古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

山店松声二首

杨万里

修涂残暑仆夫劳,午憩茅檐尺许高。xiū tú cán shǔ pū fū láo,wǔ qì máo yán chǐ xǔ gāo。
忽有凉风飒然起,小松呼舞大松号。hū yǒu liáng fēng sà rán qǐ,xiǎo sōng hū wǔ dà sōng hào。

山店松声二首

杨万里

松本无声风亦无,适然相值两相呼。sōng běn wú shēng fēng yì wú,shì rán xiāng zhí liǎng xiāng hū。
非金非石非丝竹,万顷云涛殷五湖。fēi jīn fēi shí fēi sī zhú,wàn qǐng yún tāo yīn wǔ hú。

烟林晓望二首

杨万里

一叠青松一叠烟,横铺平野有无间。yī dié qīng sōng yī dié yān,héng pù píng yě yǒu wú jiān。
真成万丈鹅溪绢,画出江西秋晓山。zhēn chéng wàn zhàng é xī juàn,huà chū jiāng xī qiū xiǎo shān。

烟林晓望二首

杨万里

也没炊烟也没云,日光烘起楚山氛。yě méi chuī yān yě méi yún,rì guāng hōng qǐ chǔ shān fēn。
却将重碧施轻素,不见天工一笔痕。què jiāng zhòng bì shī qīng sù,bù jiàn tiān gōng yī bǐ hén。

田家乐

杨万里

稻穗堆场谷满车,家家鸡犬更桑麻。dào suì duī chǎng gǔ mǎn chē,jiā jiā jī quǎn gèng sāng má。
漫栽木槿成篱落,已得清阴又得花。màn zāi mù jǐn chéng lí luò,yǐ dé qīng yīn yòu dé huā。

道傍怪松

杨万里

夹道长松去去幽,一松奇怪独凌秋。jiā dào zhǎng sōng qù qù yōu,yī sōng qí guài dú líng qiū。
两枝垂地却翻上,活走双龙戏翠毬。liǎng zhī chuí dì què fān shàng,huó zǒu shuāng lóng xì cuì qiú。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪齑。xīn chōng yún zi huá liú shi,gèng jué bīng shū yǔ xuě jī。
灵隐山前水精菜,近来种子到江西。líng yǐn shān qián shuǐ jīng cài,jìn lái zhǒng zi dào jiāng xī。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

江西菜甲要霜栽,逗到炎天总不佳。jiāng xī cài jiǎ yào shuāng zāi,dòu dào yán tiān zǒng bù jiā。
浪说水菘水芦菔,硬根瘦叶似生柴。làng shuō shuǐ sōng shuǐ lú fú,yìng gēn shòu yè shì shēng chái。

小憩揭家冈谛观桐阴

杨万里

仰看阳光只见空,不如影里看梧桐。yǎng kàn yáng guāng zhǐ jiàn kōng,bù rú yǐng lǐ kàn wú tóng。
莫言日脚无行迹,偷转零分破寸中。mò yán rì jiǎo wú xíng jì,tōu zhuǎn líng fēn pò cùn zhōng。

过润陂桥三首

杨万里

润陂初上板桥时,欲入江东尚未知。rùn bēi chū shàng bǎn qiáo shí,yù rù jiāng dōng shàng wèi zhī。
忽见桥心界牌子,脚根一半出江西。hū jiàn qiáo xīn jiè pái zi,jiǎo gēn yī bàn chū jiāng xī。

过润陂桥三首

杨万里

却忆庚寅侍板舆,过桥桥断费人扶。què yì gēng yín shì bǎn yú,guò qiáo qiáo duàn fèi rén fú。
重来一见新桥了,泪湿秋风眼欲枯。zhòng lái yī jiàn xīn qiáo le,lèi shī qiū fēng yǎn yù kū。

过润陂桥三首

杨万里

历览溪中有底鸣,萧然芦叶蓼花汀。lì lǎn xī zhōng yǒu dǐ míng,xiāo rán lú yè liǎo huā tīng。
元来轿顶呜呜响,将谓风声是雁声。yuán lái jiào dǐng wū wū xiǎng,jiāng wèi fēng shēng shì yàn shēng。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

出墙那得丈高鸡,只露红冠隔锦衣。chū qiáng nà dé zhàng gāo jī,zhǐ lù hóng guān gé jǐn yī。
却是吴儿工料事,会稽真个不能啼。què shì wú ér gōng liào shì,huì jī zhēn gè bù néng tí。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

陈仓金碧夜双斜,一只今栖纪渻家。chén cāng jīn bì yè shuāng xié,yī zhǐ jīn qī jì shěng jiā。
别有飞来矮人国,化成玉树后庭花。bié yǒu fēi lái ǎi rén guó,huà chéng yù shù hòu tíng huā。

过玉山东三塘五首

杨万里

笋舆拾得小凉天,旋与开窗急卷帘。sǔn yú shí dé xiǎo liáng tiān,xuán yǔ kāi chuāng jí juǎn lián。
十里轻云阁秋日,日光移在远峰尖。shí lǐ qīng yún gé qiū rì,rì guāng yí zài yuǎn fēng jiān。