古诗词

客怀

林景熙

道出箫台北,青鞋第几山。dào chū xiāo tái běi,qīng xié dì jǐ shān。
看云生远思,临水觉衰颜。kàn yún shēng yuǎn sī,lín shuǐ jué shuāi yán。
石室猿空老,花时燕独还。shí shì yuán kōng lǎo,huā shí yàn dú hái。
春光已愁寂,况复在兵间。chūn guāng yǐ chóu jì,kuàng fù zài bīng jiān。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

江心寺

林景熙

佛借龙宫五百年,平分城树与村烟。fú jiè lóng gōng wǔ bǎi nián,píng fēn chéng shù yǔ cūn yān。
丛林忽涌中流地,双塔曾擎半壁天。cóng lín hū yǒng zhōng liú dì,shuāng tǎ céng qíng bàn bì tiān。
石色带云笼客袖,磬声和月落渔船。shí sè dài yún lóng kè xiù,qìng shēng hé yuè luò yú chuán。
袈袍不限侵门水,十载何人坐象筵。jiā páo bù xiàn qīn mén shuǐ,shí zài hé rén zuò xiàng yán。

长至日

林景熙

观物闲中得化机,相随野鹤立多时。guān wù xián zhōng dé huà jī,xiāng suí yě hè lì duō shí。
遗编蠹老芸空辟,旧念灰寒管不吹。yí biān dù lǎo yún kōng pì,jiù niàn huī hán guǎn bù chuī。
夜气清明非药鼎,春风消息在梅枝。yè qì qīng míng fēi yào dǐng,chūn fēng xiāo xī zài méi zhī。
三杯美酒微微醉,细和尧夫击壤诗。sān bēi měi jiǔ wēi wēi zuì,xì hé yáo fū jī rǎng shī。

元日得家书喜

林景熙

爆竹声残事事新,独怜临镜尚儒巾。bào zhú shēng cán shì shì xīn,dú lián lín jìng shàng rú jīn。
寒窗琴册灯花晓,衰鬓江湖柏酒春。hán chuāng qín cè dēng huā xiǎo,shuāi bìn jiāng hú bǎi jiǔ chūn。
道在老天扶客健,书来稚子识家贫。dào zài lǎo tiān fú kè jiàn,shū lái zhì zi shí jiā pín。
旧山亦有闲风月,归与渔樵作主人。jiù shān yì yǒu xián fēng yuè,guī yǔ yú qiáo zuò zhǔ rén。

次翁秀峰

林景熙

花柳湖西别此翁,十年鬓雪忽重逢。huā liǔ hú xī bié cǐ wēng,shí nián bìn xuě hū zhòng féng。
唐陵愁问永和帖,楚水梦闻长乐钟。táng líng chóu wèn yǒng hé tiē,chǔ shuǐ mèng wén zhǎng lè zhōng。
黄奶秋灯馀旧癖,素侯野服拜新封。huáng nǎi qiū dēng yú jiù pǐ,sù hóu yě fú bài xīn fēng。
世情云雨何时了,千古青青太玉峰。shì qíng yún yǔ hé shí le,qiān gǔ qīng qīng tài yù fēng。

立春郊行次唐玉潜

林景熙

道人清事饭溪蔬,无酒闲愁已破除。dào rén qīng shì fàn xī shū,wú jiǔ xián chóu yǐ pò chú。
五夜雪声梅角底,一春烟景竹筇初。wǔ yè xuě shēng méi jiǎo dǐ,yī chūn yān jǐng zhú qióng chū。
园林芳信醒愁蝶,田野丰年入梦鱼。yuán lín fāng xìn xǐng chóu dié,tián yě fēng nián rù mèng yú。
冰下流泉清老耳,东风先已到郊居。bīng xià liú quán qīng lǎo ěr,dōng fēng xiān yǐ dào jiāo jū。

寄七山人

林景熙

十年疏鬓为谁斑,天借儒冠日月闲。shí nián shū bìn wèi shuí bān,tiān jiè rú guān rì yuè xián。
攲枕寒生双瀑涧,开门春满七星山。qī zhěn hán shēng shuāng pù jiàn,kāi mén chūn mǎn qī xīng shān。
鹤归尚觉辽城是,鹃老空闻蜀道难。hè guī shàng jué liáo chéng shì,juān lǎo kōng wén shǔ dào nán。
欲觅九还凭寄语,青牛何日度函关。yù mì jiǔ hái píng jì yǔ,qīng niú hé rì dù hán guān。

王德玉席上赋牡丹

林景熙

露洗檀心迥绝尘,猩袍曾受百花臣。lù xǐ tán xīn jiǒng jué chén,xīng páo céng shòu bǎi huā chén。
东风唤起清平曲,西洛移来富贵春。dōng fēng huàn qǐ qīng píng qū,xī luò yí lái fù guì chūn。
金缕杯深如劝客,香霞幄暖欲薰人。jīn lǚ bēi shēn rú quàn kè,xiāng xiá wò nuǎn yù xūn rén。
年年此地开芳席,看到儿孙色更新。nián nián cǐ dì kāi fāng xí,kàn dào ér sūn sè gèng xīn。

和王德游夜感

林景熙

小池荷净雨初晴,世念消磨未到僧。xiǎo chí hé jìng yǔ chū qíng,shì niàn xiāo mó wèi dào sēng。
衣带长江空北固,觚棱旧月隔西兴。yī dài zhǎng jiāng kōng běi gù,gū léng jiù yuè gé xī xīng。
一春空负花前酒,独夜相知竹下灯。yī chūn kōng fù huā qián jiǔ,dú yè xiāng zhī zhú xià dēng。
自笑老来甘鹢退,少年云路健追鹏。zì xiào lǎo lái gān yì tuì,shǎo nián yún lù jiàn zhuī péng。

荷花

林景熙

净根元不竞芳菲,万柄亭亭出碧漪。jìng gēn yuán bù jìng fāng fēi,wàn bǐng tíng tíng chū bì yī。
乘露醉肌浑欲洗,无风清气自相吹。chéng lù zuì jī hún yù xǐ,wú fēng qīng qì zì xiāng chuī。
制裳香冷微云护,倾盖盟深独月知。zhì shang xiāng lěng wēi yún hù,qīng gài méng shēn dú yuè zhī。
却笑满城纷绣縠,濂溪此意更同谁。què xiào mǎn chéng fēn xiù hú,lián xī cǐ yì gèng tóng shuí。

纳凉

林景熙

黄卷无端作睡媒,火云万朵郁崔嵬。huáng juǎn wú duān zuò shuì méi,huǒ yún wàn duǒ yù cuī wéi。
暑如酷吏何当去,薰自重华知几来。shǔ rú kù lì hé dāng qù,xūn zì zhòng huá zhī jǐ lái。
脚踏层冰思远壑,手遮赤日厌飞埃。jiǎo tà céng bīng sī yuǎn hè,shǒu zhē chì rì yàn fēi āi。
披襟坐石不能夜,忽听南山起怒雷。pī jīn zuò shí bù néng yè,hū tīng nán shān qǐ nù léi。

次王修竹监簿送羽士过龙瑞宫

林景熙

龙迎葱佩出珠宫,镜水凉生碧树中。lóng yíng cōng pèi chū zhū gōng,jìng shuǐ liáng shēng bì shù zhōng。
崖裂千寻根到海,剑悬七尺气横空。yá liè qiān xún gēn dào hǎi,jiàn xuán qī chǐ qì héng kōng。
昼闲谩写琴三叠,晓发犹馀鼓一通。zhòu xián mán xiě qín sān dié,xiǎo fā yóu yú gǔ yī tōng。
猿鹤无期云自在,人间何更有空同。yuán hè wú qī yún zì zài,rén jiān hé gèng yǒu kōng tóng。

王监簿陶山祷雨志喜

林景熙

城居苦热念林丘,偶向殊庭送羽流。chéng jū kǔ rè niàn lín qiū,ǒu xiàng shū tíng sòng yǔ liú。
双袖携云禹穴晓,一瓢分雨舜田秋。shuāng xiù xié yún yǔ xué xiǎo,yī piáo fēn yǔ shùn tián qiū。
溪声冉冉来松壑,秋意萧萧满竹楼。xī shēng rǎn rǎn lái sōng hè,qiū yì xiāo xiāo mǎn zhú lóu。
我与蝇蚊争昼夜,梦中犹及赴清游。wǒ yǔ yíng wén zhēng zhòu yè,mèng zhōng yóu jí fù qīng yóu。

次韵山中见寄

林景熙

物外高栖岂好奇,爱凉坐到雨来时。wù wài gāo qī qǐ hǎo qí,ài liáng zuò dào yǔ lái shí。
四愁岁月空平子,三乐乾坤自启期。sì chóu suì yuè kōng píng zi,sān lè qián kūn zì qǐ qī。
晋代诸贤曲水会,镐京遗泽变风诗。jìn dài zhū xián qū shuǐ huì,gǎo jīng yí zé biàn fēng shī。
世交翻覆如云雨,野鹤孤心老竹知。shì jiāo fān fù rú yún yǔ,yě hè gū xīn lǎo zhú zhī。

王监簿南墅新楼落成

林景熙

玉佩珊珊不可招,眼空尘界等秋毫。yù pèi shān shān bù kě zhāo,yǎn kōng chén jiè děng qiū háo。
山林贞白三层迥,湖海元龙百尺高。shān lín zhēn bái sān céng jiǒng,hú hǎi yuán lóng bǎi chǐ gāo。
自笑行藏关气数,肯将歌舞换风骚。zì xiào xíng cáng guān qì shù,kěn jiāng gē wǔ huàn fēng sāo。
卷帘最爱南山近,坐听松声起碧涛。juǎn lián zuì ài nán shān jìn,zuò tīng sōng shēng qǐ bì tāo。

游九锁山入九锁山门

林景熙

肥马轻裘到此难,名标九锁翠微间。féi mǎ qīng qiú dào cǐ nán,míng biāo jiǔ suǒ cuì wēi jiān。
天开洞府几千载,地隔风尘此一关。tiān kāi dòng fǔ jǐ qiān zài,dì gé fēng chén cǐ yī guān。
谢屐空怜迷雁荡,苏诗不是梦庐山。xiè jī kōng lián mí yàn dàng,sū shī bù shì mèng lú shān。
他生修得清缘在,拟扣金堂觅大还。tā shēng xiū dé qīng yuán zài,nǐ kòu jīn táng mì dà hái。