古诗词

酬范思远

张方平

阴阳万变始三画,天地大法都九畴。yīn yáng wàn biàn shǐ sān huà,tiān dì dà fǎ dōu jiǔ chóu。
斯文滥觞日增广,淳源已溃分千流。sī wén làn shāng rì zēng guǎng,chún yuán yǐ kuì fēn qiān liú。
举而错之为事业,典诰始勋终乎周。jǔ ér cuò zhī wèi shì yè,diǎn gào shǐ xūn zhōng hū zhōu。
尼父将圣生无位,一王遗法存春秋。ní fù jiāng shèng shēng wú wèi,yī wáng yí fǎ cún chūn qiū。
化成天下文之大,岂事章句矜雕锼。huà chéng tiān xià wén zhī dà,qǐ shì zhāng jù jīn diāo sōu。
道经战国遂榛莽,赖汉诸儒勤耘耰。dào jīng zhàn guó suì zhēn mǎng,lài hàn zhū rú qín yún yōu。
然其文物比三代,高曾下视云来幽。rán qí wén wù bǐ sān dài,gāo céng xià shì yún lái yōu。
唐时师匠多磊落,昌黎把钺为之酋。táng shí shī jiàng duō lěi luò,chāng lí bǎ yuè wèi zhī qiú。
姬公端冕明堂位,八门四面群小侯。jī gōng duān miǎn míng táng wèi,bā mén sì miàn qún xiǎo hóu。
嗟时迦老驾异说,吾儒路阻行无邮。jiē shí jiā lǎo jià yì shuō,wú rú lù zǔ xíng wú yóu。
可怜韩子独强介,抗颜不为缁黄羞。kě lián hán zi dú qiáng jiè,kàng yán bù wèi zī huáng xiū。
惟余碌碌谬庸者,蓬头风转萍波浮。wéi yú lù lù miù yōng zhě,péng tóu fēng zhuǎn píng bō fú。
出言疏阔触忌讳,倦游四国无人收。chū yán shū kuò chù jì huì,juàn yóu sì guó wú rén shōu。
夫君家公世才杰,士林向景称英游。fū jūn jiā gōng shì cái jié,shì lín xiàng jǐng chēng yīng yóu。
是故落然来北海,登门如到神仙洲。shì gù luò rán lái běi hǎi,dēng mén rú dào shén xiān zhōu。
贻诗旅人定交分,所期者大将安酬。yí shī lǚ rén dìng jiāo fēn,suǒ qī zhě dà jiāng ān chóu。
爽如高秋望霁景,壮如拔戟逐挟辀。shuǎng rú gāo qiū wàng jì jǐng,zhuàng rú bá jǐ zhú xié zhōu。
两敦六瑚见古器,黄钟大吕闻鸣球。liǎng dūn liù hú jiàn gǔ qì,huáng zhōng dà lǚ wén míng qiú。
伟哉志趣规取远,古人之善今人仇。wěi zāi zhì qù guī qǔ yuǎn,gǔ rén zhī shàn jīn rén chóu。
直须摆脱忽回视,远趋董贾为朋俦。zhí xū bǎi tuō hū huí shì,yuǎn qū dǒng jiǎ wèi péng chóu。
此心可以厚风俗,此文可以扬天休。cǐ xīn kě yǐ hòu fēng sú,cǐ wén kě yǐ yáng tiān xiū。
誓将它日同利涉,我为之楫君为舟。shì jiāng tā rì tóng lì shè,wǒ wèi zhī jí jūn wèi zhōu。

张方平

宋应天宋城人,字安道,号乐全居士。仁宗景祐元年举茂才异等科,复中贤良方正科。历知昆山县,通判睦州。西夏入犯,上平戎十策。历知谏院,论建甚多,主与西夏讲和。累进翰林学士,拜御史中丞,改三司使。出知数州府。英宗治平中召拜翰林学士承旨。神宗即位,拜参知政事,反对任用王安石,极论新法之害。以太子少师致仕。既告老,而论事益切,于用兵、起狱尤反复言之。卒谥文定。有《乐全集》。 张方平的作品>>

猜您喜欢

寓兴

张方平

代舍悲弹铗,夷门默抱关。dài shě bēi dàn jiá,yí mén mò bào guān。
风云未时会,意气与身闲。fēng yún wèi shí huì,yì qì yǔ shēn xián。
剑为屠龙砺,弓须待虎弯。jiàn wèi tú lóng lì,gōng xū dài hǔ wān。
君看纬萧子,一旦探珠还。jūn kàn wěi xiāo zi,yī dàn tàn zhū hái。

题葛驿李校书壁

张方平

八十不扶杖,看书夜每深。bā shí bù fú zhàng,kàn shū yè měi shēn。
自言非服药,无事可关心。zì yán fēi fú yào,wú shì kě guān xīn。
景为诗曾爱,花因醉尚簪。jǐng wèi shī céng ài,huā yīn zuì shàng zān。
去城无一舍,路若隔飞沈。qù chéng wú yī shě,lù ruò gé fēi shěn。

张方平

土润正溽暑,幽庭熠耀飞。tǔ rùn zhèng rù shǔ,yōu tíng yì yào fēi。
陈荄未全脱,生气一何微。chén gāi wèi quán tuō,shēng qì yī hé wēi。
风急光不灭,月明景共稀。fēng jí guāng bù miè,yuè míng jǐng gòng xī。
蟏蛸与蟋蟀,时节伴依依。xiāo shāo yǔ xī shuài,shí jié bàn yī yī。

归燕

张方平

社后日犹暖,雨前春尚寒。shè hòu rì yóu nuǎn,yǔ qián chūn shàng hán。
乘时众来易,无伴独留难。chéng shí zhòng lái yì,wú bàn dú liú nán。
京洛柳花白,潇湘枫叶丹。jīng luò liǔ huā bái,xiāo xiāng fēng yè dān。
堪伤季秋雀,风急海漫漫。kān shāng jì qiū què,fēng jí hǎi màn màn。

张方平

雨细池塘静,风斜院落深。yǔ xì chí táng jìng,fēng xié yuàn luò shēn。
蝶飞随乱絮,莺啭入浓阴。dié fēi suí luàn xù,yīng zhuàn rù nóng yīn。
翠带堪纫佩,金丝可度针。cuì dài kān rèn pèi,jīn sī kě dù zhēn。
愿依菩萨手,不上美人簪。yuàn yī pú sà shǒu,bù shàng měi rén zān。

七里濑

张方平

古有桐君住,汉时严子来。gǔ yǒu tóng jūn zhù,hàn shí yán zi lái。
山横疑路尽,溪转若天开。shān héng yí lù jǐn,xī zhuǎn ruò tiān kāi。
尘世不相接,海潮从此回。chén shì bù xiāng jiē,hǎi cháo cóng cǐ huí。
维舟上层巘,恋恋白云堆。wéi zhōu shàng céng yǎn,liàn liàn bái yún duī。

赴益部途中

张方平

中台分虎节,全蜀领龟城。zhōng tái fēn hǔ jié,quán shǔ lǐng guī chéng。
山色二千里,水声三十程。shān sè èr qiān lǐ,shuǐ shēng sān shí chéng。
烟村深谷火,云栈半空铃。yān cūn shēn gǔ huǒ,yún zhàn bàn kōng líng。
野馆无钟漏,猿吟晓日明。yě guǎn wú zhōng lòu,yuán yín xiǎo rì míng。

行次岐山

张方平

坤维五十郡,麾节忝师垣。kūn wéi wǔ shí jùn,huī jié tiǎn shī yuán。
缓辔犹秦甸,前驱已剑门。huǎn pèi yóu qín diān,qián qū yǐ jiàn mén。
傥来增客气,重寄愧君恩。tǎng lái zēng kè qì,zhòng jì kuì jūn ēn。
昨夜岐山梦,三归修竹园。zuó yè qí shān mèng,sān guī xiū zhú yuán。

张方平

密槐遮急雨,疏柳带斜阳。mì huái zhē jí yǔ,shū liǔ dài xié yáng。
缑岭馀音远,苏门清啸长。gōu lǐng yú yīn yuǎn,sū mén qīng xiào zhǎng。
附冠金翼薄,横鬓玉钗光。fù guān jīn yì báo,héng bìn yù chāi guāng。
高洁自天禀,宁同蜂蝶狂。gāo jié zì tiān bǐng,níng tóng fēng dié kuáng。

芭蕉李都尉宅金渊阁分题得渊字

张方平

远寄江城外,新栽水阁前。yuǎn jì jiāng chéng wài,xīn zāi shuǐ gé qián。
虚心劳可尚,幻质定非坚。xū xīn láo kě shàng,huàn zhì dìng fēi jiān。
扇薄摇凉殿,杯深泛绮筵。shàn báo yáo liáng diàn,bēi shēn fàn qǐ yán。
忽疑鸾凤过,翠影落金渊。hū yí luán fèng guò,cuì yǐng luò jīn yuān。

赴新定过七里濑

张方平

舟过严陵濑,凉秋水木清。zhōu guò yán líng lài,liáng qiū shuǐ mù qīng。
鼓旗知郭近,鱼鸟见人惊。gǔ qí zhī guō jìn,yú niǎo jiàn rén jīng。
云乱迷山色,滩长杂雨声。yún luàn mí shān sè,tān zhǎng zá yǔ shēng。
一毫名利事,搔首愧平生。yī háo míng lì shì,sāo shǒu kuì píng shēng。

仁宗皇帝挽辞三首

张方平

享国承熙盛,斯民老太平。xiǎng guó chéng xī shèng,sī mín lǎo tài píng。
无私均覆载,大德共生成。wú sī jūn fù zài,dà dé gòng shēng chéng。
阴骘无留迹,神功不可名。yīn zhì wú liú jì,shén gōng bù kě míng。
曰仁归祢庙,时夏绎清明。yuē rén guī mí miào,shí xià yì qīng míng。

仁宗皇帝挽辞三首

张方平

临御自初终,恭勤一日同。lín yù zì chū zhōng,gōng qín yī rì tóng。
慈心夷夏等,诚意地天通。cí xīn yí xià děng,chéng yì dì tiān tōng。
垂拱成文治,安和即武功。chuí gǒng chéng wén zhì,ān hé jí wǔ gōng。
含生游寿域,四十二年中。hán shēng yóu shòu yù,sì shí èr nián zhōng。

仁宗皇帝挽辞三首

张方平

谟训垂宽大,基图得显承。mó xùn chuí kuān dà,jī tú dé xiǎn chéng。
新宫开玉锁,旧册阅金滕。xīn gōng kāi yù suǒ,jiù cè yuè jīn téng。
龙驾归虚极,鸾旗建大升。lóng jià guī xū jí,luán qí jiàn dà shēng。
平生怀孝慕,游仗展三陵。píng shēng huái xiào mù,yóu zhàng zhǎn sān líng。

英宗皇帝挽辞五首

张方平

不问大横兆,天人心是真。bù wèn dà héng zhào,tiān rén xīn shì zhēn。
讴歌早归舜,气志自如神。ōu gē zǎo guī shùn,qì zhì zì rú shén。
正合乾坤体,明开日月轮。zhèng hé qián kūn tǐ,míng kāi rì yuè lún。
孜孜朝昃意,克己为生民。zī zī cháo zè yì,kè jǐ wèi shēng mín。
2441234567»