古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

夏至雨霁与陈履常暮行溪上二首

杨万里

西山已暗隔金钲,犹照东山一抹明。xī shān yǐ àn gé jīn zhēng,yóu zhào dōng shān yī mǒ míng。
片子时间弄山色,乍黄乍紫忽全青。piàn zi shí jiān nòng shān sè,zhà huáng zhà zǐ hū quán qīng。

夏至雨霁与陈履常暮行溪上二首

杨万里

夕凉恰恰好溪行,暮色催人底急生。xī liáng qià qià hǎo xī xíng,mù sè cuī rén dǐ jí shēng。
半路蛙声迎步止,一荧松火隔篱明。bàn lù wā shēng yíng bù zhǐ,yī yíng sōng huǒ gé lí míng。

读贞观政要

杨万里

拔士新丰逆旅中,怀贤鸭绿水波东。bá shì xīn fēng nì lǚ zhōng,huái xián yā lǜ shuǐ bō dōng。
酒倾一斗鸢肩客,醋设三杯羊鼻公。jiǔ qīng yī dòu yuān jiān kè,cù shè sān bēi yáng bí gōng。

中元日早起

杨万里

欲借微凉问万松,万松自热诉无风。yù jiè wēi liáng wèn wàn sōng,wàn sōng zì rè sù wú fēng。
清晨秋暑已如许,那更斜阳与日中。qīng chén qiū shǔ yǐ rú xǔ,nà gèng xié yáng yǔ rì zhōng。

莲子

杨万里

蜂儿来自宛溪中,两翅虽无已是虫。fēng ér lái zì wǎn xī zhōng,liǎng chì suī wú yǐ shì chóng。
不似荷花窠底蜜,方成玉蛹未成蜂。bù shì hé huā kē dǐ mì,fāng chéng yù yǒng wèi chéng fēng。

秋暑午睡起汲泉洗面

杨万里

大桶双担新井花,松盆满泻莫留些。dà tǒng shuāng dān xīn jǐng huā,sōng pén mǎn xiè mò liú xiē。
刺头蘸入松盆底,不是清凉第二家。cì tóu zhàn rù sōng pén dǐ,bù shì qīng liáng dì èr jiā。

久旱祷雨不应晴天忽落数点

杨万里

烈日秋来晒杀人,青天半点更无云。liè rì qiū lái shài shā rén,qīng tiān bàn diǎn gèng wú yún。
忽传天上真珠落,未到半空成水银。hū chuán tiān shàng zhēn zhū luò,wèi dào bàn kōng chéng shuǐ yín。

同刘季游登天柱冈四首其三

杨万里

穿青度碧白云中,山正奇时路忽穷。chuān qīng dù bì bái yún zhōng,shān zhèng qí shí lù hū qióng。
引道老农辞我去,与君更上最高峰。yǐn dào lǎo nóng cí wǒ qù,yǔ jūn gèng shàng zuì gāo fēng。

同刘季游登天柱冈四首其三

杨万里

偶然乘兴上孱颜,若待偷闲何日闲。ǒu rán chéng xīng shàng càn yán,ruò dài tōu xián hé rì xián。
脚力到时皆我有,不须更问是谁山。jiǎo lì dào shí jiē wǒ yǒu,bù xū gèng wèn shì shuí shān。

乌臼烛

杨万里

焰白光寒泪亦收,臼灯十倍蜜灯休。yàn bái guāng hán lèi yì shōu,jiù dēng shí bèi mì dēng xiū。
忘情也似诚斋叟,烧尽心时不泪流。wàng qíng yě shì chéng zhāi sǒu,shāo jǐn xīn shí bù lèi liú。

不睡四首

杨万里

夜永无眠非为茶,无风灯影自横斜。yè yǒng wú mián fēi wèi chá,wú fēng dēng yǐng zì héng xié。
拥裯仰面书帷薄,数尽承尘一簟花。yōng chóu yǎng miàn shū wéi báo,shù jǐn chéng chén yī diàn huā。

不睡四首

杨万里

望后更深月未明,暗蛩冻得总无声。wàng hòu gèng shēn yuè wèi míng,àn qióng dòng dé zǒng wú shēng。
闲心幸自清如水,万感还从不睡生。xián xīn xìng zì qīng rú shuǐ,wàn gǎn hái cóng bù shuì shēng。

不睡四首

杨万里

清愁无数暗相随,酒是渠雠也是媒。qīng chóu wú shù àn xiāng suí,jiǔ shì qú chóu yě shì méi。
醉里不知何处亸,等人醒后一时来。zuì lǐ bù zhī hé chù duǒ,děng rén xǐng hòu yī shí lái。

不睡四首

杨万里

眊氉浑如病起初,冬烘又似酒醒馀。mào sào hún rú bìng qǐ chū,dōng hōng yòu shì jiǔ xǐng yú。
睡乡幸有闲田地,不放诗人僦一居。shuì xiāng xìng yǒu xián tián dì,bù fàng shī rén jiù yī jū。

晒衣

杨万里

亭午晒衣晡褶衣,柳箱布襆自携归。tíng wǔ shài yī bū zhě yī,liǔ xiāng bù fú zì xié guī。
妻孥相笑还相问,赤脚苍头更阿谁。qī nú xiāng xiào hái xiāng wèn,chì jiǎo cāng tóu gèng ā shuí。