古诗词

再寄

张耒

宛丘之别今五年,汴上留连才一日。wǎn qiū zhī bié jīn wǔ nián,biàn shàng liú lián cái yī rì。
残生飘泊客东南,忧患侵陵心若失。cán shēng piāo pō kè dōng nán,yōu huàn qīn líng xīn ruò shī。
先生神貌独宛然,但觉岩岩瘦而实。xiān shēng shén mào dú wǎn rán,dàn jué yán yán shòu ér shí。
有如霜露入秋山,扫除繁蔚峰峦出。yǒu rú shuāng lù rù qiū shān,sǎo chú fán wèi fēng luán chū。
自言近读养生书,颇学仙人饵芝术。zì yán jìn dú yǎng shēng shū,pǒ xué xiān rén ěr zhī shù。
披寻图诀得茯苓,云是松间千岁物。pī xún tú jué dé fú líng,yún shì sōng jiān qiān suì wù。
屑而为食可不饥,功成在久非仓卒。xiè ér wèi shí kě bù jī,gōng chéng zài jiǔ fēi cāng zú。
上侔金石免毒裂,下比草木为强崛。shàng móu jīn shí miǎn dú liè,xià bǐ cǎo mù wèi qiáng jué。
涓涓漱纳白玉津,鍊以真元纳之骨。juān juān shù nà bái yù jīn,liàn yǐ zhēn yuán nà zhī gǔ。
神仙自是人不知,岂为难求废其术。shén xiān zì shì rén bù zhī,qǐ wèi nán qiú fèi qí shù。
我闻公说心独嗟,欲问太虚穷恍惚。wǒ wén gōng shuō xīn dú jiē,yù wèn tài xū qióng huǎng hū。
奈何不使被金朱,乃俾枯槁思岩窟。nài hé bù shǐ bèi jīn zhū,nǎi bǐ kū gǎo sī yán kū。
又观世事不可常,倚伏谁能定于一。yòu guān shì shì bù kě cháng,yǐ fú shuí néng dìng yú yī。
终身轩冕亦何赖,况有朝升而暮黜。zhōng shēn xuān miǎn yì hé lài,kuàng yǒu cháo shēng ér mù chù。
何如端坐养形骸,寿考康宁无夭屈。hé rú duān zuò yǎng xíng hái,shòu kǎo kāng níng wú yāo qū。
乃知岂即非良图,却笑儿曹嗜糠籺。nǎi zhī qǐ jí fēi liáng tú,què xiào ér cáo shì kāng hé。
青衫弟子昔受经,赋分羁穷少伦匹。qīng shān dì zi xī shòu jīng,fù fēn jī qióng shǎo lún pǐ。
自知无命作公卿,颇亦有心穷老佛。zì zhī wú mìng zuò gōng qīng,pǒ yì yǒu xīn qióng lǎo fú。
但思饱暖愿即已,妄意功名心实不。dàn sī bǎo nuǎn yuàn jí yǐ,wàng yì gōng míng xīn shí bù。
终期策杖从公游,更乞灵丸救衰疾。zhōng qī cè zhàng cóng gōng yóu,gèng qǐ líng wán jiù shuāi jí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

题寒溪长老方丈

张耒

满坐绳床百事贫,荒溪古屋四无邻。mǎn zuò shéng chuáng bǎi shì pín,huāng xī gǔ wū sì wú lín。
为生易足君无笑,渠是人间得计人。wèi shēng yì zú jūn wú xiào,qú shì rén jiān dé jì rén。

早起二首

张耒

沧江初夜雨翻盆,将晓风声战乱云。cāng jiāng chū yè yǔ fān pén,jiāng xiǎo fēng shēng zhàn luàn yún。
篱下寒鸡鸣晓苦,老人先起自开门。lí xià hán jī míng xiǎo kǔ,lǎo rén xiān qǐ zì kāi mén。

早起二首

张耒

风鸣槁叶未辞枝,雨湿疏梅欲弄姿。fēng míng gǎo yè wèi cí zhī,yǔ shī shū méi yù nòng zī。
地下一阳应蹀躞,世间浑未有人知。dì xià yī yáng yīng dié xiè,shì jiān hún wèi yǒu rén zhī。

冬至赠潘郎二首

张耒

荻篱茅屋柯山下,卖饼归来也作冬。dí lí máo wū kē shān xià,mài bǐng guī lái yě zuò dōng。
不见长安竞时节,车如流水马如龙。bù jiàn zhǎng ān jìng shí jié,chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng。

冬至赠潘郎二首

张耒

五更人语起江城,歌笑喧喧天欲明。wǔ gèng rén yǔ qǐ jiāng chéng,gē xiào xuān xuān tiān yù míng。
酌酒寿君但一醉,百年珍重是人情。zhuó jiǔ shòu jūn dàn yī zuì,bǎi nián zhēn zhòng shì rén qíng。

发孝感

张耒

袅袅樯乌转晚空,娟娟霜月入窗栊。niǎo niǎo qiáng wū zhuǎn wǎn kōng,juān juān shuāng yuè rù chuāng lóng。
岸头杨柳如怜客,犹舞萧萧五两风。àn tóu yáng liǔ rú lián kè,yóu wǔ xiāo xiāo wǔ liǎng fēng。

柯山杂诗四首

张耒

幽人睡足戴纶巾,策杖开门卯酒醺。yōu rén shuì zú dài lún jīn,cè zhàng kāi mén mǎo jiǔ xūn。
黄叶满山乌鹊嗓,江城秋日少行人。huáng yè mǎn shān wū què sǎng,jiāng chéng qiū rì shǎo xíng rén。

柯山杂诗四首

张耒

萧萧茅屋土山前,翁媪关门去穫田。xiāo xiāo máo wū tǔ shān qián,wēng ǎo guān mén qù huò tián。
朝日满檐鸡犬静,荻篱深处有炊烟。cháo rì mǎn yán jī quǎn jìng,dí lí shēn chù yǒu chuī yān。

柯山杂诗四首

张耒

断涧横桥卧古槎,晚鸡鸣处有人家。duàn jiàn héng qiáo wò gǔ chá,wǎn jī míng chù yǒu rén jiā。
山头月出疏钟断,江上风高落雁斜。shān tóu yuè chū shū zhōng duàn,jiāng shàng fēng gāo luò yàn xié。

柯山杂诗四首

张耒

九月江城霜气清,旅人寒事略经营。jiǔ yuè jiāng chéng shuāng qì qīng,lǚ rén hán shì lüè jīng yíng。
隔窗便是山前树,永夜叶声如雨声。gé chuāng biàn shì shān qián shù,yǒng yè yè shēng rú yǔ shēng。

读周本纪

张耒

周公七百年礼乐,箕服檿弧纷破除。zhōu gōng qī bǎi nián lǐ lè,jī fú yǎn hú fēn pò chú。
空使遗臣经故国,徘徊禾黍叹丘墟。kōng shǐ yí chén jīng gù guó,pái huái hé shǔ tàn qiū xū。

斋中列酒数壶皆齐安村醪也今旦亦强饮数杯戏成呈邠老昆仲二首

张耒

曾尝玉皇碧琳腴,不醉长安市上酤。céng cháng yù huáng bì lín yú,bù zuì zhǎng ān shì shàng gū。
饮湿先生今已矣,啜醨留得与门徒。yǐn shī xiān shēng jīn yǐ yǐ,chuài lí liú dé yǔ mén tú。

斋中列酒数壶皆齐安村醪也今旦亦强饮数杯戏成呈邠老昆仲二首

张耒

放逐江边长苦饮,壶浆尚敢较醇醨。fàng zhú jiāng biān zhǎng kǔ yǐn,hú jiāng shàng gǎn jiào chún lí。
中都光禄多新酿,不解随人得一卮。zhōng dōu guāng lù duō xīn niàng,bù jiě suí rén dé yī zhī。

卧闻风声

张耒

卧闻风声吹屋角,应扫积雨阴漫漫。wò wén fēng shēng chuī wū jiǎo,yīng sǎo jī yǔ yīn màn màn。
千山月黑鸟飞绝,一江星斗鱼龙寒。qiān shān yuè hēi niǎo fēi jué,yī jiāng xīng dòu yú lóng hán。

腊月下旬偶作

张耒

岁暮烟霜泽国寒,晓鸦鸣处是柯山。suì mù yān shuāng zé guó hán,xiǎo yā míng chù shì kē shān。
地炉有火樽馀酒,自起焚香深掩关。dì lú yǒu huǒ zūn yú jiǔ,zì qǐ fén xiāng shēn yǎn guān。