古诗词

空城雀二首

曹勋

去年已生子,今年复生孙。qù nián yǐ shēng zi,jīn nián fù shēng sūn。
主人既昏乱,国破家亦焚。zhǔ rén jì hūn luàn,guó pò jiā yì fén。
宫馆变禾黍,万人无一存。gōng guǎn biàn hé shǔ,wàn rén wú yī cún。
朝伏蓬蒿下,暮宿荆莽间。cháo fú péng hāo xià,mù sù jīng mǎng jiān。
岂不念俦侣,岂不怀玉山。qǐ bù niàn chóu lǚ,qǐ bù huái yù shān。
俦侣高飞毙缯缴,玉山迢递多鹰鹯。chóu lǚ gāo fēi bì zēng jiǎo,yù shān tiáo dì duō yīng zhān。
又不见咸阳三月火不灭,吴宫万户飞灰烟。yòu bù jiàn xián yáng sān yuè huǒ bù miè,wú gōng wàn hù fēi huī yān。
春鸿社燕尚烧死,况复黄口乏修翰。chūn hóng shè yàn shàng shāo sǐ,kuàng fù huáng kǒu fá xiū hàn。
喜无挟弹儿,空城姑所安。xǐ wú xié dàn ér,kōng chéng gū suǒ ān。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

题扇二十四首

曹勋

东风已过晓天清,尚有飞来柳絮轻。dōng fēng yǐ guò xiǎo tiān qīng,shàng yǒu fēi lái liǔ xù qīng。
卷起珠帘窗户静,一番新绿照人清。juǎn qǐ zhū lián chuāng hù jìng,yī fān xīn lǜ zhào rén qīng。

题扇二十四首

曹勋

引睡文书堆棐几,穿帘燕子拣梅梁。yǐn shuì wén shū duī fěi jǐ,chuān lián yàn zi jiǎn méi liáng。
好风弄袖湖山近,陇亩摇春禾黍香。hǎo fēng nòng xiù hú shān jìn,lǒng mǔ yáo chūn hé shǔ xiāng。

题扇二十四首

曹勋

碧沼波澄拂柳条,坐来未觉水云遥。bì zhǎo bō chéng fú liǔ tiáo,zuò lái wèi jué shuǐ yún yáo。
轻轻风絮迷新涨,一啭新声破寂寥。qīng qīng fēng xù mí xīn zhǎng,yī zhuàn xīn shēng pò jì liáo。

题扇二十四首

曹勋

惯向青林与碧溪,幽居竹石自相宜。guàn xiàng qīng lín yǔ bì xī,yōu jū zhú shí zì xiāng yí。
种成满眼花堆锦,开落如今总不知。zhǒng chéng mǎn yǎn huā duī jǐn,kāi luò rú jīn zǒng bù zhī。

题扇二十四首

曹勋

草萦平碧柳舒金,春色融融积渐深。cǎo yíng píng bì liǔ shū jīn,chūn sè róng róng jī jiàn shēn。
巢燕高低寻画栋,宿云浓淡作轻阴。cháo yàn gāo dī xún huà dòng,sù yún nóng dàn zuò qīng yīn。

题扇二十四首

曹勋

红盘花上绿烟微,风转天香暖着衣。hóng pán huā shàng lǜ yān wēi,fēng zhuǎn tiān xiāng nuǎn zhe yī。
行遍四桥闲伫立,碧波时有彩鸳飞。xíng biàn sì qiáo xián zhù lì,bì bō shí yǒu cǎi yuān fēi。

题扇二十四首

曹勋

弥弥水槛俯横桥,水面新荷影动摇。mí mí shuǐ kǎn fǔ héng qiáo,shuǐ miàn xīn hé yǐng dòng yáo。
时向青空飞白鹭,不妨翡翠立兰苕。shí xiàng qīng kōng fēi bái lù,bù fáng fěi cuì lì lán sháo。

题扇二十四首

曹勋

春去烟光绿已齐,阴阴栏槛晓晴时。chūn qù yān guāng lǜ yǐ qí,yīn yīn lán kǎn xiǎo qíng shí。
新梢替尽残芳静,喜见馀花一两枝。xīn shāo tì jǐn cán fāng jìng,xǐ jiàn yú huā yī liǎng zhī。

题扇二十四首

曹勋

松篁交翠入幽深,道院萧闲每遣心。sōng huáng jiāo cuì rù yōu shēn,dào yuàn xiāo xián měi qiǎn xīn。
一炷清香宜燕坐,数声钟磬有馀音。yī zhù qīng xiāng yí yàn zuò,shù shēng zhōng qìng yǒu yú yīn。

题扇二十四首

曹勋

弄袖和风拂拂轻,众香迎面酒微醒。nòng xiù hé fēng fú fú qīng,zhòng xiāng yíng miàn jiǔ wēi xǐng。
凉寻小径通幽处,花压栏干竹一亭。liáng xún xiǎo jìng tōng yōu chù,huā yā lán gàn zhú yī tíng。

题扇二十四首

曹勋

小楼连苑碧山前,终日凉生枕簟边。xiǎo lóu lián yuàn bì shān qián,zhōng rì liáng shēng zhěn diàn biān。
自是西湖秋更好,水光山色接长天。zì shì xī hú qiū gèng hǎo,shuǐ guāng shān sè jiē zhǎng tiān。

题扇二十四首

曹勋

柳满长堤绿满池,藕花倚岸两三枝。liǔ mǎn zhǎng dī lǜ mǎn chí,ǒu huā yǐ àn liǎng sān zhī。
文鸳扑鹿惊飞起,一棹高荷艇子移。wén yuān pū lù jīng fēi qǐ,yī zhào gāo hé tǐng zi yí。

题扇二十四首

曹勋

庭萱戢戢漏新春,槛外梅花冷带云。tíng xuān jí jí lòu xīn chūn,kǎn wài méi huā lěng dài yún。
与客对床风撼竹,一灯殊喜细论文。yǔ kè duì chuáng fēng hàn zhú,yī dēng shū xǐ xì lùn wén。

题扇二十四首

曹勋

小轩风景画图宽,一再闲寻绿绮弹。xiǎo xuān fēng jǐng huà tú kuān,yī zài xián xún lǜ qǐ dàn。
雨著梨花春已老,烟沉芳草梦犹寒。yǔ zhù lí huā chūn yǐ lǎo,yān chén fāng cǎo mèng yóu hán。

题扇二十四首

曹勋

老境惟期得醉歌,何能浩荡涉风波。lǎo jìng wéi qī dé zuì gē,hé néng hào dàng shè fēng bō。
关山月白闻归雁,风雨秋深想钓蓑。guān shān yuè bái wén guī yàn,fēng yǔ qiū shēn xiǎng diào suō。