒

此生放荡随群动,一觉竟陵潇洒梦。cǐ shēng fàng dàng suí qún dòng,yī jué jìng líng xiāo sǎ mèng。
江山唤我此中来,却愁风月无人共。jiāng shān huàn wǒ cǐ zhōng lái,què chóu fēng yuè wú rén gòng。
李侯年少能思我,朅来两桨归潮送。lǐ hóu nián shǎo néng sī wǒ,qiè lái liǎng jiǎng guī cháo sòng。
不辞薄酒与君饮,坐觉西山夕烟重。bù cí báo jiǔ yǔ jūn yǐn,zuò jué xī shān xī yān zhòng。
西禅旧游已陈迹,壁间陆子尘生供。xī chán jiù yóu yǐ chén jì,bì jiān lù zi chén shēng gōng。
石栏古井谁知味,只有松风自成弄。shí lán gǔ jǐng shuí zhī wèi,zhǐ yǒu sōng fēng zì chéng nòng。
爱君为吏无俗韵,快诵离骚饮仍痛。ài jūn wèi lì wú sú yùn,kuài sòng lí sāo yǐn réng tòng。
不嫌寂寞过我来,古县年丰少争讼。bù xián jì mò guò wǒ lái,gǔ xiàn nián fēng shǎo zhēng sòng。