古诗词

咏史

徐铉

京洛多权豪,游服相追随。jīng luò duō quán háo,yóu fú xiāng zhuī suí。
青牛中甸车,白马连环羁。qīng niú zhōng diān chē,bái mǎ lián huán jī。
珩佩竞照耀,绅组旧参差。háng pèi jìng zhào yào,shēn zǔ jiù cān chà。
驺鸣行人驻,倏若流风驰。zōu míng xíng rén zhù,shū ruò liú fēng chí。
名园不问主,下辇辄失嬉。míng yuán bù wèn zhǔ,xià niǎn zhé shī xī。
秦官锡雕盘,光禄假羽卮。qín guān xī diāo pán,guāng lù jiǎ yǔ zhī。
侏儒善为优,邯郸有名姬。zhū rú shàn wèi yōu,hán dān yǒu míng jī。
坐客应馀论,顾眄成恩私。zuò kè yīng yú lùn,gù miǎn chéng ēn sī。
卤簿留国门,谁何不敢讥。lǔ bù liú guó mén,shuí hé bù gǎn jī。
归来卧华堂,琐窗承文楣。guī lái wò huá táng,suǒ chuāng chéng wén méi。
武夫莹庭阶,璧珰攒荣题。wǔ fū yíng tíng jiē,bì dāng zǎn róng tí。
列烛正晶荧,喷香常逶迤。liè zhú zhèng jīng yíng,pēn xiāng cháng wēi yí。
明朝入君门,密侍白玉墀。míng cháo rù jūn mén,mì shì bái yù chí。
开言迎合旨,群公默无为。kāi yán yíng hé zhǐ,qún gōng mò wú wèi。
乍请考工地,亦拜床下儿。zhà qǐng kǎo gōng dì,yì bài chuáng xià ér。
吹嘘枯稊生,指顾千钧移。chuī xū kū tí shēng,zhǐ gù qiān jūn yí。
回瞻徇名士,獧介尔何施。huí zhān xùn míng shì,juàn jiè ěr hé shī。
朱云折槛去,梅福弃官归。zhū yún zhé kǎn qù,méi fú qì guān guī。
寂寞扬子云,口吃不能辞。jì mò yáng zi yún,kǒu chī bù néng cí。
著书述圣道,徒许俗人嗤。zhù shū shù shèng dào,tú xǔ sú rén chī。
汉室已久坏,往事垂于兹。hàn shì yǐ jiǔ huài,wǎng shì chuí yú zī。
眇然千载下,慷慨有馀悲。miǎo rán qiān zài xià,kāng kǎi yǒu yú bēi。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

偷声木兰花·春分遇雨

徐铉

天将小雨交春半,谁见枝头花历乱。tiān jiāng xiǎo yǔ jiāo chūn bàn,shuí jiàn zhī tóu huā lì luàn。
纵目天涯,浅黛春山处处纱。zòng mù tiān yá,qiǎn dài chūn shān chù chù shā。
焦人不过轻寒恼,问卜怕听情未了。jiāo rén bù guò qīng hán nǎo,wèn bo pà tīng qíng wèi le。
许是今生,误把前生草踏青。xǔ shì jīn shēng,wù bǎ qián shēng cǎo tà qīng。

柳枝辞十二首

徐铉

把酒凭君唱柳枝,也从丝管递相随。bǎ jiǔ píng jūn chàng liǔ zhī,yě cóng sī guǎn dì xiāng suí。
逢春只合朝朝醉,记取秋风落叶时。féng chūn zhǐ hé cháo cháo zuì,jì qǔ qiū fēng luò yè shí。

柳枝辞十二首

徐铉

南园日暮起春风,吹散杨花雪满空。nán yuán rì mù qǐ chūn fēng,chuī sàn yáng huā xuě mǎn kōng。
不惜杨花飞也得,愁君老尽脸边红。bù xī yáng huā fēi yě dé,chóu jūn lǎo jǐn liǎn biān hóng。

柳枝辞十二首

徐铉

陌上朱门柳映花,帘钩半卷绿阴斜。mò shàng zhū mén liǔ yìng huā,lián gōu bàn juǎn lǜ yīn xié。
凭郎暂驻青骢马,此是钱塘小小家。píng láng zàn zhù qīng cōng mǎ,cǐ shì qián táng xiǎo xiǎo jiā。

柳枝辞十二首

徐铉

夹岸朱栏柳映楼,绿波平幔带花流。jiā àn zhū lán liǔ yìng lóu,lǜ bō píng màn dài huā liú。
歌声不出长条密,忽地风回见彩舟。gē shēng bù chū zhǎng tiáo mì,hū dì fēng huí jiàn cǎi zhōu。

柳枝辞十二首

徐铉

老大逢春总恨春,绿杨阴里最愁人。lǎo dà féng chūn zǒng hèn chūn,lǜ yáng yīn lǐ zuì chóu rén。
旧游一别无因见,嫩叶如眉处处新。jiù yóu yī bié wú yīn jiàn,nèn yè rú méi chù chù xīn。

柳枝辞十二首

徐铉

蒙蒙堤畔柳含烟,疑是阳和二月天。méng méng dī pàn liǔ hán yān,yí shì yáng hé èr yuè tiān。
醉里不知时节改,漫随儿女打秋千。zuì lǐ bù zhī shí jié gǎi,màn suí ér nǚ dǎ qiū qiān。

柳枝辞十二首

徐铉

水阁春来乍减寒,晓妆初罢倚栏干。shuǐ gé chūn lái zhà jiǎn hán,xiǎo zhuāng chū bà yǐ lán gàn。
长条乱拂春波动,不许佳人照影看。zhǎng tiáo luàn fú chūn bō dòng,bù xǔ jiā rén zhào yǐng kàn。

柳枝辞十二首

徐铉

柳岸烟昏醉里归,不知深处有芳菲。liǔ àn yān hūn zuì lǐ guī,bù zhī shēn chù yǒu fāng fēi。
重来已见花飘尽,唯有黄莺啭树飞。zhòng lái yǐ jiàn huā piāo jǐn,wéi yǒu huáng yīng zhuàn shù fēi。

柳枝辞十二首

徐铉

此去仙源不是遥,垂杨深处有朱桥。cǐ qù xiān yuán bù shì yáo,chuí yáng shēn chù yǒu zhū qiáo。
共君同过朱桥去,索映垂杨听洞箫。gòng jūn tóng guò zhū qiáo qù,suǒ yìng chuí yáng tīng dòng xiāo。

柳枝辞十二首

徐铉

暂别扬州十度春,不知光景属何人。zàn bié yáng zhōu shí dù chūn,bù zhī guāng jǐng shǔ hé rén。
一帆归客千条柳,肠断东风杨子津。yī fān guī kè qiān tiáo liǔ,cháng duàn dōng fēng yáng zi jīn。

柳枝辞十二首

徐铉

仙乐春来按舞腰,清声偏似傍娇饶。xiān lè chūn lái àn wǔ yāo,qīng shēng piān shì bàng jiāo ráo。
应缘莺舌多情赖,长向双成说翠条。yīng yuán yīng shé duō qíng lài,zhǎng xiàng shuāng chéng shuō cuì tiáo。

柳枝辞十二首

徐铉

凤笙临槛不能吹,舞袖当筵亦自疑。fèng shēng lín kǎn bù néng chuī,wǔ xiù dāng yán yì zì yí。
唯有美人多意绪,解衣芳态画双眉。wéi yǒu měi rén duō yì xù,jiě yī fāng tài huà shuāng méi。

抛毬乐辞二首

徐铉

歌舞送飞毬,金觥碧玉筹。gē wǔ sòng fēi qiú,jīn gōng bì yù chóu。
管弦桃李月,帘幕凤凰楼。guǎn xián táo lǐ yuè,lián mù fèng huáng lóu。
一笑千场醉,浮生任白头。yī xiào qiān chǎng zuì,fú shēng rèn bái tóu。

抛毬乐辞二首

徐铉

灼灼传花枝,纷纷度画旗。zhuó zhuó chuán huā zhī,fēn fēn dù huà qí。
不知红烛下,照见彩毬飞。bù zhī hóng zhú xià,zhào jiàn cǎi qiú fēi。
借势因期克,巫山暮雨归。jiè shì yīn qī kè,wū shān mù yǔ guī。
3861234567»