古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

观田中鸲鹆啄粟因悟象耕鸟耘之说戏题二首

杨万里

乌衣缁布外无华,白锦中单分外嘉。wū yī zī bù wài wú huá,bái jǐn zhōng dān fēn wài jiā。
只么跳行人不觉,忽然飞起自成花。zhǐ me tiào xíng rén bù jué,hū rán fēi qǐ zì chéng huā。

观田中鸲鹆啄粟因悟象耕鸟耘之说戏题二首

杨万里

粟黄荞白未全秋,谁报乌衣早作偷。sù huáng qiáo bái wèi quán qiū,shuí bào wū yī zǎo zuò tōu。
只在林梢筑仓廪,便知去处若为搜。zhǐ zài lín shāo zhù cāng lǐn,biàn zhī qù chù ruò wèi sōu。

过三衢徐载叔采菊载酒夜酌走笔二首

杨万里

征涂半月客尘黄,今夕初逢一雨凉。zhēng tú bàn yuè kè chén huáng,jīn xī chū féng yī yǔ liáng。
冷笑菊花堪计会,为君八月作重阳。lěng xiào jú huā kān jì huì,wèi jūn bā yuè zuò zhòng yáng。

过三衢徐载叔采菊载酒夜酌走笔二首

杨万里

疾风动地雨倾荷,一事商量君信么。jí fēng dòng dì yǔ qīng hé,yī shì shāng liàng jūn xìn me。
试问糟床与檐溜,雨声何似酒声多。shì wèn zāo chuáng yǔ yán liū,yǔ shēng hé shì jiǔ shēng duō。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

地近莲花江渐深,一滩一过快人心。dì jìn lián huā jiāng jiàn shēn,yī tān yī guò kuài rén xīn。
贪看下水船如箭,失却柯山无处寻。tān kàn xià shuǐ chuán rú jiàn,shī què kē shān wú chù xún。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

莫怯诸滩水怒号,下滩不似上滩劳。mò qiè zhū tān shuǐ nù hào,xià tān bù shì shàng tān láo。
长年三老无多巧,稳送惊湍只一篙。zhǎng nián sān lǎo wú duō qiǎo,wěn sòng jīng tuān zhǐ yī gāo。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

却忆归舟是去年,上滩浑似上青天。què yì guī zhōu shì qù nián,shàng tān hún shì shàng qīng tiān。
诸滩知我怀馀怨,急送秋风下水船。zhū tān zhī wǒ huái yú yuàn,jí sòng qiū fēng xià shuǐ chuán。

舟过青羊望横山塔二首

杨万里

莫问兰溪双只牌,青羊已见玉崔嵬。mò wèn lán xī shuāng zhǐ pái,qīng yáng yǐ jiàn yù cuī wéi。
去年辞了横山塔,不谓今年却再来。qù nián cí le héng shān tǎ,bù wèi jīn nián què zài lái。

舟过青羊望横山塔二首

杨万里

孤塔分明是故人,一回一见一情亲。gū tǎ fēn míng shì gù rén,yī huí yī jiàn yī qíng qīn。
朝来走上山头望,报道兰溪酒恰新。cháo lái zǒu shàng shān tóu wàng,bào dào lán xī jiǔ qià xīn。

下横山滩头望金华山四首(其一)

杨万里

篙师只管信船流,不作前滩水石谋。gāo shī zhǐ guǎn xìn chuán liú,bù zuò qián tān shuǐ shí móu。
却被惊湍漩三转,倒将船尾作船头。què bèi jīng tuān xuán sān zhuǎn,dào jiāng chuán wěi zuò chuán tóu。

下横山滩头望金华山四首(其二)

杨万里

山思江情不负伊,雨姿晴态总成奇。shān sī jiāng qíng bù fù yī,yǔ zī qíng tài zǒng chéng qí。
闭门觅句非诗法,只是征行自有诗。bì mén mì jù fēi shī fǎ,zhǐ shì zhēng xíng zì yǒu shī。

下横山滩头望金华山四首(其三)

杨万里

道是兰溪水较宽,兰溪欲到怪生难。dào shì lán xī shuǐ jiào kuān,lán xī yù dào guài shēng nán。
后船只羡前船快,不觉前船阁在滩。hòu chuán zhǐ xiàn qián chuán kuài,bù jué qián chuán gé zài tān。

下横山滩头望金华山四首(其四)

杨万里

玉立金华霄汉间,帝封天女鍚仙山。yù lì jīn huá xiāo hàn jiān,dì fēng tiān nǚ yáng xiān shān。
被他走下严滩去,一水穷追竟不还。bèi tā zǒu xià yán tān qù,yī shuǐ qióng zhuī jìng bù hái。

兰溪双塔

杨万里

高塔无尖低塔尖,一披锦衲一银衫。gāo tǎ wú jiān dī tǎ jiān,yī pī jǐn nà yī yín shān。
问渠何故终不语,却倩滩声替佛谈。wèn qú hé gù zhōng bù yǔ,què qiàn tān shēng tì fú tán。

过石塘

杨万里

万石中通一线流,千盘百折过孤舟。wàn shí zhōng tōng yī xiàn liú,qiān pán bǎi zhé guò gū zhōu。
滩头未下人犹笑,下了滩头始觉愁。tān tóu wèi xià rén yóu xiào,xià le tān tóu shǐ jué chóu。