古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

跋符发所录上蔡语二首

杨万里

洙泗渊源一线寒,再从伊洛起涛澜。zhū sì yuān yuán yī xiàn hán,zài cóng yī luò qǐ tāo lán。
偶看上蔡先生语,满目淙淙八节滩。ǒu kàn shàng cài xiān shēng yǔ,mǎn mù cóng cóng bā jié tān。

跋符发所录上蔡语二首

杨万里

符君天秀擢炎方,茧足担簦学北方。fú jūn tiān xiù zhuó yán fāng,jiǎn zú dān dēng xué běi fāng。
不是澹庵谪南海,姓名那得许芬香。bù shì dàn ān zhé nán hǎi,xìng míng nà dé xǔ fēn xiāng。

题汪季路太丞魏野草堂图二首

杨万里

汾阴西祀告升平,四海无波镜样清。fén yīn xī sì gào shēng píng,sì hǎi wú bō jìng yàng qīng。
乞与幽人好风月,万山里许听泉声。qǐ yǔ yōu rén hǎo fēng yuè,wàn shān lǐ xǔ tīng quán shēng。

题汪季路太丞魏野草堂图二首

杨万里

奉常夫子半钱无,不问田园况室庐。fèng cháng fū zi bàn qián wú,bù wèn tián yuán kuàng shì lú。
闻道买来新宅子,借看却是草堂图。wén dào mǎi lái xīn zhái zi,jiè kàn què shì cǎo táng tú。

题汪季路所藏李伯时飞骑斫鬃射杨枝及绣毬图二首

杨万里

虎夫驰射殿西偏,一箭穿毬不再弯。hǔ fū chí shè diàn xī piān,yī jiàn chuān qiú bù zài wān。
飞骑新图天上本,龙眠偷得到人间。fēi qí xīn tú tiān shàng běn,lóng mián tōu dé dào rén jiān。

题汪季路所藏李伯时飞骑斫鬃射杨枝及绣毬图二首

杨万里

君王将幸宝津园,刷洗天驹尚未干。jūn wáng jiāng xìng bǎo jīn yuán,shuā xǐ tiān jū shàng wèi gàn。
禁地何缘有阑入,考官应奉得来看。jìn dì hé yuán yǒu lán rù,kǎo guān yīng fèng dé lái kàn。

赠剪字吴道人

杨万里

宝晋云烟杂海涛,玉溪花月写风骚。bǎo jìn yún yān zá hǎi tāo,yù xī huā yuè xiě fēng sāo。
一生不倩毛锥子,只倩并州快剪刀。yī shēng bù qiàn máo zhuī zi,zhǐ qiàn bìng zhōu kuài jiǎn dāo。

之官江左舟中梳头

杨万里

耐痒呼僮理乱丝,一梳一快胜千篦。nài yǎng hū tóng lǐ luàn sī,yī shū yī kuài shèng qiān bì。
是中妙处无人会,合眼垂头到睡时。shì zhōng miào chù wú rén huì,hé yǎn chuí tóu dào shuì shí。

宿长安闸

杨万里

野次何销追水程,昏时即住晓时行。yě cì hé xiāo zhuī shuǐ chéng,hūn shí jí zhù xiǎo shí xíng。
惊眠幸自无更点,犹有船头击柝声。jīng mián xìng zì wú gèng diǎn,yóu yǒu chuán tóu jī tuò shēng。

读诗

杨万里

船中活计只诗编,读了唐诗读半山。chuán zhōng huó jì zhǐ shī biān,dú le táng shī dú bàn shān。
不是老夫朝不食,半山绝句当朝餐。bù shì lǎo fū cháo bù shí,bàn shān jué jù dāng cháo cān。

远树

杨万里

行行远树惨无聊,脱尽清阴只有梢。xíng xíng yuǎn shù cǎn wú liáo,tuō jǐn qīng yīn zhǐ yǒu shāo。
霜干瘦来无可庇,更能庇得鹭鸶巢。shuāng gàn shòu lái wú kě bì,gèng néng bì dé lù sī cháo。

夜泊平望二首

杨万里

夜来微雪晓还晴,平望维舟嫩月生。yè lái wēi xuě xiǎo hái qíng,píng wàng wéi zhōu nèn yuè shēng。
道是烛花总无恨,为谁须暗为谁明。dào shì zhú huā zǒng wú hèn,wèi shuí xū àn wèi shuí míng。

夜泊平望二首

杨万里

一色河边卖酒家,于中酒客一家多。yī sè hé biān mài jiǔ jiā,yú zhōng jiǔ kè yī jiā duō。
青帘不饮能样醉,弄杀霜风舞杀它。qīng lián bù yǐn néng yàng zuì,nòng shā shuāng fēng wǔ shā tā。

风定过垂虹亭

杨万里

松江未过不胜愁,过了垂虹百不忧。sōng jiāng wèi guò bù shèng chóu,guò le chuí hóng bǎi bù yōu。
忽见石湖山上塔,定知塔背是苏州。hū jiàn shí hú shān shàng tǎ,dìng zhī tǎ bèi shì sū zhōu。

跋袁起岩所藏兰亭帖

杨万里

南朝千载有斯人,拈出兰亭花草春。nán cháo qiān zài yǒu sī rén,niān chū lán tíng huā cǎo chūn。
俯仰之间已陈迹,至今此纸尚如新。fǔ yǎng zhī jiān yǐ chén jì,zhì jīn cǐ zhǐ shàng rú xīn。