古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

听蝉八绝句

杨万里

披襟散发晚风清,细细孤斟缓缓行。pī jīn sàn fā wǎn fēng qīng,xì xì gū zhēn huǎn huǎn xíng。
道是江东官事冗,绿杨阴里听蝉声。dào shì jiāng dōng guān shì rǒng,lǜ yáng yīn lǐ tīng chán shēng。

听蝉八绝句

杨万里

一只初来报早秋,又添一只说新愁。yī zhǐ chū lái bào zǎo qiū,yòu tiān yī zhǐ shuō xīn chóu。
两蝉对语双垂柳,知斗先休斗后休。liǎng chán duì yǔ shuāng chuí liǔ,zhī dòu xiān xiū dòu hòu xiū。

听蝉八绝句

杨万里

渠与斜阳有底雠,千冤万恨诉清秋。qú yǔ xié yáng yǒu dǐ chóu,qiān yuān wàn hèn sù qīng qiū。
更从谁子做头抵,只放斜阳不落休。gèng cóng shuí zi zuò tóu dǐ,zhǐ fàng xié yáng bù luò xiū。

听蝉八绝句

杨万里

一壳空空纸样轻,风前却有许多声。yī ké kōng kōng zhǐ yàng qīng,fēng qián què yǒu xǔ duō shēng。
叫来叫去浑无事,叫到诗人白发生。jiào lái jiào qù hún wú shì,jiào dào shī rén bái fā shēng。

听蝉八绝句

杨万里

说露谈风有典章,咏秋吟夏入宫商。shuō lù tán fēng yǒu diǎn zhāng,yǒng qiū yín xià rù gōng shāng。
蝉声无一些烦恼,自是愁人枉断肠。chán shēng wú yī xiē fán nǎo,zì shì chóu rén wǎng duàn cháng。

听蝉八绝句

杨万里

乍来忽去为谁忙,短气抽教强作长。zhà lái hū qù wèi shuí máng,duǎn qì chōu jiào qiáng zuò zhǎng。
道是渠侬声不歇,一吟一续万低昂。dào shì qú nóng shēng bù xiē,yī yín yī xù wàn dī áng。

听蝉八绝句

杨万里

望帝啼春夜更多,不知蝉意却如何。wàng dì tí chūn yè gèng duō,bù zhī chán yì què rú hé。
还来入夜便无语,明日将诗理会它。hái lái rù yè biàn wú yǔ,míng rì jiāng shī lǐ huì tā。

听蝉八绝句

杨万里

罪过渠侬商略秋,从朝至暮不曾休。zuì guò qú nóng shāng lüè qiū,cóng cháo zhì mù bù céng xiū。
莫嫌入夜还休去,自有寒蛩替说愁。mò xián rù yè hái xiū qù,zì yǒu hán qióng tì shuō chóu。

圩田二首

杨万里

周遭圩岸缭金城,一眼圩田翠不分。zhōu zāo wéi àn liáo jīn chéng,yī yǎn wéi tián cuì bù fēn。
行到秋苗初熟处,翠茸锦上织黄云。xíng dào qiū miáo chū shú chù,cuì rōng jǐn shàng zhī huáng yún。

圩田二首

杨万里

古来圩岸护堤防,岸岸行行种绿杨。gǔ lái wéi àn hù dī fáng,àn àn xíng xíng zhǒng lǜ yáng。
岁久树根无寸土,绿杨走入水中央。suì jiǔ shù gēn wú cùn tǔ,lǜ yáng zǒu rù shuǐ zhōng yāng。

樊系

杨万里

册文不做也由伊,做了何须死不辞。cè wén bù zuò yě yóu yī,zuò le hé xū sǐ bù cí。
可惜一杯金屑酒,饮来祗较早些时。kě xī yī bēi jīn xiè jiǔ,yǐn lái zhī jiào zǎo xiē shí。

圩丁词十解

杨万里

圩田元是一平湖,凭仗儿郎筑作圩。wéi tián yuán shì yī píng hú,píng zhàng ér láng zhù zuò wéi。
万雉长城倩谁守,两堤杨柳当防夫。wàn zhì zhǎng chéng qiàn shuí shǒu,liǎng dī yáng liǔ dāng fáng fū。

圩丁词十解

杨万里

何代何人作此圩,石顽土腻铁难如。hé dài hé rén zuò cǐ wéi,shí wán tǔ nì tiě nán rú。
年年二月桃花水,如律流归石臼湖。nián nián èr yuè táo huā shuǐ,rú lǜ liú guī shí jiù hú。

圩丁词十解

杨万里

上通建德下当涂,千里江湖缭一圩。shàng tōng jiàn dé xià dāng tú,qiān lǐ jiāng hú liáo yī wéi。
本是阳侯水精国,天公敕赐上农夫。běn shì yáng hóu shuǐ jīng guó,tiān gōng chì cì shàng nóng fū。

圩丁词十解

杨万里

南望双峰抹绿明,一峰起立一峰横。nán wàng shuāng fēng mǒ lǜ míng,yī fēng qǐ lì yī fēng héng。
不知圩里田多少,直到峰根不见塍。bù zhī wéi lǐ tián duō shǎo,zhí dào fēng gēn bù jiàn chéng。