古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

行人都上半山青,记得前朝傍险行。xíng rén dōu shàng bàn shān qīng,jì dé qián cháo bàng xiǎn xíng。
左右回身看不彻,两边已失一滩声。zuǒ yòu huí shēn kàn bù chè,liǎng biān yǐ shī yī tān shēng。

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

地锦花铺地锦衣,碧茸上织紫花枝。dì jǐn huā pù dì jǐn yī,bì rōng shàng zhī zǐ huā zhī。
垂杨舞罢莺停唱,不卷华絪待阿谁。chuí yáng wǔ bà yīng tíng chàng,bù juǎn huá yīn dài ā shuí。

水中山花影

杨万里

闭轿那知山色浓,山花影落水田中。bì jiào nà zhī shān sè nóng,shān huā yǐng luò shuǐ tián zhōng。
水中细数千红紫,点对山花一一同。shuǐ zhōng xì shù qiān hóng zǐ,diǎn duì shān huā yī yī tóng。

小滩三首

杨万里

溪水无情知有情,落滩告诉不堪听。xī shuǐ wú qíng zhī yǒu qíng,luò tān gào sù bù kān tīng。
前波到此方呜咽,后浪依前作许声。qián bō dào cǐ fāng wū yàn,hòu làng yī qián zuò xǔ shēng。

小滩三首

杨万里

水到滩头似语离,自知无复再归溪。shuǐ dào tān tóu shì yǔ lí,zì zhī wú fù zài guī xī。
临流莫洒离人泪,幸自滩声未苦悲。lín liú mò sǎ lí rén lèi,xìng zì tān shēng wèi kǔ bēi。

小滩三首

杨万里

船里征人政念归,居人来看却嗟咨。chuán lǐ zhēng rén zhèng niàn guī,jū rén lái kàn què jiē zī。
居人祗羡征人著,世世安生不自知。jū rén zhī xiàn zhēng rén zhù,shì shì ān shēng bù zì zhī。

道旁桐花

杨万里

春色来时物喜初,春光归日兴阑馀。chūn sè lái shí wù xǐ chū,chūn guāng guī rì xīng lán yú。
更无人饯春行色,犹有桐花管领渠。gèng wú rén jiàn chūn xíng sè,yóu yǒu tóng huā guǎn lǐng qú。

过乐平县

杨万里

笋蕨都无且则休,菜无半叶也堪羞。sǔn jué dōu wú qiě zé xiū,cài wú bàn yè yě kān xiū。
满城都卖雪花荠,昨日愁人未是愁。mǎn chéng dōu mài xuě huā jì,zuó rì chóu rén wèi shì chóu。

过翥山渡

杨万里

千重溪水万重山,半月深行井底天。qiān zhòng xī shuǐ wàn zhòng shān,bàn yuè shēn xíng jǐng dǐ tiān。
井外还来天大在,江心一眼四无边。jǐng wài hái lái tiān dà zài,jiāng xīn yī yǎn sì wú biān。

答徐子材谈绝句

杨万里

受业初参且半山,终须投换晚唐间。shòu yè chū cān qiě bàn shān,zhōng xū tóu huàn wǎn táng jiān。
国风此去无多子,关捩挑来只等闲。guó fēng cǐ qù wú duō zi,guān liè tiāo lái zhǐ děng xián。

过松源晨炊漆公店六首

杨万里

侧塞千山缝也无,上天下井万崎岖。cè sāi qiān shān fèng yě wú,shàng tiān xià jǐng wàn qí qū。
昨朝曾过芙蓉渡,寻到溪源一线初。zuó cháo céng guò fú róng dù,xún dào xī yuán yī xiàn chū。

过松源晨炊漆公店六首

杨万里

山北溪声一路迎,山南溪响送人行。shān běi xī shēng yī lù yíng,shān nán xī xiǎng sòng rén xíng。
也知流向金陵去,若过金陵莫寄声。yě zhī liú xiàng jīn líng qù,ruò guò jīn líng mò jì shēng。

过松源晨炊漆公店六首

杨万里

后山勒水向东驰,却被前山勒向西。hòu shān lēi shuǐ xiàng dōng chí,què bèi qián shān lēi xiàng xī。
道是水柔无性气,急声声怒慢声悲。dào shì shuǐ róu wú xìng qì,jí shēng shēng nù màn shēng bēi。

过松源晨炊漆公店六首

杨万里

日高谷底始微暄,岚翠依然透骨寒。rì gāo gǔ dǐ shǐ wēi xuān,lán cuì yī rán tòu gǔ hán。
说与行人忙底事,金鸡声里促银鞍。shuō yǔ xíng rén máng dǐ shì,jīn jī shēng lǐ cù yín ān。

过松源晨炊漆公店六首

杨万里

政是行人肠断时,子规得得向人啼。zhèng shì xíng rén cháng duàn shí,zi guī dé dé xiàng rén tí。
若能泪得居人脸,始信春愁总为伊。ruò néng lèi dé jū rén liǎn,shǐ xìn chūn chóu zǒng wèi yī。