古诗词

月真歌

徐铉

扬州胜地多丽人,其间丽者名月真。yáng zhōu shèng dì duō lì rén,qí jiān lì zhě míng yuè zhēn。
月真初年十四五,能弹琵琶善歌舞。yuè zhēn chū nián shí sì wǔ,néng dàn pí pá shàn gē wǔ。
风前弱柳一枝春,花里娇莺百般语。fēng qián ruò liǔ yī zhī chūn,huā lǐ jiāo yīng bǎi bān yǔ。
扬州帝京多名贤,其间贤者殷德川。yáng zhōu dì jīng duō míng xián,qí jiān xián zhě yīn dé chuān。
德川初秉纶闱笔,职近名高常罕出。dé chuān chū bǐng lún wéi bǐ,zhí jìn míng gāo cháng hǎn chū。
花前月下或游从,一见月真如旧识。huā qián yuè xià huò yóu cóng,yī jiàn yuè zhēn rú jiù shí。
闲庭深院资贤宅,宅门严峻无凡客。xián tíng shēn yuàn zī xián zhái,zhái mén yán jùn wú fán kè。
垂帘偶坐唯月真,调弄琵琶郎为拍。chuí lián ǒu zuò wéi yuè zhēn,diào nòng pí pá láng wèi pāi。
殷郎一旦过江去,镜中懒作孤鸾舞。yīn láng yī dàn guò jiāng qù,jìng zhōng lǎn zuò gū luán wǔ。
朝云暮雨镇相随,石头城下还相遇。cháo yún mù yǔ zhèn xiāng suí,shí tóu chéng xià hái xiāng yù。
二月三月江南春,满城蒙蒙起香尘。èr yuè sān yuè jiāng nán chūn,mǎn chéng méng méng qǐ xiāng chén。
隔墙试听歌一曲,乃是资贤宅里人。gé qiáng shì tīng gē yī qū,nǎi shì zī xián zhái lǐ rén。
绿窗绣幌天将晓,残烛依依香袅袅。lǜ chuāng xiù huǎng tiān jiāng xiǎo,cán zhú yī yī xiāng niǎo niǎo。
离肠却恨苦多情,软障薰笼空悄悄。lí cháng què hèn kǔ duō qíng,ruǎn zhàng xūn lóng kōng qiāo qiāo。
殷郎去冬入翰林,九霄官署转深沉。yīn láng qù dōng rù hàn lín,jiǔ xiāo guān shǔ zhuǎn shēn chén。
人间想望不可见,唯向月真存旧心。rén jiān xiǎng wàng bù kě jiàn,wéi xiàng yuè zhēn cún jiù xīn。
我惭阘茸何为者,长感馀光每相假。wǒ cán dá rōng hé wèi zhě,zhǎng gǎn yú guāng měi xiāng jiǎ。
陋巷萧条正掩扉,相携访我衡茅下。lòu xiàng xiāo tiáo zhèng yǎn fēi,xiāng xié fǎng wǒ héng máo xià。
我本山人愚且贞,歌筵饮席常无情。wǒ běn shān rén yú qiě zhēn,gē yán yǐn xí cháng wú qíng。
自从一见月真后,至今赢得颠狂名。zì cóng yī jiàn yuè zhēn hòu,zhì jīn yíng dé diān kuáng míng。
殷郎月真听我语,少壮光阴能几许。yīn láng yuè zhēn tīng wǒ yǔ,shǎo zhuàng guāng yīn néng jǐ xǔ。
良辰美景数追随,莫教长说相思苦。liáng chén měi jǐng shù zhuī suí,mò jiào zhǎng shuō xiāng sī kǔ。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

偷声木兰花·春分遇雨

徐铉

天将小雨交春半,谁见枝头花历乱。tiān jiāng xiǎo yǔ jiāo chūn bàn,shuí jiàn zhī tóu huā lì luàn。
纵目天涯,浅黛春山处处纱。zòng mù tiān yá,qiǎn dài chūn shān chù chù shā。
焦人不过轻寒恼,问卜怕听情未了。jiāo rén bù guò qīng hán nǎo,wèn bo pà tīng qíng wèi le。
许是今生,误把前生草踏青。xǔ shì jīn shēng,wù bǎ qián shēng cǎo tà qīng。

柳枝辞十二首

徐铉

把酒凭君唱柳枝,也从丝管递相随。bǎ jiǔ píng jūn chàng liǔ zhī,yě cóng sī guǎn dì xiāng suí。
逢春只合朝朝醉,记取秋风落叶时。féng chūn zhǐ hé cháo cháo zuì,jì qǔ qiū fēng luò yè shí。

柳枝辞十二首

徐铉

南园日暮起春风,吹散杨花雪满空。nán yuán rì mù qǐ chūn fēng,chuī sàn yáng huā xuě mǎn kōng。
不惜杨花飞也得,愁君老尽脸边红。bù xī yáng huā fēi yě dé,chóu jūn lǎo jǐn liǎn biān hóng。

柳枝辞十二首

徐铉

陌上朱门柳映花,帘钩半卷绿阴斜。mò shàng zhū mén liǔ yìng huā,lián gōu bàn juǎn lǜ yīn xié。
凭郎暂驻青骢马,此是钱塘小小家。píng láng zàn zhù qīng cōng mǎ,cǐ shì qián táng xiǎo xiǎo jiā。

柳枝辞十二首

徐铉

夹岸朱栏柳映楼,绿波平幔带花流。jiā àn zhū lán liǔ yìng lóu,lǜ bō píng màn dài huā liú。
歌声不出长条密,忽地风回见彩舟。gē shēng bù chū zhǎng tiáo mì,hū dì fēng huí jiàn cǎi zhōu。

柳枝辞十二首

徐铉

老大逢春总恨春,绿杨阴里最愁人。lǎo dà féng chūn zǒng hèn chūn,lǜ yáng yīn lǐ zuì chóu rén。
旧游一别无因见,嫩叶如眉处处新。jiù yóu yī bié wú yīn jiàn,nèn yè rú méi chù chù xīn。

柳枝辞十二首

徐铉

蒙蒙堤畔柳含烟,疑是阳和二月天。méng méng dī pàn liǔ hán yān,yí shì yáng hé èr yuè tiān。
醉里不知时节改,漫随儿女打秋千。zuì lǐ bù zhī shí jié gǎi,màn suí ér nǚ dǎ qiū qiān。

柳枝辞十二首

徐铉

水阁春来乍减寒,晓妆初罢倚栏干。shuǐ gé chūn lái zhà jiǎn hán,xiǎo zhuāng chū bà yǐ lán gàn。
长条乱拂春波动,不许佳人照影看。zhǎng tiáo luàn fú chūn bō dòng,bù xǔ jiā rén zhào yǐng kàn。

柳枝辞十二首

徐铉

柳岸烟昏醉里归,不知深处有芳菲。liǔ àn yān hūn zuì lǐ guī,bù zhī shēn chù yǒu fāng fēi。
重来已见花飘尽,唯有黄莺啭树飞。zhòng lái yǐ jiàn huā piāo jǐn,wéi yǒu huáng yīng zhuàn shù fēi。

柳枝辞十二首

徐铉

此去仙源不是遥,垂杨深处有朱桥。cǐ qù xiān yuán bù shì yáo,chuí yáng shēn chù yǒu zhū qiáo。
共君同过朱桥去,索映垂杨听洞箫。gòng jūn tóng guò zhū qiáo qù,suǒ yìng chuí yáng tīng dòng xiāo。

柳枝辞十二首

徐铉

暂别扬州十度春,不知光景属何人。zàn bié yáng zhōu shí dù chūn,bù zhī guāng jǐng shǔ hé rén。
一帆归客千条柳,肠断东风杨子津。yī fān guī kè qiān tiáo liǔ,cháng duàn dōng fēng yáng zi jīn。

柳枝辞十二首

徐铉

仙乐春来按舞腰,清声偏似傍娇饶。xiān lè chūn lái àn wǔ yāo,qīng shēng piān shì bàng jiāo ráo。
应缘莺舌多情赖,长向双成说翠条。yīng yuán yīng shé duō qíng lài,zhǎng xiàng shuāng chéng shuō cuì tiáo。

柳枝辞十二首

徐铉

凤笙临槛不能吹,舞袖当筵亦自疑。fèng shēng lín kǎn bù néng chuī,wǔ xiù dāng yán yì zì yí。
唯有美人多意绪,解衣芳态画双眉。wéi yǒu měi rén duō yì xù,jiě yī fāng tài huà shuāng méi。

抛毬乐辞二首

徐铉

歌舞送飞毬,金觥碧玉筹。gē wǔ sòng fēi qiú,jīn gōng bì yù chóu。
管弦桃李月,帘幕凤凰楼。guǎn xián táo lǐ yuè,lián mù fèng huáng lóu。
一笑千场醉,浮生任白头。yī xiào qiān chǎng zuì,fú shēng rèn bái tóu。

抛毬乐辞二首

徐铉

灼灼传花枝,纷纷度画旗。zhuó zhuó chuán huā zhī,fēn fēn dù huà qí。
不知红烛下,照见彩毬飞。bù zhī hóng zhú xià,zhào jiàn cǎi qiú fēi。
借势因期克,巫山暮雨归。jiè shì yīn qī kè,wū shān mù yǔ guī。
3861234567»