古诗词

再寄

张耒

宛丘之别今五年,汴上留连才一日。wǎn qiū zhī bié jīn wǔ nián,biàn shàng liú lián cái yī rì。
残生飘泊客东南,忧患侵陵心若失。cán shēng piāo pō kè dōng nán,yōu huàn qīn líng xīn ruò shī。
先生神貌独宛然,但觉岩岩瘦而实。xiān shēng shén mào dú wǎn rán,dàn jué yán yán shòu ér shí。
有如霜露入秋山,扫除繁蔚峰峦出。yǒu rú shuāng lù rù qiū shān,sǎo chú fán wèi fēng luán chū。
自言近读养生书,颇学仙人饵芝术。zì yán jìn dú yǎng shēng shū,pǒ xué xiān rén ěr zhī shù。
披寻图诀得茯苓,云是松间千岁物。pī xún tú jué dé fú líng,yún shì sōng jiān qiān suì wù。
屑而为食可不饥,功成在久非仓卒。xiè ér wèi shí kě bù jī,gōng chéng zài jiǔ fēi cāng zú。
上侔金石免毒裂,下比草木为强崛。shàng móu jīn shí miǎn dú liè,xià bǐ cǎo mù wèi qiáng jué。
涓涓漱纳白玉津,鍊以真元纳之骨。juān juān shù nà bái yù jīn,liàn yǐ zhēn yuán nà zhī gǔ。
神仙自是人不知,岂为难求废其术。shén xiān zì shì rén bù zhī,qǐ wèi nán qiú fèi qí shù。
我闻公说心独嗟,欲问太虚穷恍惚。wǒ wén gōng shuō xīn dú jiē,yù wèn tài xū qióng huǎng hū。
奈何不使被金朱,乃俾枯槁思岩窟。nài hé bù shǐ bèi jīn zhū,nǎi bǐ kū gǎo sī yán kū。
又观世事不可常,倚伏谁能定于一。yòu guān shì shì bù kě cháng,yǐ fú shuí néng dìng yú yī。
终身轩冕亦何赖,况有朝升而暮黜。zhōng shēn xuān miǎn yì hé lài,kuàng yǒu cháo shēng ér mù chù。
何如端坐养形骸,寿考康宁无夭屈。hé rú duān zuò yǎng xíng hái,shòu kǎo kāng níng wú yāo qū。
乃知岂即非良图,却笑儿曹嗜糠籺。nǎi zhī qǐ jí fēi liáng tú,què xiào ér cáo shì kāng hé。
青衫弟子昔受经,赋分羁穷少伦匹。qīng shān dì zi xī shòu jīng,fù fēn jī qióng shǎo lún pǐ。
自知无命作公卿,颇亦有心穷老佛。zì zhī wú mìng zuò gōng qīng,pǒ yì yǒu xīn qióng lǎo fú。
但思饱暖愿即已,妄意功名心实不。dàn sī bǎo nuǎn yuàn jí yǐ,wàng yì gōng míng xīn shí bù。
终期策杖从公游,更乞灵丸救衰疾。zhōng qī cè zhàng cóng gōng yóu,gèng qǐ líng wán jiù shuāi jí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

暇日六咏双白鸭

张耒

晓语月斜树,昼啼春霁天。xiǎo yǔ yuè xié shù,zhòu tí chūn jì tiān。
胸中自有激,不是故多言。xiōng zhōng zì yǒu jī,bù shì gù duō yán。

暇日六咏双白鸭

张耒

零乱委空风,悠扬点芳草。líng luàn wěi kōng fēng,yōu yáng diǎn fāng cǎo。
却为身最轻,华堂等闲到。què wèi shēn zuì qīng,huá táng děng xián dào。

暇日六咏双白鸭

张耒

映日漾清渊,沿沙暴玄甲。yìng rì yàng qīng yuān,yán shā bào xuán jiǎ。
爱尔千岁姿,藏身一莲叶。ài ěr qiān suì zī,cáng shēn yī lián yè。

暇日六咏双白鸭

张耒

清阴满我庭,苍苍六槐老。qīng yīn mǎn wǒ tíng,cāng cāng liù huái lǎo。
野性苦避人,青苔不须扫。yě xìng kǔ bì rén,qīng tái bù xū sǎo。

春日书事

张耒

禅宫门寂寂,庭草无行迹。chán gōng mén jì jì,tíng cǎo wú xíng jì。
东风自扫阶,疑是开帘客。dōng fēng zì sǎo jiē,yí shì kāi lián kè。

鹿邑道中

张耒

去岁秋时去,今年秋又来。qù suì qiū shí qù,jīn nián qiū yòu lái。
浮名何所得,岁月苦相催。fú míng hé suǒ dé,suì yuè kǔ xiāng cuī。

予元祐六年六月罢著作佐郎除秘书丞是岁仲冬复除著作郎兼史院检讨复至旧局题屏

张耒

庭树应如我,相逢益老苍。tíng shù yīng rú wǒ,xiāng féng yì lǎo cāng。
别来秋苦雨,但觉瓦松长。bié lái qiū kǔ yǔ,dàn jué wǎ sōng zhǎng。

绝句

张耒

雨麦浑漫垄,风梅已退妆。yǔ mài hún màn lǒng,fēng méi yǐ tuì zhuāng。
高鸿望燕塞,飞疾不成行。gāo hóng wàng yàn sāi,fēi jí bù chéng xíng。

昼卧口占二首

张耒

人事日益远,秋居何飒然。rén shì rì yì yuǎn,qiū jū hé sà rán。
苔随墙半雨,叶放树中天。tái suí qiáng bàn yǔ,yè fàng shù zhōng tiān。

昼卧口占二首

张耒

扰扰终何得,萧萧亦自如。rǎo rǎo zhōng hé dé,xiāo xiāo yì zì rú。
将求解牛道,要解斫轮书。jiāng qiú jiě niú dào,yào jiě zhuó lún shū。

发金陵折柳亭二首

张耒

匆匆十日事,回首亦凄凉。cōng cōng shí rì shì,huí shǒu yì qī liáng。
何处无芳草,行人休断肠。hé chù wú fāng cǎo,xíng rén xiū duàn cháng。

发金陵折柳亭二首

张耒

瞿昙昔教我,林下一宵行。qú tán xī jiào wǒ,lín xià yī xiāo xíng。
何事春江上,依依作俗情。hé shì chūn jiāng shàng,yī yī zuò sú qíng。

昔苏先生游庐山诗云平日怀真赏

张耒

人生孰非梦,梦里见庐山。rén shēng shú fēi mèng,mèng lǐ jiàn lú shān。
若了元无梦,何曾有往还。ruò le yuán wú mèng,hé céng yǒu wǎng hái。

苏先生诗云芒鞋青竹杖自挂百钱游何事

张耒

斋心礼仙圣,不是爱山游。zhāi xīn lǐ xiān shèng,bù shì ài shān yóu。
山中笑何等,白发故诸侯。shān zhōng xiào hé děng,bái fā gù zhū hóu。

宫词效王建五首

张耒

夜来霜重著栏干,玉殿无尘玉甃寒。yè lái shuāng zhòng zhù lán gàn,yù diàn wú chén yù zhòu hán。
日日君王罢朝早,禁廷无事一冬闲。rì rì jūn wáng bà cháo zǎo,jìn tíng wú shì yī dōng xián。