古诗词

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

见张钦夫二首

杨万里

不见所知久,有怀何许开。bù jiàn suǒ zhī jiǔ,yǒu huái hé xǔ kāi。
百书终作恶,千里为渠来。bǎi shū zhōng zuò è,qiān lǐ wèi qú lái。
邹鲁期程远,风霜鬓发催。zōu lǔ qī chéng yuǎn,fēng shuāng bìn fā cuī。
不应师友地,只么遣空回。bù yīng shī yǒu dì,zhǐ me qiǎn kōng huí。

见潭帅刘恭父舍人二首

杨万里

云雾开衡岳,波涛息洞庭。yún wù kāi héng yuè,bō tāo xī dòng tíng。
是邦谁岳牧,西掖一文星。shì bāng shuí yuè mù,xī yē yī wén xīng。
有眼难人物,斯人尚典刑。yǒu yǎn nán rén wù,sī rén shàng diǎn xíng。
如何闲处著,不遣肃朝廷。rú hé xián chù zhù,bù qiǎn sù cháo tíng。

见潭帅刘恭父舍人二首

杨万里

道合宁嫌晚,心期不用多。dào hé níng xián wǎn,xīn qī bù yòng duō。
于公犹未见,此恨独如何。yú gōng yóu wèi jiàn,cǐ hèn dú rú hé。
颇辱谈间问,端须雪里过。pǒ rǔ tán jiān wèn,duān xū xuě lǐ guò。
门阑当欠士,许寄病身么。mén lán dāng qiàn shì,xǔ jì bìng shēn me。

蜀士甘彦和寓张魏公门馆用予见张钦夫诗韵作二诗见赠和以谢之

杨万里

说着岷江士,未逢眉已申。shuō zhe mín jiāng shì,wèi féng méi yǐ shēn。
殷勤来相府,解逅得诗人。yīn qín lái xiāng fǔ,jiě hòu dé shī rén。
不是胸中别,何缘句子新。bù shì xiōng zhōng bié,hé yuán jù zi xīn。
谈今还悼昔,喜罢反悲辛。tán jīn hái dào xī,xǐ bà fǎn bēi xīn。

蜀士甘彦和寓张魏公门馆用予见张钦夫诗韵作二诗见赠和以谢之

杨万里

夜把新诗读,灯前阖且开。yè bǎ xīn shī dú,dēng qián hé qiě kāi。
一行私独喜,两脚不虚来。yī xíng sī dú xǐ,liǎng jiǎo bù xū lái。
天似嫌梅晚,冬初遣雪催。tiān shì xián méi wǎn,dōng chū qiǎn xuě cuī。
与君问花信,能绕百千回。yǔ jūn wèn huā xìn,néng rào bǎi qiān huí。

除夕宿临川战平

杨万里

一腊天频雪,千山梅未花。yī là tiān pín xuě,qiān shān méi wèi huā。
终年不为客,除夕恰辞家。zhōng nián bù wèi kè,chú xī qià cí jiā。
雨又垂垂落,风仍故故斜。yǔ yòu chuí chuí luò,fēng réng gù gù xié。
难开愁里眼,只益鬓边华。nán kāi chóu lǐ yǎn,zhǐ yì bìn biān huá。

纪闻

杨万里

人道真虚席,心知必数公。rén dào zhēn xū xí,xīn zhī bì shù gōng。
宾王欺钓筑,君实误儿童。bīn wáng qī diào zhù,jūn shí wù ér tóng。
天在升平外,春归小雪中。tiān zài shēng píng wài,chūn guī xiǎo xuě zhōng。
何曾忘诸老,渠自爱松风。hé céng wàng zhū lǎo,qú zì ài sōng fēng。

过安仁岸

杨万里

野水工穿石,疏林不掩巢。yě shuǐ gōng chuān shí,shū lín bù yǎn cháo。
雨蒲拳病叶,风筱秃危梢。yǔ pú quán bìng yè,fēng xiǎo tū wēi shāo。
短胫知难续,长腰强自抄。duǎn jìng zhī nán xù,zhǎng yāo qiáng zì chāo。
兹游良不恶,物色困诙嘲。zī yóu liáng bù è,wù sè kùn huī cháo。

明发弋阳县

杨万里

灯市通宵沸,朝来解一空。dēng shì tōng xiāo fèi,cháo lái jiě yī kōng。
梅边霜似雪,雾外日如虹。méi biān shuāng shì xuě,wù wài rì rú hóng。
句妙元非作,人穷未必工。jù miào yuán fēi zuò,rén qióng wèi bì gōng。
忽惊家已远,身在大江东。hū jīng jiā yǐ yuǎn,shēn zài dà jiāng dōng。

又题郑店立春后一日

杨万里

石壁仍丛竹,江亭更小楼。shí bì réng cóng zhú,jiāng tíng gèng xiǎo lóu。
滩声清客梦,灯影动诗愁。tān shēng qīng kè mèng,dēng yǐng dòng shī chóu。
春日已虚过,元宵看又休。chūn rì yǐ xū guò,yuán xiāo kàn yòu xiū。
谁令不行乐,蹙破两眉头。shuí lìng bù xíng lè,cù pò liǎng méi tóu。

白沙买船晚至严州

杨万里

重雾疑朝雨,斜阳竟晚晴。zhòng wù yí cháo yǔ,xié yáng jìng wǎn qíng。
万山江外尽,一塔岭尖明。wàn shān jiāng wài jǐn,yī tǎ lǐng jiān míng。
舟小宁嫌窄,途长已倦行。zhōu xiǎo níng xián zhǎi,tú zhǎng yǐ juàn xíng。
子陵台下水,未酌意先清。zi líng tái xià shuǐ,wèi zhuó yì xiān qīng。

见王宣子侍郎二首

杨万里

不作伾文客,投闲可得辞。bù zuò pī wén kè,tóu xián kě dé cí。
高名真自累,了事竟成痴。gāo míng zhēn zì lèi,le shì jìng chéng chī。
到底须良匠,非渠更阿谁。dào dǐ xū liáng jiàng,fēi qú gèng ā shuí。
莫嫌风雪恶,要试岁寒枝。mò xián fēng xuě è,yào shì suì hán zhī。

见王宣子侍郎二首

杨万里

老去浑多难,愁来敢怨天。lǎo qù hún duō nán,chóu lái gǎn yuàn tiān。
生遭文字误,更结簿书缘。shēng zāo wén zì wù,gèng jié bù shū yuán。
苦忆悬间榻,难回雪后船。kǔ yì xuán jiān tà,nán huí xuě hòu chuán。
三年才一见,百岁几三年。sān nián cái yī jiàn,bǎi suì jǐ sān nián。

夜宿王才臣斋中睡觉闻风雪大作

杨万里

雨外风非细,风中雪更飞。yǔ wài fēng fēi xì,fēng zhōng xuě gèng fēi。
夜声吹不尽,寒客卧相依。yè shēng chuī bù jǐn,hán kè wò xiāng yī。
一醉醒醒了,平生事事非。yī zuì xǐng xǐng le,píng shēng shì shì fēi。
终年才小款,明日又言归。zhōng nián cái xiǎo kuǎn,míng rì yòu yán guī。

赵通判恭人周氏挽辞

杨万里

早与梁鸿隐,中随士会归。zǎo yǔ liáng hóng yǐn,zhōng suí shì huì guī。
一门忠义气,千古日星晖。yī mén zhōng yì qì,qiān gǔ rì xīng huī。
紫告金花诏,青灯锦字机。zǐ gào jīn huā zhào,qīng dēng jǐn zì jī。
西峰今夜月,坟是昔人非。xī fēng jīn yè yuè,fén shì xī rén fēi。