古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

与子仁登天柱冈过胡家塘莼塘归东园四首

杨万里

嫩晴无日也无风,政是春光酒样醲。nèn qíng wú rì yě wú fēng,zhèng shì chūn guāng jiǔ yàng nóng。
行到中峰元未觉,回头已度打头峰。xíng dào zhōng fēng yuán wèi jué,huí tóu yǐ dù dǎ tóu fēng。

与子仁登天柱冈过胡家塘莼塘归东园四首

杨万里

胡床脚底万峰寒,拄杖锥尖乱藓斑。hú chuáng jiǎo dǐ wàn fēng hán,zhǔ zhàng zhuī jiān luàn xiǎn bān。
天柱冈头行未饱,相携更上一重山。tiān zhù gāng tóu xíng wèi bǎo,xiāng xié gèng shàng yī zhòng shān。

与子仁登天柱冈过胡家塘莼塘归东园四首

杨万里

数间茅屋傍山根,一队儿童出竹门。shù jiān máo wū bàng shān gēn,yī duì ér tóng chū zhú mén。
只爱行穿杨柳渡,不知失却李花村。zhǐ ài xíng chuān yáng liǔ dù,bù zhī shī què lǐ huā cūn。

与子仁登天柱冈过胡家塘莼塘归东园四首

杨万里

厌看家园桃李春,踏青行遍四山村。yàn kàn jiā yuán táo lǐ chūn,tà qīng xíng biàn sì shān cūn。
芳菲看尽还归看,看得园花特地新。fāng fēi kàn jǐn hái guī kàn,kàn dé yuán huā tè dì xīn。

十一月十九日折梅二首

杨万里

初爱寒香一朵斜,又逢奇朵出高丫。chū ài hán xiāng yī duǒ xié,yòu féng qí duǒ chū gāo yā。
折来折去花多了,忘却前花与后花。zhé lái zhé qù huā duō le,wàng què qián huā yǔ hòu huā。

十一月十九日折梅二首

杨万里

也知春向岁前回,不道春前早有梅。yě zhī chūn xiàng suì qián huí,bù dào chūn qián zǎo yǒu méi。
折得数枝撚归去,蜂儿一路趁人来。zhé dé shù zhī niǎn guī qù,fēng ér yī lù chèn rén lái。

题刘翔卿蔚然楼二首

杨万里

诚叟颠狂与醉题,艮翁珍重洒瑰词。chéng sǒu diān kuáng yǔ zuì tí,gěn wēng zhēn zhòng sǎ guī cí。
山棱莫学诗肩瘦,月写云描总是诗。shān léng mò xué shī jiān shòu,yuè xiě yún miáo zǒng shì shī。

题刘翔卿蔚然楼二首

杨万里

楼上青编入骨香,楼前碧岫透帘光。lóu shàng qīng biān rù gǔ xiāng,lóu qián bì xiù tòu lián guāng。
乘风飞上广寒殿,下看秋容一点苍。chéng fēng fēi shàng guǎng hán diàn,xià kàn qiū róng yī diǎn cāng。

寄题舒州宿松知县戴在伯重新紫霄亭二首

杨万里

一代名臣张右丞,玉山头作紫霄亭。yī dài míng chén zhāng yòu chéng,yù shān tóu zuò zǐ xiāo tíng。
如今再得戴安道,拈出旧时山色青。rú jīn zài dé dài ān dào,niān chū jiù shí shān sè qīng。

寄题舒州宿松知县戴在伯重新紫霄亭二首

杨万里

万里长江一线横,好风时送晚潮声。wàn lǐ zhǎng jiāng yī xiàn héng,hǎo fēng shí sòng wǎn cháo shēng。
江州司马叫不醒,叫得庐山分一觥。jiāng zhōu sī mǎ jiào bù xǐng,jiào dé lú shān fēn yī gōng。

寄题荆南抚干胡仲方公廨信美楼

杨万里

大资孙子大参甥,磊磈胸中万卷横。dà zī sūn zi dà cān shēng,lěi wěi xiōng zhōng wàn juǎn héng。
楼上已堆千古恨,晚潮更作断肠声。lóu shàng yǐ duī qiān gǔ hèn,wǎn cháo gèng zuò duàn cháng shēng。

寄题荆南抚干胡仲方公廨信美楼

杨万里

古有仲宣今仲方,二楼分贮一秋江。gǔ yǒu zhòng xuān jīn zhòng fāng,èr lóu fēn zhù yī qiū jiāng。
散愁幸有杯中月,莫下南窗下北窗。sàn chóu xìng yǒu bēi zhōng yuè,mò xià nán chuāng xià běi chuāng。

题太和宰卓士直寄新刻山谷快阁诗真迹二首

杨万里

快阁江鸥远避人,西昌山月暗吹尘。kuài gé jiāng ōu yuǎn bì rén,xī chāng shān yuè àn chuī chén。
百年卓茂传诗印,印出风光色色新。bǎi nián zhuó mào chuán shī yìn,yìn chū fēng guāng sè sè xīn。

题太和宰卓士直寄新刻山谷快阁诗真迹二首

杨万里

太史留题快阁诗,旧碑未必是真题。tài shǐ liú tí kuài gé shī,jiù bēi wèi bì shì zhēn tí。
六丁搜出严家墨,白日青天横紫蜺。liù dīng sōu chū yán jiā mò,bái rì qīng tiān héng zǐ ní。

访蓬莱老人

杨万里

不到蓬莱又几时,凉花渐盛暑花稀。bù dào péng lái yòu jǐ shí,liáng huā jiàn shèng shǔ huā xī。
我来不是忘归去,忘却来时况道归。wǒ lái bù shì wàng guī qù,wàng què lái shí kuàng dào guī。