古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

登奉圣寺千佛阁四首

杨万里

远山细腻近山粗,别处求粗也则无。yuǎn shān xì nì jìn shān cū,bié chù qiú cū yě zé wú。
更向远山山外看,教君病眼一双枯。gèng xiàng yuǎn shān shān wài kàn,jiào jūn bìng yǎn yī shuāng kū。

登奉圣寺千佛阁四首

杨万里

长诵悬崖置屋牢,此诗此阁晚相遭。zhǎng sòng xuán yá zhì wū láo,cǐ shī cǐ gé wǎn xiāng zāo。
阁中未觉高低在,下到山门始是高。gé zhōng wèi jué gāo dī zài,xià dào shān mén shǐ shì gāo。

登奉圣寺千佛阁四首

杨万里

何许飞来双白鸥,碧山贴出雪花浮。hé xǔ fēi lái shuāng bái ōu,bì shān tiē chū xuě huā fú。
倚栏只管移床立,看到双鸥没处休。yǐ lán zhǐ guǎn yí chuáng lì,kàn dào shuāng ōu méi chù xiū。

桑茶坑道中八首

杨万里

两边山束一溪风,尽日行程在井中。liǎng biān shān shù yī xī fēng,jǐn rì xíng chéng zài jǐng zhōng。
犹喜天围能里许,井中那得个宽通。yóu xǐ tiān wéi néng lǐ xǔ,jǐng zhōng nà dé gè kuān tōng。

桑茶坑道中八首

杨万里

田塍莫笑细于椽,便是桑园与菜园。tián chéng mò xiào xì yú chuán,biàn shì sāng yuán yǔ cài yuán。
岭脚置锥留结屋,尽驱柿栗上山颠。lǐng jiǎo zhì zhuī liú jié wū,jǐn qū shì lì shàng shān diān。

桑茶坑道中八首

杨万里

沙鸥数个点山腰,一足如钩一足翘。shā ōu shù gè diǎn shān yāo,yī zú rú gōu yī zú qiào。
乃是山农垦斜崦,倚锄无力政无聊。nǎi shì shān nóng kěn xié yān,yǐ chú wú lì zhèng wú liáo。

桑茶坑道中八首

杨万里

下山入屋上山锄,图得生涯总近居。xià shān rù wū shàng shān chú,tú dé shēng yá zǒng jìn jū。
桑眼未开先著椹,麦胎才茁便生须。sāng yǎn wèi kāi xiān zhù shèn,mài tāi cái zhuó biàn shēng xū。

桑茶坑道中八首

杨万里

秧畴夹岸隔深溪,东水何缘到得西。yāng chóu jiā àn gé shēn xī,dōng shuǐ hé yuán dào dé xī。
溪面祗销横一枧,水从空里过如飞。xī miàn zhī xiāo héng yī jiǎn,shuǐ cóng kōng lǐ guò rú fēi。

桑茶坑道中八首

杨万里

蚕麰今岁十分强,催得农家日夜忙。cán móu jīn suì shí fēn qiáng,cuī dé nóng jiā rì yè máng。
已缚桁竿等新麦,更将丫木撑欹桑。yǐ fù héng gān děng xīn mài,gèng jiāng yā mù chēng yī sāng。

桑茶坑道中八首

杨万里

晴明风日雨干时,草满花堤水满溪。qíng míng fēng rì yǔ gàn shí,cǎo mǎn huā dī shuǐ mǎn xī。
童子柳阴眠正着,一牛吃过柳阴西。tóng zi liǔ yīn mián zhèng zhe,yī niú chī guò liǔ yīn xī。

桑茶坑道中八首

杨万里

山根一径抱溪斜,片地才宽便数家。shān gēn yī jìng bào xī xié,piàn dì cái kuān biàn shù jiā。
漫插漫成堤上柳,半开半落路旁花。màn chā màn chéng dī shàng liǔ,bàn kāi bàn luò lù páng huā。

宿三里店溪声聒睡终夕

杨万里

破驿荒村山路边,斜风细雨客灯前。pò yì huāng cūn shān lù biān,xié fēng xì yǔ kè dēng qián。
子规一夜啼到晓,更待溪声始不眠。zi guī yī yè tí dào xiǎo,gèng dài xī shēng shǐ bù mián。

晓行道旁杜鹃花

杨万里

泣露啼红作么生,开时偏值杜鹃声。qì lù tí hóng zuò me shēng,kāi shí piān zhí dù juān shēng。
杜鹃口血能多少,不是征人泪滴成。dù juān kǒu xuè néng duō shǎo,bù shì zhēng rén lèi dī chéng。

晓过新安江望紫阳山怀朱元晦

杨万里

紫阳山下紫阳翁,今住闽山第几峰。zǐ yáng shān xià zǐ yáng wēng,jīn zhù mǐn shān dì jǐ fēng。
退院归来罢行脚,被他强占一江风。tuì yuàn guī lái bà xíng jiǎo,bèi tā qiáng zhàn yī jiāng fēng。

明发茅田见鹭有感

杨万里

自叹平生老道涂,不堪泥雨又驱车。zì tàn píng shēng lǎo dào tú,bù kān ní yǔ yòu qū chē。
鹭鸶第一清高底,拂晓溪中有干无。lù sī dì yī qīng gāo dǐ,fú xiǎo xī zhōng yǒu gàn wú。