古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

游定林寺即荆公读书处四首

杨万里

踏月敲门访病夫,问来还是雪堂苏。tà yuè qiāo mén fǎng bìng fū,wèn lái hái shì xuě táng sū。
不知把烛高谈许,曾举乌台诗帐无。bù zhī bǎ zhú gāo tán xǔ,céng jǔ wū tái shī zhàng wú。

半山寺三首

杨万里

霜松雪竹老重寻,南荡东陂水自深。shuāng sōng xuě zhú lǎo zhòng xún,nán dàng dōng bēi shuǐ zì shēn。
凤去宅存谁与住,不如作寺免伤心。fèng qù zhái cún shuí yǔ zhù,bù rú zuò sì miǎn shāng xīn。

半山寺三首

杨万里

老无稚子为应门,病有毗耶伴此身。lǎo wú zhì zi wèi yīng mén,bìng yǒu pí yé bàn cǐ shēn。
相府梵宫均是幻,却须舍宅即离尘。xiāng fǔ fàn gōng jūn shì huàn,què xū shě zhái jí lí chén。

半山寺三首

杨万里

日边赐额寺名新,鸡犬犹迎旧主人。rì biān cì é sì míng xīn,jī quǎn yóu yíng jiù zhǔ rén。
见说小儿齐拍手,半山寺主裹头巾。jiàn shuō xiǎo ér qí pāi shǒu,bàn shān sì zhǔ guǒ tóu jīn。

昼倦

杨万里

睡眼䰒松倦日长,却抛诗卷步回廊。shuì yǎn méng sōng juàn rì zhǎng,què pāo shī juǎn bù huí láng。
狸奴幸自双双戏,忽见人来走似獐。lí nú xìng zì shuāng shuāng xì,hū jiàn rén lái zǒu shì zhāng。

跋虞丞相与赵撙节使帖还其犹子济二首

杨万里

虞丞相与赵将军,同策江淮第一勋。yú chéng xiāng yǔ zhào jiāng jūn,tóng cè jiāng huái dì yī xūn。
大羽进贤今寂寞,凌烟颂里感风云。dà yǔ jìn xián jīn jì mò,líng yān sòng lǐ gǎn fēng yún。

跋虞丞相与赵撙节使帖还其犹子济二首

杨万里

侧厘一幅落云烟,意豁神倾叹两贤。cè lí yī fú luò yún yān,yì huō shén qīng tàn liǎng xián。
从古将门长出将,眼看小阮勒燕然。cóng gǔ jiāng mén zhǎng chū jiāng,yǎn kàn xiǎo ruǎn lēi yàn rán。

初秋行圃四首

杨万里

今年六月不胜凉,七月炎蒸不可当。jīn nián liù yuè bù shèng liáng,qī yuè yán zhēng bù kě dāng。
一阵秋风初过雨,个般天气好烧香。yī zhèn qiū fēng chū guò yǔ,gè bān tiān qì hǎo shāo xiāng。

初秋行圃四首

杨万里

小小园亭亦自佳,晚云过雨却成霞。xiǎo xiǎo yuán tíng yì zì jiā,wǎn yún guò yǔ què chéng xiá。
烂开栀子浑如雪,已熟来禽尚带花。làn kāi zhī zi hún rú xuě,yǐ shú lái qín shàng dài huā。

初秋行圃四首

杨万里

花梢飞下两鸣鸠,欲住还行行复留。huā shāo fēi xià liǎng míng jiū,yù zhù hái xíng xíng fù liú。
拾得来禽吞不得,啄来啄去竟成休。shí dé lái qín tūn bù dé,zhuó lái zhuó qù jìng chéng xiū。

初秋行圃四首

杨万里

落日无情最有情,遍催万树暮蝉鸣。luò rì wú qíng zuì yǒu qíng,biàn cuī wàn shù mù chán míng。
听来咫尺无寻处,寻到旁边却不声。tīng lái zhǐ chǐ wú xún chù,xún dào páng biān què bù shēng。

跋澹庵先生辞工部侍郎答诏不允

杨万里

高卧崖州二十年,黑头去国白头还。gāo wò yá zhōu èr shí nián,hēi tóu qù guó bái tóu hái。
身居紫禁莺花里,心在青原水石间。shēn jū zǐ jìn yīng huā lǐ,xīn zài qīng yuán shuǐ shí jiān。

跋澹庵先生辞工部侍郎答诏不允

杨万里

愿挽天河洗北夷,老臣底用紫荷为。yuàn wǎn tiān hé xǐ běi yí,lǎo chén dǐ yòng zǐ hé wèi。
丹心一寸凌霜雪,只有隆兴圣主知。dān xīn yī cùn líng shuāng xuě,zhǐ yǒu lóng xīng shèng zhǔ zhī。

跋澹庵先生缴张钦夫赐章服答诏二首

杨万里

平生师友两相知,苦为君王惜一衣。píng shēng shī yǒu liǎng xiāng zhī,kǔ wèi jūn wáng xī yī yī。
刺口争来争不得,青蝇犹傍太阳飞。cì kǒu zhēng lái zhēng bù dé,qīng yíng yóu bàng tài yáng fēi。

跋澹庵先生缴张钦夫赐章服答诏二首

杨万里

紫绶当时赐两人,一为乳臭一名臣。zǐ shòu dāng shí cì liǎng rén,yī wèi rǔ chòu yī míng chén。
老韩不要令同传,谁会先生此意真。lǎo hán bù yào lìng tóng chuán,shuí huì xiān shēng cǐ yì zhēn。