古诗词

亚元舍人不替深知猥贻佳作三篇清绝不敢轻酬因为长歌聊以为报未竟复得子乔校书示问故兼寄陈君庶资一笑耳

徐铉

海陵城里春正月,海畔朝阳照残雪。hǎi líng chéng lǐ chūn zhèng yuè,hǎi pàn cháo yáng zhào cán xuě。
城中有客独登楼,遥望天边白银阙。chéng zhōng yǒu kè dú dēng lóu,yáo wàng tiān biān bái yín quē。
白银阙下何英英,雕鞍绣毂趋承明。bái yín quē xià hé yīng yīng,diāo ān xiù gǔ qū chéng míng。
阊门晓辟旌旗影,玉墀风细佩环声。chāng mén xiǎo pì jīng qí yǐng,yù chí fēng xì pèi huán shēng。
此处追飞皆俊彦,当年何事容疵贱。cǐ chù zhuī fēi jiē jùn yàn,dāng nián hé shì róng cī jiàn。
怀铅昼坐紫微宫,焚香夜直明光殿。huái qiān zhòu zuò zǐ wēi gōng,fén xiāng yè zhí míng guāng diàn。
王言简静官司闲,朋好殷勤多往还。wáng yán jiǎn jìng guān sī xián,péng hǎo yīn qín duō wǎng hái。
新亭风景如东洛,邙岭林泉似北山。xīn tíng fēng jǐng rú dōng luò,máng lǐng lín quán shì běi shān。
光阴暗度杯盂里,职业未妨谈笑间。guāng yīn àn dù bēi yú lǐ,zhí yè wèi fáng tán xiào jiān。
有时邀宾复携妓,造门不问都非是。yǒu shí yāo bīn fù xié jì,zào mén bù wèn dōu fēi shì。
酣歌叫笑惊四邻,赋笔纵横动千字。hān gē jiào xiào jīng sì lín,fù bǐ zòng héng dòng qiān zì。
任他银箭转更筹,不怕金吾司夜吏。rèn tā yín jiàn zhuǎn gèng chóu,bù pà jīn wú sī yè lì。
可怜诸贵贤且才,时情物望两无猜。kě lián zhū guì xián qiě cái,shí qíng wù wàng liǎng wú cāi。
伊余独禀狂狷性,褊量多言仍薄命。yī yú dú bǐng kuáng juàn xìng,biǎn liàng duō yán réng báo mìng。
吞舟可漏岂无恩,负乘自贻非不幸。tūn zhōu kě lòu qǐ wú ēn,fù chéng zì yí fēi bù xìng。
一朝削迹为迁客,旦暮青云千里隔。yī cháo xuē jì wèi qiān kè,dàn mù qīng yún qiān lǐ gé。
离鸿别雁各分飞,折柳攀花两无色。lí hóng bié yàn gè fēn fēi,zhé liǔ pān huā liǎng wú sè。
卢龙渡口问迷津,瓜步山前送暮春。lú lóng dù kǒu wèn mí jīn,guā bù shān qián sòng mù chūn。
白沙江上曾行路,青林花落何纷纷。bái shā jiāng shàng céng xíng lù,qīng lín huā luò hé fēn fēn。
汉皇昔幸回中道,极目牛羊卧芳草。hàn huáng xī xìng huí zhōng dào,jí mù niú yáng wò fāng cǎo。
旧宅重游尽隙荒,故人相见多衰老。jiù zhái zhòng yóu jǐn xì huāng,gù rén xiāng jiàn duō shuāi lǎo。
禅智寺,山光桥,风瑟瑟兮雨萧萧。chán zhì sì,shān guāng qiáo,fēng sè sè xī yǔ xiāo xiāo。
行杯已醒残梦断,征途未极离魂消。xíng bēi yǐ xǐng cán mèng duàn,zhēng tú wèi jí lí hún xiāo。
海陵郡中陶太守,相逢本是随行旧。hǎi líng jùn zhōng táo tài shǒu,xiāng féng běn shì suí xíng jiù。
乍申拜起已开眉,却问辛勤还执手。zhà shēn bài qǐ yǐ kāi méi,què wèn xīn qín hái zhí shǒu。
精庐水榭最清幽,一税征车聊驻留。jīng lú shuǐ xiè zuì qīng yōu,yī shuì zhēng chē liáo zhù liú。
闭门思过谢来客,知恩省分宽离忧。bì mén sī guò xiè lái kè,zhī ēn shěng fēn kuān lí yōu。
郡斋胜境有后池,山亭菌阁互参差。jùn zhāi shèng jìng yǒu hòu chí,shān tíng jūn gé hù cān chà。
有时虚左来相召,举白飞觞任所为。yǒu shí xū zuǒ lái xiāng zhào,jǔ bái fēi shāng rèn suǒ wèi。
多才太守能挝鼓,醉送金船间歌舞。duō cái tài shǒu néng wō gǔ,zuì sòng jīn chuán jiān gē wǔ。
酒酣耳热眼生花,暂似京华欢会处。jiǔ hān ěr rè yǎn shēng huā,zàn shì jīng huá huān huì chù。
归来旅馆还端居,清风朗月夜窗虚。guī lái lǚ guǎn hái duān jū,qīng fēng lǎng yuè yè chuāng xū。
骎骎流景岁云暮,天涯望断故人书。qīn qīn liú jǐng suì yún mù,tiān yá wàng duàn gù rén shū。
春来凭槛方叹息,仰头忽见南来翼。chūn lái píng kǎn fāng tàn xī,yǎng tóu hū jiàn nán lái yì。
足系红笺堕我前,引颈长鸣如有言。zú xì hóng jiān duò wǒ qián,yǐn jǐng zhǎng míng rú yǒu yán。
开缄试读相思字,乃是多情乔亚元。kāi jiān shì dú xiāng sī zì,nǎi shì duō qíng qiáo yà yuán。
短韵三篇皆丽绝,小梅寄意情偏切。duǎn yùn sān piān jiē lì jué,xiǎo méi jì yì qíng piān qiè。
金兰投分一何坚,银钩置袖终难灭。jīn lán tóu fēn yī hé jiān,yín gōu zhì xiù zhōng nán miè。
醉后狂言何足奇,感君知己不相遗。zuì hòu kuáng yán hé zú qí,gǎn jūn zhī jǐ bù xiāng yí。
长卿曾作美人赋,玄成今有责躬诗。zhǎng qīng céng zuò měi rén fù,xuán chéng jīn yǒu zé gōng shī。
报章欲托还京信,笔拙纸穷情未尽。bào zhāng yù tuō hái jīng xìn,bǐ zhuō zhǐ qióng qíng wèi jǐn。
珍重芸香陈子乔,亦解贻书远相问。zhēn zhòng yún xiāng chén zi qiáo,yì jiě yí shū yuǎn xiāng wèn。
宁须买药疗羁愁,只恨无书消鄙吝。níng xū mǎi yào liáo jī chóu,zhǐ hèn wú shū xiāo bǐ lìn。
游处当时靡不同,欢娱今日两成空。yóu chù dāng shí mí bù tóng,huān yú jīn rì liǎng chéng kōng。
天子尚应怜贾谊,时人未要嘲扬雄。tiān zi shàng yīng lián jiǎ yì,shí rén wèi yào cháo yáng xióng。
曲终笔阁缄封已,翩翩驿骑行尘起。qū zhōng bǐ gé jiān fēng yǐ,piān piān yì qí xíng chén qǐ。
寄向中朝谢故人,为说相思意如此。jì xiàng zhōng cháo xiè gù rén,wèi shuō xiāng sī yì rú cǐ。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

立秋后一日与朱舍人同直

徐铉

一宿秋风未觉凉,数声宫漏日犹长。yī sù qiū fēng wèi jué liáng,shù shēng gōng lòu rì yóu zhǎng。
林泉无计消残暑,虚向华池费稻粱。lín quán wú jì xiāo cán shǔ,xū xiàng huá chí fèi dào liáng。

奉和御制寒食十韵

徐铉

朝阳散宿烟,登望思悠然。cháo yáng sàn sù yān,dēng wàng sī yōu rán。
檐影晴偏暖,云容晚更鲜。yán yǐng qíng piān nuǎn,yún róng wǎn gèng xiān。
共欢时景好,不惜岁华迁。gòng huān shí jǐng hǎo,bù xī suì huá qiān。
旋试娇骢步,新调宝瑟弦。xuán shì jiāo cōng bù,xīn diào bǎo sè xián。
宫花红照耀,御水碧潺湲。gōng huā hóng zhào yào,yù shuǐ bì chán yuán。
歌吹清连夜,辎軿丽满川。gē chuī qīng lián yè,zī píng lì mǎn chuān。
依林张幄幕,夹道建秋千。yī lín zhāng wò mù,jiā dào jiàn qiū qiān。
仙乐来天上,祥光起日边。xiān lè lái tiān shàng,xiáng guāng qǐ rì biān。
游丝轻冉冉,芳草绿芊芊。yóu sī qīng rǎn rǎn,fāng cǎo lǜ qiān qiān。
圣制如春色,周流遍八埏。shèng zhì rú chūn sè,zhōu liú biàn bā shān。

送乐学

徐铉

忆在同安郡,谁知是胜游。yì zài tóng ān jùn,shuí zhī shì shèng yóu。
仙山常独往,骚客自忘忧。xiān shān cháng dú wǎng,sāo kè zì wàng yōu。
暂别经多难,劳生已白头。zàn bié jīng duō nán,láo shēng yǐ bái tóu。
羡君驱茜旆,兼得漱清流。xiàn jūn qū qiàn pèi,jiān dé shù qīng liú。
民俗常如古,风光最称秋。mín sú cháng rú gǔ,fēng guāng zuì chēng qiū。
短歌聊抒意,为我谢沙鸥。duǎn gē liáo shū yì,wèi wǒ xiè shā ōu。

送李补阙知韶州

徐铉

南国求良牧,中朝辍谏官。nán guó qiú liáng mù,zhōng cháo chuò jiàn guān。
君恩偏念远,臣节岂辞难。jūn ēn piān niàn yuǎn,chén jié qǐ cí nán。
骑影过梅岭,溪声上赣滩。qí yǐng guò méi lǐng,xī shēng shàng gàn tān。
曲江宜访古,韶石好凭栏。qū jiāng yí fǎng gǔ,sháo shí hǎo píng lán。
诗景缘情远,民心逐政宽。shī jǐng yuán qíng yuǎn,mín xīn zhú zhèng kuān。
衰翁寻旧分,为致葛洪丹。shuāi wēng xún jiù fēn,wèi zhì gé hóng dān。

送修武郑主簿纠郡梓潼兼寄王舍人八韵

徐铉

杖策辞清浴,驱车向梓潼。zhàng cè cí qīng yù,qū chē xiàng zǐ tóng。
栖鸾才乍展,叱驭气方雄。qī luán cái zhà zhǎn,chì yù qì fāng xióng。
暂割趋庭恋,将伸纠郡功。zàn gē qū tíng liàn,jiāng shēn jiū jùn gōng。
诗清冲密雪,别酒愬寒风。shī qīng chōng mì xuě,bié jiǔ sù hán fēng。
山水秦关外,烟花锦里东。shān shuǐ qín guān wài,yān huā jǐn lǐ dōng。
府公名素重,语掾道仍同。fǔ gōng míng sù zhòng,yǔ yuàn dào réng tóng。
坐啸新知洽,随行旧分通。zuò xiào xīn zhī qià,suí xíng jiù fēn tōng。
当令从此去,不复数文翁。dāng lìng cóng cǐ qù,bù fù shù wén wēng。

哭刑部侍郎乔公诗

徐铉

举世重文雅,夫君更质真。jǔ shì zhòng wén yǎ,fū jūn gèng zhì zhēn。
曾嗟混鸡鹤,终日异缁磷。céng jiē hùn jī hè,zhōng rì yì zī lín。
词赋离骚客,封章谏诤臣。cí fù lí sāo kè,fēng zhāng jiàn zhèng chén。
襟怀道家侣,标格古时人。jīn huái dào jiā lǚ,biāo gé gǔ shí rén。
逸老诚云福,遗形未免贫。yì lǎo chéng yún fú,yí xíng wèi miǎn pín。
求文空得草,埋玉遂为尘。qiú wén kōng dé cǎo,mái yù suì wèi chén。
静想忘年契,冥思接武晨。jìng xiǎng wàng nián qì,míng sī jiē wǔ chén。
连宵洽杯酒,分日掌丝纶。lián xiāo qià bēi jiǔ,fēn rì zhǎng sī lún。
蠹简书陈事,遗孤托世亲。dù jiǎn shū chén shì,yí gū tuō shì qīn。
前贤同此叹,非我独沾巾。qián xián tóng cǐ tàn,fēi wǒ dú zhān jīn。

赋得霍将军辞第

徐铉

汉将承恩久,图勋肯顾私。hàn jiāng chéng ēn jiǔ,tú xūn kěn gù sī。
匈奴犹未灭,安用以家为。xiōng nú yóu wèi miè,ān yòng yǐ jiā wèi。
郢匠虽闻诏,衡门竟不移。yǐng jiàng suī wén zhào,héng mén jìng bù yí。
宁烦张老颂,无待晏婴辞。níng fán zhāng lǎo sòng,wú dài yàn yīng cí。
甲乙人徒费,亲邻我自持。jiǎ yǐ rén tú fèi,qīn lín wǒ zì chí。
悠悠千载下,长作帅臣师。yōu yōu qiān zài xià,zhǎng zuò shuài chén shī。

题画石山

徐铉

彼美巉岩石,谁施黼藻功。bǐ měi chán yán shí,shuí shī fǔ zǎo gōng。
回岩明照地,绝壁烂临空。huí yán míng zhào dì,jué bì làn lín kōng。
锦段鲜须濯,罗屏展易穷。jǐn duàn xiān xū zhuó,luó píng zhǎn yì qióng。
不因秋藓绿,非假晚霞红。bù yīn qiū xiǎn lǜ,fēi jiǎ wǎn xiá hóng。
羽客藏书洞,樵人取箭风。yǔ kè cáng shū dòng,qiáo rén qǔ jiàn fēng。
灵踪理难问,仙路去何通。líng zōng lǐ nán wèn,xiān lù qù hé tōng。
返驾归尘里,留情向此中。fǎn jià guī chén lǐ,liú qíng xiàng cǐ zhōng。
回瞻画图畔,遥羡面山翁。huí zhān huà tú pàn,yáo xiàn miàn shān wēng。

赋得风光草际浮

徐铉

宿露依芳草,春郊古陌旁。sù lù yī fāng cǎo,chūn jiāo gǔ mò páng。
风轻不尽偃,日早未晞阳。fēng qīng bù jǐn yǎn,rì zǎo wèi xī yáng。
耿耿依平远,离离入望长。gěng gěng yī píng yuǎn,lí lí rù wàng zhǎng。
映空无定彩,飘径有馀光。yìng kōng wú dìng cǎi,piāo jìng yǒu yú guāng。
飐若荷珠乱,纷如爝火扬。zhǎn ruò hé zhū luàn,fēn rú jué huǒ yáng。
诗人多感物,凝思绕池塘。shī rén duō gǎn wù,níng sī rào chí táng。

题碧岩亭赠孙尊师

徐铉

绝境何人识,高亭万象含。jué jìng hé rén shí,gāo tíng wàn xiàng hán。
凭轩临树杪,送目极天南。píng xuān lín shù miǎo,sòng mù jí tiān nán。
积霭生泉洞,归云锁石龛。jī ǎi shēng quán dòng,guī yún suǒ shí kān。
丹霞披翠巘,白鸟带晴岚。dān xiá pī cuì yǎn,bái niǎo dài qíng lán。
仙去留虚室,龙归涨碧潭。xiān qù liú xū shì,lóng guī zhǎng bì tán。
幽岩君独爱,玄味我曾耽。yōu yán jūn dú ài,xuán wèi wǒ céng dān。
世上愁何限,人间事久谙。shì shàng chóu hé xiàn,rén jiān shì jiǔ ān。
终须脱羁鞅,来此会空谈。zhōng xū tuō jī yāng,lái cǐ huì kōng tán。

送高舍人使岭南

徐铉

西掖官曹近,南溟道路遥。xī yē guān cáo jìn,nán míng dào lù yáo。
使星将渡汉,仙棹乍乘潮。shǐ xīng jiāng dù hàn,xiān zhào zhà chéng cháo。
柳映灵和折,梅依大庾飘。liǔ yìng líng hé zhé,méi yī dà yǔ piāo。
江帆风淅淅,山馆雨萧萧。jiāng fān fēng xī xī,shān guǎn yǔ xiāo xiāo。
陆贾真迂阔,终童久寂寥。lù jiǎ zhēn yū kuò,zhōng tóng jiǔ jì liáo。
送君何限意,把酒一长谣。sòng jūn hé xiàn yì,bǎ jiǔ yī zhǎng yáo。

和歙州陈使君见寄

徐铉

新安风景好,时令肃辕门。xīn ān fēng jǐng hǎo,shí lìng sù yuán mén。
身贵心弥下,功多口不言。shēn guì xīn mí xià,gōng duō kǒu bù yán。
韬钤家法在,儒雅素风存。tāo qián jiā fǎ zài,rú yǎ sù fēng cún。
簪履陪游盛,乡闾俗化敦。zān lǚ péi yóu shèng,xiāng lǘ sú huà dūn。
临窗山色秀,绕郭水声喧。lín chuāng shān sè xiù,rào guō shuǐ shēng xuān。
纤络文章丽,矜严道义尊。xiān luò wén zhāng lì,jīn yán dào yì zūn。
楼台秋月静,京庾晚云屯。lóu tái qiū yuè jìng,jīng yǔ wǎn yún tún。
晓吹传衙鼓,晴阳展信幡。xiǎo chuī chuán yá gǔ,qíng yáng zhǎn xìn fān。
一篇贻友好,千里倍心论。yī piān yí yǒu hǎo,qiān lǐ bèi xīn lùn。
未见归骖动,空能役梦魂。wèi jiàn guī cān dòng,kōng néng yì mèng hún。

依韵和令公大王蔷薇诗

徐铉

绿树成阴后,群芳稍歇时。lǜ shù chéng yīn hòu,qún fāng shāo xiē shí。
谁将新濯锦,挂向最长枝。shuí jiāng xīn zhuó jǐn,guà xiàng zuì zhǎng zhī。
卷箔香先入,凭栏影任移。juǎn bó xiāng xiān rù,píng lán yǐng rèn yí。
赏频嫌酒渴,吟苦怕霜髭。shǎng pín xián jiǔ kě,yín kǔ pà shuāng zī。
架迥笼云幄,庭虚展绣帷。jià jiǒng lóng yún wò,tíng xū zhǎn xiù wéi。
有情萦舞袖,无力罥游丝。yǒu qíng yíng wǔ xiù,wú lì juàn yóu sī。
嫩蕊莺偷采,柔条柳伴垂。nèn ruǐ yīng tōu cǎi,róu tiáo liǔ bàn chuí。
荀池波自照,梁苑客尝窥。xún chí bō zì zhào,liáng yuàn kè cháng kuī。
玉李寻皆谢,金桃亦暗衰。yù lǐ xún jiē xiè,jīn táo yì àn shuāi。
花中应独贵,庭下故开迟。huā zhōng yīng dú guì,tíng xià gù kāi chí。
委艳妆苔砌,分华借槿篱。wěi yàn zhuāng tái qì,fēn huá jiè jǐn lí。
低昂匀灼烁,浓淡叠参差。dī áng yún zhuó shuò,nóng dàn dié cān chà。
幸植王宫里,仍逢宰府知。xìng zhí wáng gōng lǐ,réng féng zǎi fǔ zhī。
芳心向谁许,醉态不能支。fāng xīn xiàng shuí xǔ,zuì tài bù néng zhī。
芍药天教避,玫瑰众共嗤。sháo yào tiān jiào bì,méi guī zhòng gòng chī。
光明烘昼景,润腻裛轻?。guāng míng hōng zhòu jǐng,rùn nì yì qīng sī。
丽似期神女,珍如重卫姬。lì shì qī shén nǚ,zhēn rú zhòng wèi jī。
君王偏属咏,七子尽搜奇。jūn wáng piān shǔ yǒng,qī zi jǐn sōu qí。

和门下殷侍郎新茶二十韵

徐铉

暖吹入春园,新芽竞粲然。nuǎn chuī rù chūn yuán,xīn yá jìng càn rán。
才教鹰觜拆,未放雪花妍。cái jiào yīng zī chāi,wèi fàng xuě huā yán。
荷杖青林下,携筐旭景前。hé zhàng qīng lín xià,xié kuāng xù jǐng qián。
孕灵资雨露,钟秀自山川。yùn líng zī yǔ lù,zhōng xiù zì shān chuān。
碾后香弥远,烹来色更鲜。niǎn hòu xiāng mí yuǎn,pēng lái sè gèng xiān。
名随土地贵,味逐水泉迁。míng suí tǔ dì guì,wèi zhú shuǐ quán qiān。
力藉流黄暖,形模紫笋圆。lì jí liú huáng nuǎn,xíng mó zǐ sǔn yuán。
正当钻柳火,遥想涌金泉。zhèng dāng zuān liǔ huǒ,yáo xiǎng yǒng jīn quán。
任道时新物,须依古法煎。rèn dào shí xīn wù,xū yī gǔ fǎ jiān。
轻瓯浮绿乳,孤灶散馀烟。qīng ōu fú lǜ rǔ,gū zào sàn yú yān。
甘荠非予匹,宫槐让我先。gān jì fēi yǔ pǐ,gōng huái ràng wǒ xiān。
竹孤空冉冉,荷弱谩田田。zhú gū kōng rǎn rǎn,hé ruò mán tián tián。
解渴消残酒,清神感夜眠。jiě kě xiāo cán jiǔ,qīng shén gǎn yè mián。
十浆何足馈,百榼尽堪捐。shí jiāng hé zú kuì,bǎi kē jǐn kān juān。
采撷唯忧晚,营求不计钱。cǎi xié wéi yōu wǎn,yíng qiú bù jì qián。
任公因焙显,陆氏有经传。rèn gōng yīn bèi xiǎn,lù shì yǒu jīng chuán。
爱甚真成癖,尝多合得仙。ài shén zhēn chéng pǐ,cháng duō hé dé xiān。
亭台虚静处,风月艳阳天。tíng tái xū jìng chù,fēng yuè yàn yáng tiān。
自可临泉石,何妨杂管弦。zì kě lín quán shí,hé fáng zá guǎn xián。
东山似蒙顶,愿得从诸贤。dōng shān shì méng dǐng,yuàn dé cóng zhū xián。

奉和右省仆射西亭高卧作

徐铉

院静苍苔积,庭幽怪石欹。yuàn jìng cāng tái jī,tíng yōu guài shí yī。
蝉声当槛急,虹影向檐垂。chán shēng dāng kǎn jí,hóng yǐng xiàng yán chuí。
昼漏犹怜永,丛兰未觉衰。zhòu lòu yóu lián yǒng,cóng lán wèi jué shuāi。
疏篁巢翡翠,折苇覆鸬鹚。shū huáng cháo fěi cuì,zhé wěi fù lú cí。
对酒襟怀旷,围棋旨趣迟。duì jiǔ jīn huái kuàng,wéi qí zhǐ qù chí。
景皆随所尚,物各遂其宜。jǐng jiē suí suǒ shàng,wù gè suì qí yí。
道与时相会,才非世所羁。dào yǔ shí xiāng huì,cái fēi shì suǒ jī。
赋诗贻座客,秋事尔何悲。fù shī yí zuò kè,qiū shì ěr hé bēi。