古诗词

再寄

张耒

宛丘之别今五年,汴上留连才一日。wǎn qiū zhī bié jīn wǔ nián,biàn shàng liú lián cái yī rì。
残生飘泊客东南,忧患侵陵心若失。cán shēng piāo pō kè dōng nán,yōu huàn qīn líng xīn ruò shī。
先生神貌独宛然,但觉岩岩瘦而实。xiān shēng shén mào dú wǎn rán,dàn jué yán yán shòu ér shí。
有如霜露入秋山,扫除繁蔚峰峦出。yǒu rú shuāng lù rù qiū shān,sǎo chú fán wèi fēng luán chū。
自言近读养生书,颇学仙人饵芝术。zì yán jìn dú yǎng shēng shū,pǒ xué xiān rén ěr zhī shù。
披寻图诀得茯苓,云是松间千岁物。pī xún tú jué dé fú líng,yún shì sōng jiān qiān suì wù。
屑而为食可不饥,功成在久非仓卒。xiè ér wèi shí kě bù jī,gōng chéng zài jiǔ fēi cāng zú。
上侔金石免毒裂,下比草木为强崛。shàng móu jīn shí miǎn dú liè,xià bǐ cǎo mù wèi qiáng jué。
涓涓漱纳白玉津,鍊以真元纳之骨。juān juān shù nà bái yù jīn,liàn yǐ zhēn yuán nà zhī gǔ。
神仙自是人不知,岂为难求废其术。shén xiān zì shì rén bù zhī,qǐ wèi nán qiú fèi qí shù。
我闻公说心独嗟,欲问太虚穷恍惚。wǒ wén gōng shuō xīn dú jiē,yù wèn tài xū qióng huǎng hū。
奈何不使被金朱,乃俾枯槁思岩窟。nài hé bù shǐ bèi jīn zhū,nǎi bǐ kū gǎo sī yán kū。
又观世事不可常,倚伏谁能定于一。yòu guān shì shì bù kě cháng,yǐ fú shuí néng dìng yú yī。
终身轩冕亦何赖,况有朝升而暮黜。zhōng shēn xuān miǎn yì hé lài,kuàng yǒu cháo shēng ér mù chù。
何如端坐养形骸,寿考康宁无夭屈。hé rú duān zuò yǎng xíng hái,shòu kǎo kāng níng wú yāo qū。
乃知岂即非良图,却笑儿曹嗜糠籺。nǎi zhī qǐ jí fēi liáng tú,què xiào ér cáo shì kāng hé。
青衫弟子昔受经,赋分羁穷少伦匹。qīng shān dì zi xī shòu jīng,fù fēn jī qióng shǎo lún pǐ。
自知无命作公卿,颇亦有心穷老佛。zì zhī wú mìng zuò gōng qīng,pǒ yì yǒu xīn qióng lǎo fú。
但思饱暖愿即已,妄意功名心实不。dàn sī bǎo nuǎn yuàn jí yǐ,wàng yì gōng míng xīn shí bù。
终期策杖从公游,更乞灵丸救衰疾。zhōng qī cè zhàng cóng gōng yóu,gèng qǐ líng wán jiù shuāi jí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

三月二十五日闻鹎鵊

张耒

云梦泽南春欲还,柯山鹎鵊晓关关。yún mèng zé nán chūn yù hái,kē shān bēi jiá xiǎo guān guān。
幽人梦觉殷勤听,落月江风尚薄寒。yōu rén mèng jué yīn qín tīng,luò yuè jiāng fēng shàng báo hán。

绝句二首

张耒

翠润园林草木长,春归积雨满芳塘。cuì rùn yuán lín cǎo mù zhǎng,chūn guī jī yǔ mǎn fāng táng。
更无一点殷红色,叶底青梅已可尝。gèng wú yī diǎn yīn hóng sè,yè dǐ qīng méi yǐ kě cháng。

绝句二首

张耒

晴江水满长菰蒲,野鸭鵁鶄欲哺雏。qíng jiāng shuǐ mǎn zhǎng gū pú,yě yā jiāo jīng yù bǔ chú。
谁为寄声沙塞雁,春来朔野定如何。shuí wèi jì shēng shā sāi yàn,chūn lái shuò yě dìng rú hé。

新堂望樊山

张耒

幽人井臼两山间,邻里樵渔尽往还。yōu rén jǐng jiù liǎng shān jiān,lín lǐ qiáo yú jǐn wǎng hái。
兴发登临穷眼界,江南秀色碧云鬟。xīng fā dēng lín qióng yǎn jiè,jiāng nán xiù sè bì yún huán。

东堂四首

张耒

主人怜客置东堂,为致炎天十步凉。zhǔ rén lián kè zhì dōng táng,wèi zhì yán tiān shí bù liáng。
胜事自来非力致,江南山色巧相望。shèng shì zì lái fēi lì zhì,jiāng nán shān sè qiǎo xiāng wàng。

东堂四首

张耒

老翁还作小儿情,手种芭蕉为雨声。lǎo wēng hái zuò xiǎo ér qíng,shǒu zhǒng bā jiāo wèi yǔ shēng。
便有微泉出堂下,一泓清彻照轩楹。biàn yǒu wēi quán chū táng xià,yī hóng qīng chè zhào xuān yíng。

东堂四首

张耒

居止年来如传舍,构堂珍重主人情。jū zhǐ nián lái rú chuán shě,gòu táng zhēn zhòng zhǔ rén qíng。
浮生行止谁能计,苟合真须学子荆。fú shēng xíng zhǐ shuí néng jì,gǒu hé zhēn xū xué zi jīng。

东堂四首

张耒

乌衣更士能呼旦,金缕娇娘解唱歌。wū yī gèng shì néng hū dàn,jīn lǚ jiāo niáng jiě chàng gē。
天与旅人供一笑,不然奈此寂寥何。tiān yǔ lǚ rén gōng yī xiào,bù rán nài cǐ jì liáo hé。

末伏日五更小凉

张耒

幽人短梦不终宵,起步星河望泬寥。yōu rén duǎn mèng bù zhōng xiāo,qǐ bù xīng hé wàng jué liáo。
缺月低檐鸡一唱,露华秋色满芭蕉。quē yuè dī yán jī yī chàng,lù huá qiū sè mǎn bā jiāo。

秋日二首

张耒

一庭秋色清如水,篱落萧条日脚残。yī tíng qiū sè qīng rú shuǐ,lí luò xiāo tiáo rì jiǎo cán。
忽忆淮阳旧庭院,出邻高叶翠梧寒。hū yì huái yáng jiù tíng yuàn,chū lín gāo yè cuì wú hán。

秋日二首

张耒

黄帘朱户狭洞房,何事易知独难忘。huáng lián zhū hù xiá dòng fáng,hé shì yì zhī dú nán wàng。
相思故人云间月,凉夜皎皎出东厢。xiāng sī gù rén yún jiān yuè,liáng yè jiǎo jiǎo chū dōng xiāng。

樊山

张耒

黄叶疏林江上洲,西风角怨夕阳楼。huáng yè shū lín jiāng shàng zhōu,xī fēng jiǎo yuàn xī yáng lóu。
晚天紫翠凌空阔,只有樊山取意秋。wǎn tiān zǐ cuì líng kōng kuò,zhǐ yǒu fán shān qǔ yì qiū。

月季

张耒

月季只应天上物,四时荣谢色常同。yuè jì zhǐ yīng tiān shàng wù,sì shí róng xiè sè cháng tóng。
可怜摇落西风里,又放寒枝数点红。kě lián yáo luò xī fēng lǐ,yòu fàng hán zhī shù diǎn hóng。

卧病昼眠秋风作恶

张耒

东堂岑寂似僧居,年老身闲不读书。dōng táng cén jì shì sēng jū,nián lǎo shēn xián bù dú shū。
病卧空床鸡唱晓,窗前饥雀啄寒蔬。bìng wò kōng chuáng jī chàng xiǎo,chuāng qián jī què zhuó hán shū。

东堂初寒创意作竹屏障门屏脚偶得朽梅枝截用之完固质野可喜二首

张耒

丈室新屏用此君,碧琅玕插古槎根。zhàng shì xīn píng yòng cǐ jūn,bì láng gān chā gǔ chá gēn。
白云一片当空下,护此寒堂宴坐人。bái yún yī piàn dāng kōng xià,hù cǐ hán táng yàn zuò rén。