古诗词

客怀

林景熙

道出箫台北,青鞋第几山。dào chū xiāo tái běi,qīng xié dì jǐ shān。
看云生远思,临水觉衰颜。kàn yún shēng yuǎn sī,lín shuǐ jué shuāi yán。
石室猿空老,花时燕独还。shí shì yuán kōng lǎo,huā shí yàn dú hái。
春光已愁寂,况复在兵间。chūn guāng yǐ chóu jì,kuàng fù zài bīng jiān。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

游九锁山栖真洞

林景熙

闻有真人白日升,洞天千古卓崚嶒。wén yǒu zhēn rén bái rì shēng,dòng tiān qiān gǔ zhuó léng céng。
顶高绝似撑华盖,穴暝初疑入武陵。dǐng gāo jué shì chēng huá gài,xué míng chū yí rù wǔ líng。
秋静石枰空晕藓,寒生泉缝忽悬冰。qiū jìng shí píng kōng yūn xiǎn,hán shēng quán fèng hū xuán bīng。
依依谷口斜阳在,已觉熏风湿杖藤。yī yī gǔ kǒu xié yáng zài,yǐ jué xūn fēng shī zhàng téng。

五日次韵

林景熙

客乡吊古重登临,隔水斜阳鸟语深。kè xiāng diào gǔ zhòng dēng lín,gé shuǐ xié yáng niǎo yǔ shēn。
赐葛尚馀唐阙梦,倾葵犹抱楚臣心。cì gé shàng yú táng quē mèng,qīng kuí yóu bào chǔ chén xīn。
蒲边腊酿供华发,楝后春风在绿阴。pú biān là niàng gōng huá fā,liàn hòu chūn fēng zài lǜ yīn。
桃印灵符何必佩,乾坤正气古犹今。táo yìn líng fú hé bì pèi,qián kūn zhèng qì gǔ yóu jīn。

酬合沙徐君寅

林景熙

归鹤悠悠度海迟,闲来野寺看僧棋。guī hè yōu yōu dù hǎi chí,xián lái yě sì kàn sēng qí。
乡心荔子薰风国,客路槐花细雨时。xiāng xīn lì zi xūn fēng guó,kè lù huái huā xì yǔ shí。
天地一身愁自语,江湖诸老澹相知。tiān dì yī shēn chóu zì yǔ,jiāng hú zhū lǎo dàn xiāng zhī。
乌丝醉后淋漓墨,片月娟娟照砚池。wū sī zuì hòu lín lí mò,piàn yuè juān juān zhào yàn chí。

重游镜曲次韵

林景熙

青眼重逢白发新,旧游却恐是前身。qīng yǎn zhòng féng bái fā xīn,jiù yóu què kǒng shì qián shēn。
野鸠妒客招呼雨,江燕随人管领春。yě jiū dù kè zhāo hū yǔ,jiāng yàn suí rén guǎn lǐng chūn。
曾附仙舟追李郭,独提诗律继黄陈。céng fù xiān zhōu zhuī lǐ guō,dú tí shī lǜ jì huáng chén。
镜中恨不移家住,山水苍苍老钓纶。jìng zhōng hèn bù yí jiā zhù,shān shuǐ cāng cāng lǎo diào lún。

和监簿山中自寿

林景熙

梅传春信菊延秋,万壑千岩引胜游。méi chuán chūn xìn jú yán qiū,wàn hè qiān yán yǐn shèng yóu。
明月半船招贺监,清风满袖挹浮丘。míng yuè bàn chuán zhāo hè jiān,qīng fēng mǎn xiù yì fú qiū。
意闲自得琴书乐,身隐犹怀畎亩忧。yì xián zì dé qín shū lè,shēn yǐn yóu huái quǎn mǔ yōu。
但得八荒皆寿域,饭疏饮水亦何求。dàn dé bā huāng jiē shòu yù,fàn shū yǐn shuǐ yì hé qiú。

立秋日作

林景熙

苦热如焚想雪山,清商一夕破愁颜。kǔ rè rú fén xiǎng xuě shān,qīng shāng yī xī pò chóu yán。
炎光断雨残虹外,凉意平芜远树间。yán guāng duàn yǔ cán hóng wài,liáng yì píng wú yuǎn shù jiān。
忙踏槐花犹入梦,老催蒲扇共投闲。máng tà huái huā yóu rù mèng,lǎo cuī pú shàn gòng tóu xián。
城头遥望累累冢,辽海荒寒鹤未还。chéng tóu yáo wàng lèi lèi zhǒng,liáo hǎi huāng hán hè wèi hái。

中秋山中对月

林景熙

收拾山河片影圆,举杯笑酌结邻仙。shōu shí shān hé piàn yǐng yuán,jǔ bēi xiào zhuó jié lín xiān。
万家弦管谁无月,一壑楼台别有天。wàn jiā xián guǎn shuí wú yuè,yī hè lóu tái bié yǒu tiān。
丹桂梯寒醒旧梦,玄霜杵熟授长年。dān guì tī hán xǐng jiù mèng,xuán shuāng chǔ shú shòu zhǎng nián。
此秋此夜无清句,花亦笑人空醉眠。cǐ qiū cǐ yè wú qīng jù,huā yì xiào rén kōng zuì mián。

浙中饥甚六月一雨颇慰

林景熙

雨馀灯火坐茅斋,此夕田家有好怀。yǔ yú dēng huǒ zuò máo zhāi,cǐ xī tián jiā yǒu hǎo huái。
造物心终扶畎亩,苍生命已堕颠崖。zào wù xīn zhōng fú quǎn mǔ,cāng shēng mìng yǐ duò diān yá。
燕山漕粟初航海,浙水移家半入淮。yàn shān cáo sù chū háng hǎi,zhè shuǐ yí jiā bàn rù huái。
贞观三钱谁复识,拥衣数起望台阶。zhēn guān sān qián shuí fù shí,yōng yī shù qǐ wàng tái jiē。

秋日言怀次韵

林景熙

禹穴风烟老尚游,青门回首忆瓜畴。yǔ xué fēng yān lǎo shàng yóu,qīng mén huí shǒu yì guā chóu。
海槎片影星河曙,城角一声天地秋。hǎi chá piàn yǐng xīng hé shǔ,chéng jiǎo yī shēng tiān dì qiū。
临水忽惊馀鬓落,看云还悟此生浮。lín shuǐ hū jīng yú bìn luò,kàn yún hái wù cǐ shēng fú。
杖藜拟访神仙宅,中有长眉不挂愁。zhàng lí nǐ fǎng shén xiān zhái,zhōng yǒu zhǎng méi bù guà chóu。

喜监簿得陶山舜田

林景熙

耕隐山中久卜邻,爱奇不厌买山勤。gēng yǐn shān zhōng jiǔ bo lín,ài qí bù yàn mǎi shān qín。
重华事往人何在,万古春深鸟自耘。zhòng huá shì wǎng rén hé zài,wàn gǔ chūn shēn niǎo zì yún。
闲拂岩花问陵谷,独悬茅屋管烟云。xián fú yán huā wèn líng gǔ,dú xuán máo wū guǎn yān yún。
满林剡竹供挥洒,天寿斯文正属君。mǎn lín shàn zhú gōng huī sǎ,tiān shòu sī wén zhèng shǔ jūn。

别王监簿

林景熙

玄发相逢雪满颠,一番欲别一凄然。xuán fā xiāng féng xuě mǎn diān,yī fān yù bié yī qī rán。
离亭落日马嘶渡,旧国西风人唤船。lí tíng luò rì mǎ sī dù,jiù guó xī fēng rén huàn chuán。
湖海已空弹铗梦,山林犹有著书年。hú hǎi yǐ kōng dàn jiá mèng,shān lín yóu yǒu zhù shū nián。
蓬莱不隔青禽信,还折南枝寄老仙。péng lái bù gé qīng qín xìn,hái zhé nán zhī jì lǎo xiān。

次韵谢诸公见寿

林景熙

千载东篱有晋香,客床风雨梦浔阳。qiān zài dōng lí yǒu jìn xiāng,kè chuáng fēng yǔ mèng xún yáng。
白头湖海孤心在,青眼诗书旧味长。bái tóu hú hǎi gū xīn zài,qīng yǎn shī shū jiù wèi zhǎng。
哭兀已知欢此厦,温柔何必老为乡。kū wù yǐ zhī huān cǐ shà,wēn róu hé bì lǎo wèi xiāng。
殷勤还祝南山寿,岁岁梅花岁岁觞。yīn qín hái zhù nán shān shòu,suì suì méi huā suì suì shāng。

访僧邻庵次韵

林景熙

拂石题诗满袖岚,寻僧又过竹溪南。fú shí tí shī mǎn xiù lán,xún sēng yòu guò zhú xī nán。
乾坤浩荡酒乡寄,山水苍寒琴意参。qián kūn hào dàng jiǔ xiāng jì,shān shuǐ cāng hán qín yì cān。
老燕未归同是客,孤云无住孰为庵。lǎo yàn wèi guī tóng shì kè,gū yún wú zhù shú wèi ān。
寂寥午夜松风响,疑是神仙接麈谈。jì liáo wǔ yè sōng fēng xiǎng,yí shì shén xiān jiē zhǔ tán。

答金华王玉成

林景熙

诗吞楚泽渺无边,不用神丹骨已仙。shī tūn chǔ zé miǎo wú biān,bù yòng shén dān gǔ yǐ xiān。
九万里程惊落羽,三千年事抚遗编。jiǔ wàn lǐ chéng jīng luò yǔ,sān qiān nián shì fǔ yí biān。
铜盘老泪胡笳里,金粟荒愁杜宇前。tóng pán lǎo lèi hú jiā lǐ,jīn sù huāng chóu dù yǔ qián。
惟有双溪溪上月,清光照客尚依然。wéi yǒu shuāng xī xī shàng yuè,qīng guāng zhào kè shàng yī rán。

送友人孔济之之金华

林景熙

馀子纷纷气可吞,青霄万里合孤骞。yú zi fēn fēn qì kě tūn,qīng xiāo wàn lǐ hé gū qiān。
藻芹池冷三年客,丝竹堂高几世孙。zǎo qín chí lěng sān nián kè,sī zhú táng gāo jǐ shì sūn。
前辈修名似山斗,斯文清气在乾坤。qián bèi xiū míng shì shān dòu,sī wén qīng qì zài qián kūn。
故人要路如相问,为说苍苔独闭门。gù rén yào lù rú xiāng wèn,wèi shuō cāng tái dú bì mén。