古诗词

再寄

张耒

宛丘之别今五年,汴上留连才一日。wǎn qiū zhī bié jīn wǔ nián,biàn shàng liú lián cái yī rì。
残生飘泊客东南,忧患侵陵心若失。cán shēng piāo pō kè dōng nán,yōu huàn qīn líng xīn ruò shī。
先生神貌独宛然,但觉岩岩瘦而实。xiān shēng shén mào dú wǎn rán,dàn jué yán yán shòu ér shí。
有如霜露入秋山,扫除繁蔚峰峦出。yǒu rú shuāng lù rù qiū shān,sǎo chú fán wèi fēng luán chū。
自言近读养生书,颇学仙人饵芝术。zì yán jìn dú yǎng shēng shū,pǒ xué xiān rén ěr zhī shù。
披寻图诀得茯苓,云是松间千岁物。pī xún tú jué dé fú líng,yún shì sōng jiān qiān suì wù。
屑而为食可不饥,功成在久非仓卒。xiè ér wèi shí kě bù jī,gōng chéng zài jiǔ fēi cāng zú。
上侔金石免毒裂,下比草木为强崛。shàng móu jīn shí miǎn dú liè,xià bǐ cǎo mù wèi qiáng jué。
涓涓漱纳白玉津,鍊以真元纳之骨。juān juān shù nà bái yù jīn,liàn yǐ zhēn yuán nà zhī gǔ。
神仙自是人不知,岂为难求废其术。shén xiān zì shì rén bù zhī,qǐ wèi nán qiú fèi qí shù。
我闻公说心独嗟,欲问太虚穷恍惚。wǒ wén gōng shuō xīn dú jiē,yù wèn tài xū qióng huǎng hū。
奈何不使被金朱,乃俾枯槁思岩窟。nài hé bù shǐ bèi jīn zhū,nǎi bǐ kū gǎo sī yán kū。
又观世事不可常,倚伏谁能定于一。yòu guān shì shì bù kě cháng,yǐ fú shuí néng dìng yú yī。
终身轩冕亦何赖,况有朝升而暮黜。zhōng shēn xuān miǎn yì hé lài,kuàng yǒu cháo shēng ér mù chù。
何如端坐养形骸,寿考康宁无夭屈。hé rú duān zuò yǎng xíng hái,shòu kǎo kāng níng wú yāo qū。
乃知岂即非良图,却笑儿曹嗜糠籺。nǎi zhī qǐ jí fēi liáng tú,què xiào ér cáo shì kāng hé。
青衫弟子昔受经,赋分羁穷少伦匹。qīng shān dì zi xī shòu jīng,fù fēn jī qióng shǎo lún pǐ。
自知无命作公卿,颇亦有心穷老佛。zì zhī wú mìng zuò gōng qīng,pǒ yì yǒu xīn qióng lǎo fú。
但思饱暖愿即已,妄意功名心实不。dàn sī bǎo nuǎn yuàn jí yǐ,wàng yì gōng míng xīn shí bù。
终期策杖从公游,更乞灵丸救衰疾。zhōng qī cè zhàng cóng gōng yóu,gèng qǐ líng wán jiù shuāi jí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

久不见潘十作诗戏之闻其别墅晚稻稍收

张耒

谁云世不容吾道,自是穷常逐我曹。shuí yún shì bù róng wú dào,zì shì qióng cháng zhú wǒ cáo。
未能下帷授老子,且复痛饮读离骚。wèi néng xià wéi shòu lǎo zi,qiě fù tòng yǐn dú lí sāo。
雨多园圃一惨淡,秋霁山川开泬寥。yǔ duō yuán pǔ yī cǎn dàn,qiū jì shān chuān kāi jué liáo。
裹饭送君吾岂敢,黄云?稏连东皋。guǒ fàn sòng jūn wú qǐ gǎn,huáng yún bà yà lián dōng gāo。

效白体赠晁无咎

张耒

过去生中作弟兄,依然骨肉有馀情。guò qù shēng zhōng zuò dì xiōng,yī rán gǔ ròu yǒu yú qíng。
青衫校正同三馆,白发东南各一城。qīng shān xiào zhèng tóng sān guǎn,bái fā dōng nán gè yī chéng。
君比郦生多事业,我方谢朓欠诗名。jūn bǐ lì shēng duō shì yè,wǒ fāng xiè tiǎo qiàn shī míng。
想当把酒笙歌里,亦记长安痛饮生。xiǎng dāng bǎ jiǔ shēng gē lǐ,yì jì zhǎng ān tòng yǐn shēng。

效白体赠晁无咎

张耒

江南岁晚水风寒,铃阁无人昼掩关。jiāng nán suì wǎn shuǐ fēng hán,líng gé wú rén zhòu yǎn guān。
过雨楼台宛溪市,新霜松竹敬亭山。guò yǔ lóu tái wǎn xī shì,xīn shuāng sōng zhú jìng tíng shān。
不悲仕宦从来拙,所喜形骸绝得闲。bù bēi shì huàn cóng lái zhuō,suǒ xǐ xíng hái jué dé xián。
山妓村醪君莫笑,亦胜苜蓿满朝盘。shān jì cūn láo jūn mò xiào,yì shèng mù xu mǎn cháo pán。

效白体赠晁无咎

张耒

关河战国东秦地,风月南朝小谢城。guān hé zhàn guó dōng qín dì,fēng yuè nán cháo xiǎo xiè chéng。
妓乐比君拈不出,溪山许我赌来赢。jì lè bǐ jūn niān bù chū,xī shān xǔ wǒ dǔ lái yíng。
真珠金线真无比,叠岭双溪亦有声。zhēn zhū jīn xiàn zhēn wú bǐ,dié lǐng shuāng xī yì yǒu shēng。
一事与君霄壤别,板舆时从老人行。yī shì yǔ jūn xiāo rǎng bié,bǎn yú shí cóng lǎo rén xíng。

三月晦日与客小酌

张耒

天教老景变芳菲,晨起衰翁换裌衣。tiān jiào lǎo jǐng biàn fāng fēi,chén qǐ shuāi wēng huàn jiá yī。
尽日绿阴莺懒啭,有时芳草蝶争飞。jǐn rì lǜ yīn yīng lǎn zhuàn,yǒu shí fāng cǎo dié zhēng fēi。
最怜永日身无事,所叹佳时客未归。zuì lián yǒng rì shēn wú shì,suǒ tàn jiā shí kè wèi guī。
虽老清狂犹未减,凭春说与故园知。suī lǎo qīng kuáng yóu wèi jiǎn,píng chūn shuō yǔ gù yuán zhī。

晨起眺望

张耒

众木交阴园径荒,独寻细径上东冈。zhòng mù jiāo yīn yuán jìng huāng,dú xún xì jìng shàng dōng gāng。
山头秀插垂云处,江面平分浴日光。shān tóu xiù chā chuí yún chù,jiāng miàn píng fēn yù rì guāng。
沙际离离横水鸟,林端历历过风樯。shā jì lí lí héng shuǐ niǎo,lín duān lì lì guò fēng qiáng。
登临每到消忧处,不觉三年客异乡。dēng lín měi dào xiāo yōu chù,bù jué sān nián kè yì xiāng。

春暮

张耒

春尽空馀白日长,枝头青杏已堪尝。chūn jǐn kōng yú bái rì zhǎng,zhī tóu qīng xìng yǐ kān cháng。
人闲帘幕燕相语,风暖园林柳半黄。rén xián lián mù yàn xiāng yǔ,fēng nuǎn yuán lín liǔ bàn huáng。
病里不知时节换,老来都减少年狂。bìng lǐ bù zhī shí jié huàn,lǎo lái dōu jiǎn shǎo nián kuáng。
残风浊酒应堪在,更遣流莺送几觞。cán fēng zhuó jiǔ yīng kān zài,gèng qiǎn liú yīng sòng jǐ shāng。

代嘲

张耒

过作抛人去,非真我独知。guò zuò pāo rén qù,fēi zhēn wǒ dú zhī。
如何立不定,却有独来时。rú hé lì bù dìng,què yǒu dú lái shí。

古意三首

张耒

园中杨柳树,飞舞似含羞。yuán zhōng yáng liǔ shù,fēi wǔ shì hán xiū。
如何风静处,尽放眼中愁。rú hé fēng jìng chù,jǐn fàng yǎn zhōng chóu。

古意三首

张耒

金铺银屈膝,动处有人挨。jīn pù yín qū xī,dòng chù yǒu rén āi。
棋盘作十字,中心为子来。qí pán zuò shí zì,zhōng xīn wèi zi lái。

古意三首

张耒

橘犀如半月,何日是圆时。jú xī rú bàn yuè,hé rì shì yuán shí。
如何一种味,却有两人知。rú hé yī zhǒng wèi,què yǒu liǎng rén zhī。

江上二首

张耒

相别亦何事,相逢尽偶然。xiāng bié yì hé shì,xiāng féng jǐn ǒu rán。
愁肠贯彩笔,离梦绕朱弦。chóu cháng guàn cǎi bǐ,lí mèng rào zhū xián。

江上二首

张耒

纷纷浑是梦,黯黯只消魂。fēn fēn hún shì mèng,àn àn zhǐ xiāo hún。
江上浪无限,舟中酒一樽。jiāng shàng làng wú xiàn,zhōu zhōng jiǔ yī zūn。

暇日六咏双白鸭

张耒

已断鹰隼猜,仍叨主人惠。yǐ duàn yīng sǔn cāi,réng dāo zhǔ rén huì。
皎洁静天姿,双栖莫相忌。jiǎo jié jìng tiān zī,shuāng qī mò xiāng jì。

暇日六咏双白鸭

张耒

越国未亡吴,曾动君王意。yuè guó wèi wáng wú,céng dòng jūn wáng yì。
句践自有心,凭车汝无恃。jù jiàn zì yǒu xīn,píng chē rǔ wú shì。