古诗词

春游

康孝基

行春喜入虎邱山,按辔风和草色闲。xíng chūn xǐ rù hǔ qiū shān,àn pèi fēng hé cǎo sè xián。
寺内翠微松桧里,空中绀宇水云间。sì nèi cuì wēi sōng guì lǐ,kōng zhōng gàn yǔ shuǐ yún jiān。
桃花时作翻翻落,苔藓晴留点点斑。táo huā shí zuò fān fān luò,tái xiǎn qíng liú diǎn diǎn bān。
不为白公为太守,霓裳一曲暮回还。bù wèi bái gōng wèi tài shǒu,ní shang yī qū mù huí hái。

康孝基

康孝基,真宗天禧间知苏州,五年(一○二一)以职方员外郎移知福州(明正德《姑苏志》卷三)。仁宗天圣间官工部郎中(《宋会要辑稿》选举一○之一八)。今录诗三首。 康孝基的作品>>

猜您喜欢

游虎邱

康孝基

虎邱天下名,胜概状难成。hǔ qiū tiān xià míng,shèng gài zhuàng nán chéng。
入寺登山险,开门见路平。rù sì dēng shān xiǎn,kāi mén jiàn lù píng。
云连松色翠,风度磬声清。yún lián sōng sè cuì,fēng dù qìng shēng qīng。
好便称居士,安闲过一生。hǎo biàn chēng jū shì,ān xián guò yī shēng。

寄题神山县玉兔寺

康孝基

国朝梵刹多新额,玉兔名存四百年。guó cháo fàn shā duō xīn é,yù tù míng cún sì bǎi nián。
曾为皇唐称瑞应,得于炎宋保流传。céng wèi huáng táng chēng ruì yīng,dé yú yán sòng bǎo liú chuán。
荆山温润尝凝化,月窟精神主缺圆。jīng shān wēn rùn cháng níng huà,yuè kū jīng shén zhǔ quē yuán。
寺记废兴书异事,丰碑采摭尽雕镌。sì jì fèi xīng shū yì shì,fēng bēi cǎi zhí jǐn diāo juān。