古诗词

浮图峪

屈大均

石路飞狐入,天梯束马过。shí lù fēi hú rù,tiān tī shù mǎ guò。
峰头千仞堞,峪口两重河。fēng tóu qiān rèn dié,yù kǒu liǎng zhòng hé。
榆柳新秋少,牛羊落日多。yú liǔ xīn qiū shǎo,niú yáng luò rì duō。
往时高杀气,诸将此横戈。wǎng shí gāo shā qì,zhū jiāng cǐ héng gē。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

七星岩磨厓题名歌

屈大均

七星化作七芙蓉,斗柄乃是玉屏峰。qī xīng huà zuò qī fú róng,dòu bǐng nǎi shì yù píng fēng。
中有夹天千尺峡,天开一罅烟重重。zhōng yǒu jiā tiān qiān chǐ xiá,tiān kāi yī xià yān zhòng zhòng。
振策飞厓同我友,摩挲怪石云濡手。zhèn cè fēi yá tóng wǒ yǒu,mó sā guài shí yún rú shǒu。
心怜绝壁势争雄,欲得蛟螭字如斗。xīn lián jué bì shì zhēng xióng,yù dé jiāo chī zì rú dòu。
君也今之顾八分,石经瘦劲汝其伦。jūn yě jīn zhī gù bā fēn,shí jīng shòu jìn rǔ qí lún。
墨气淋漓山鬼泣,无端破我苍苔痕。mò qì lín lí shān guǐ qì,wú duān pò wǒ cāng tái hén。
白石肌肤如玉雪,磨砻欲出巨灵血,数声斧外何清越。bái shí jī fū rú yù xuě,mó lóng yù chū jù líng xuè,shù shēng fǔ wài hé qīng yuè。
石工一字一螺金,丁丁日夕愁穿穴。shí gōng yī zì yī luó jīn,dīng dīng rì xī chóu chuān xué。
石火射人光不寒,为君留得冰雪肝。shí huǒ shè rén guāng bù hán,wèi jūn liú dé bīng xuě gān。
姓名他日谁不朽,置身且学此峰峦。xìng míng tā rì shuí bù xiǔ,zhì shēn qiě xué cǐ fēng luán。

伏波射潮歌

屈大均

后羿射日落其九,伏波射潮灭六口。hòu yì shè rì luò qí jiǔ,fú bō shè cháo miè liù kǒu。
海水至今不敢骄,随月盈虚少沓潮。hǎi shuǐ zhì jīn bù gǎn jiāo,suí yuè yíng xū shǎo dá cháo。
流向东西各半月,新潮既长旧潮消。liú xiàng dōng xī gè bàn yuè,xīn cháo jì zhǎng jiù cháo xiāo。
将军天命治南海,万古波涛精爽在。jiāng jūn tiān mìng zhì nán hǎi,wàn gǔ bō tāo jīng shuǎng zài。
前驱海若后波臣,民免为鱼仗真宰。qián qū hǎi ruò hòu bō chén,mín miǎn wèi yú zhàng zhēn zǎi。

端州访砚歌和诸公

屈大均

古之著书人,岂必端州砚。gǔ zhī zhù shū rén,qǐ bì duān zhōu yàn。
黄帝阴符有作时,墨池只用琼瑶片。huáng dì yīn fú yǒu zuò shí,mò chí zhǐ yòng qióng yáo piàn。
君今采砚思氤氲,不踏青天割紫云。jūn jīn cǎi yàn sī yīn yūn,bù tà qīng tiān gē zǐ yún。
身入东西双洞口,九渊始得青花文。shēn rù dōng xī shuāng dòng kǒu,jiǔ yuān shǐ dé qīng huā wén。
水岩之石水精子,带血羊肝纯作紫。shuǐ yán zhī shí shuǐ jīng zi,dài xuè yáng gān chún zuò zǐ。
火捺金钱朵朵圆,白凝蕉叶为肌理。huǒ nà jīn qián duǒ duǒ yuán,bái níng jiāo yè wèi jī lǐ。
年来岩底采无馀,鬼斧神工多得髓。nián lái yán dǐ cǎi wú yú,guǐ fǔ shén gōng duō dé suǐ。
纷纷散入富豪家,什袭文绫与绛纱。fēn fēn sàn rù fù háo jiā,shén xí wén líng yǔ jiàng shā。
未雨那知泉有本,长乾曾见墨生花。wèi yǔ nà zhī quán yǒu běn,zhǎng qián céng jiàn mò shēng huā。
绿尘半与图书积,安得松烟饱朝夕。lǜ chén bàn yǔ tú shū jī,ān dé sōng yān bǎo cháo xī。
真气徒含天一深,空光未有云霞迹。zhēn qì tú hán tiān yī shēn,kōng guāng wèi yǒu yún xiá jì。
琉璃作匣枉称珍,终日随身讵有人。liú lí zuò xiá wǎng chēng zhēn,zhōng rì suí shēn jù yǒu rén。
风雅纷葩思赋客,春秋羽翼忆经神。fēng yǎ fēn pā sī fù kè,chūn qiū yǔ yì yì jīng shén。
君今欲采圭璋质,尺寸微瑕皆勿失。jūn jīn yù cǎi guī zhāng zhì,chǐ cùn wēi xiá jiē wù shī。
天留淳朴与遗人,鬼瞰高明悲巨室。tiān liú chún pǔ yǔ yí rén,guǐ kàn gāo míng bēi jù shì。
石工欺汝只纤毫,翡翠朱砂总未高。shí gōng qī rǔ zhǐ xiān háo,fěi cuì zhū shā zǒng wèi gāo。
鸲鹆眼多堪抵鹊,梅花坑好可磨刀。qú yù yǎn duō kān dǐ què,méi huā kēng hǎo kě mó dāo。
神物繇来知者寡,相错刚柔方大雅。shén wù yáo lái zhī zhě guǎ,xiāng cuò gāng róu fāng dà yǎ。
不得精华日月中,文明安足成天下。bù dé jīng huá rì yuè zhōng,wén míng ān zú chéng tiān xià。
为君钩索尚茫然,应有精诚格上天。wèi jūn gōu suǒ shàng máng rán,yīng yǒu jīng chéng gé shàng tiān。
成璧成圭凭帝赍,天然不必问方圆。chéng bì chéng guī píng dì jī,tiān rán bù bì wèn fāng yuán。

老树歌为蒋少参寿

屈大均

少参堂侧有老树,似榕非榕榕所寓。shǎo cān táng cè yǒu lǎo shù,shì róng fēi róng róng suǒ yù。
叶叶含苞如木笔,叶开忽似花争吐。yè yè hán bāo rú mù bǐ,yè kāi hū shì huā zhēng tǔ。
花亦非花花不如,红浅绿深带膏露。huā yì fēi huā huā bù rú,hóng qiǎn lǜ shēn dài gāo lù。
千万根须作一身,虎倒龙颠应有故。qiān wàn gēn xū zuò yī shēn,hǔ dào lóng diān yīng yǒu gù。
我公构宇轮囷下,日见柯条出烟雾。wǒ gōng gòu yǔ lún qūn xià,rì jiàn kē tiáo chū yān wù。
公馀一日三摩挲,时遣词人竞题赋。gōng yú yī rì sān mó sā,shí qiǎn cí rén jìng tí fù。
拥肿不知大几抱,朔雪炎霜自朝暮。yōng zhǒng bù zhī dà jǐ bào,shuò xuě yán shuāng zì cháo mù。
青牛变化已多年,白鹤巢栖宁有数。qīng niú biàn huà yǐ duō nián,bái hè cháo qī níng yǒu shù。
尉佗城中古木少,除却菩提应独步。wèi tuó chéng zhōng gǔ mù shǎo,chú què pú tí yīng dú bù。
越人以此为甘棠,一叶一枝孺子慕。yuè rén yǐ cǐ wèi gān táng,yī yè yī zhī rú zi mù。
公之先公所根本,南海一株磐石固。gōng zhī xiān gōng suǒ gēn běn,nán hǎi yī zhū pán shí gù。
百年父老已汤沐,万古神灵定呵护。bǎi nián fù lǎo yǐ tāng mù,wàn gǔ shén líng dìng hē hù。
霜威尚带西台柏,匠石森然不敢顾。shuāng wēi shàng dài xī tái bǎi,jiàng shí sēn rán bù gǎn gù。
五岭凭兹作梁栋,望似丘山阴四布。wǔ lǐng píng zī zuò liáng dòng,wàng shì qiū shān yīn sì bù。
吐纳精华日影中,元气茫茫各奔赴。tǔ nà jīng huá rì yǐng zhōng,yuán qì máng máng gè bēn fù。
膏流金玉总堪饵,腹有文章长不蠹。gāo liú jīn yù zǒng kān ěr,fù yǒu wén zhāng zhǎng bù dù。
天南奇树罕人知,木棉千尺虚当路。tiān nán qí shù hǎn rén zhī,mù mián qiān chǐ xū dāng lù。
桢干因君益大春,剪拜恐为雷雨怒。zhēn gàn yīn jūn yì dà chūn,jiǎn bài kǒng wèi léi yǔ nù。

古铜蟾蜍歌

屈大均

古铜金质久已化,血花绣蚀三泉下。gǔ tóng jīn zhì jiǔ yǐ huà,xuè huā xiù shí sān quán xià。
何人铸此月中物,持作薰炉喷兰麝。hé rén zhù cǐ yuè zhōng wù,chí zuò xūn lú pēn lán shè。
月中与兔为阴阳,三足婆娑桂树旁。yuè zhōng yǔ tù wèi yīn yáng,sān zú pó suō guì shù páng。
日中之乌亦三足,一东一西遥相当。rì zhōng zhī wū yì sān zú,yī dōng yī xī yáo xiāng dāng。
太阴呼噏生潮水,仙人师尔服气方。tài yīn hū xī shēng cháo shuǐ,xiān rén shī ěr fú qì fāng。
生长瑶台明镜里,精华不待取扶桑。shēng zhǎng yáo tái míng jìng lǐ,jīng huá bù dài qǔ fú sāng。
汉宫以此为神器,煎取沉馢消梦寐。hàn gōng yǐ cǐ wèi shén qì,jiān qǔ chén jiān xiāo mèng mèi。
红颜不少嫦娥寡,相伴蟾蜍度年岁。hóng yán bù shǎo cháng é guǎ,xiāng bàn chán chú dù nián suì。
摩挲铜色何斑斑,看丹如绿有无间。mó sā tóng sè hé bān bān,kàn dān rú lǜ yǒu wú jiān。
双烟自可通瑶圃,一气何须假博山。shuāng yān zì kě tōng yáo pǔ,yī qì hé xū jiǎ bó shān。
轩鼎馀铜龙不爱,神工拾得虚无外。xuān dǐng yú tóng lóng bù ài,shén gōng shí dé xū wú wài。
无香亦复雨氤氲,有火莫教云叆叇。wú xiāng yì fù yǔ yīn yūn,yǒu huǒ mò jiào yún ài dài。
时时一缕生空中,太古长留一点红。shí shí yī lǚ shēng kōng zhōng,tài gǔ zhǎng liú yī diǎn hóng。
纵是灰寒终不灭,神灵看与蜃楼同。zòng shì huī hán zhōng bù miè,shén líng kàn yǔ shèn lóu tóng。

赋得石琴送陈健夫往零陵

屈大均

端州白石天下稀,声含宫商人不知。duān zhōu bái shí tiān xià xī,shēng hán gōng shāng rén bù zhī。
斫瑶琴长四尺,轻如一片番流离。zhuó yáo qín zhǎng sì chǐ,qīng rú yī piàn fān liú lí。
石音最是难调者,碧玉老人能大雅。shí yīn zuì shì nán diào zhě,bì yù lǎo rén néng dà yǎ。
繇来太古本无弦,不是希声知者寡。yáo lái tài gǔ běn wú xián,bù shì xī shēng zhī zhě guǎ。
无弦吾欲并无琴,琴向高山流水寻。wú xián wú yù bìng wú qín,qín xiàng gāo shān liú shuǐ xún。
天籁元从人籁出,非君谁识此元音。tiān lài yuán cóng rén lài chū,fēi jūn shuí shí cǐ yuán yīn。
君今欲向潇湘去,此是重华挥手处。jūn jīn yù xiàng xiāo xiāng qù,cǐ shì zhòng huá huī shǒu chù。
五弦一一在天风,二女双双出烟雨。wǔ xián yī yī zài tiān fēng,èr nǚ shuāng shuāng chū yān yǔ。
诗篇投向洞庭波,山鬼篁中答啸歌。shī piān tóu xiàng dòng tíng bō,shān guǐ huáng zhōng dá xiào gē。
幽兰积雪频相寄,慰我相思愁梦多。yōu lán jī xuě pín xiāng jì,wèi wǒ xiāng sī chóu mèng duō。

梅花泉

屈大均

梅花泉泉作,梅花朵朵圆。méi huā quán quán zuò,méi huā duǒ duǒ yuán。
五出有时还六出,雪花一半相洄漩。wǔ chū yǒu shí hái liù chū,xuě huā yī bàn xiāng huí xuán。
泉出梅花万树里,天一所生无彼此。quán chū méi huā wàn shù lǐ,tiān yī suǒ shēng wú bǐ cǐ。
在天为雪地为泉,欲作梅花无不似。zài tiān wèi xuě dì wèi quán,yù zuò méi huā wú bù shì。
武陵溪口桃花时,泉作桃花人不知。wǔ líng xī kǒu táo huā shí,quán zuò táo huā rén bù zhī。
红红白白因花性,散作烟波不自持。hóng hóng bái bái yīn huā xìng,sàn zuò yān bō bù zì chí。
君今结宇西溪好,万树梅花日相抱。jūn jīn jié yǔ xī xī hǎo,wàn shù méi huā rì xiāng bào。
泉里梅花更不穷,流出人间岂浮藻。quán lǐ méi huā gèng bù qióng,liú chū rén jiān qǐ fú zǎo。
一杯一朵月精华,知尔松乔自难老。yī bēi yī duǒ yuè jīng huá,zhī ěr sōng qiáo zì nán lǎo。

留石行奉呈黄参军

屈大均

英州之石甲天下,一一峰峦削成者。yīng zhōu zhī shí jiǎ tiān xià,yī yī fēng luán xuē chéng zhě。
尺寸皆作一岩洞,一卷已自成西华。chǐ cùn jiē zuò yī yán dòng,yī juǎn yǐ zì chéng xī huá。
使君作宦来炎方,十四芙蓉牍案旁。shǐ jūn zuò huàn lái yán fāng,shí sì fú róng dú àn páng。
嵌空斗竦分韶石,大小相叠读书床。qiàn kōng dòu sǒng fēn sháo shí,dà xiǎo xiāng dié dú shū chuáng。
扁舟不肯载归去,留我草堂使箕踞。biǎn zhōu bù kěn zài guī qù,liú wǒ cǎo táng shǐ jī jù。
奇云所变势巉岩,就中大者如淫预。qí yún suǒ biàn shì chán yán,jiù zhōng dà zhě rú yín yù。
昔人高致有陆绩,虽清亦爱郁林石。xī rén gāo zhì yǒu lù jì,suī qīng yì ài yù lín shí。
君今石乃似沉香,十四芙蓉同一掷。jūn jīn shí nǎi shì chén xiāng,shí sì fú róng tóng yī zhì。
沉香长在沉香浦,英石长与翁山伍。chén xiāng zhǎng zài chén xiāng pǔ,yīng shí zhǎng yǔ wēng shān wǔ。
行者为岱坐为嵩,乳窦玲珑出烟雨。xíng zhě wèi dài zuò wèi sōng,rǔ dòu líng lóng chū yān yǔ。
君之风流在此间,苍翠依依是玉颜。jūn zhī fēng liú zài cǐ jiān,cāng cuì yī yī shì yù yán。
殷勤洗濯去苔藓,朝夕再拜那能闲。yīn qín xǐ zhuó qù tái xiǎn,cháo xī zài bài nà néng xián。

韩宪使见贻二白鹇赋以答之

屈大均

使君持宪白鹇国,白鹇一一生颜色。shǐ jūn chí xiàn bái xián guó,bái xián yī yī shēng yán sè。
相贻雄白与雌朱,教我烟霄恣胸臆。xiāng yí xióng bái yǔ cí zhū,jiào wǒ yān xiāo zì xiōng yì。
山鸡孔雀满金钱,闲客衣裳似雪鲜。shān jī kǒng què mǎn jīn qián,xián kè yī shang shì xuě xiān。
明朝放向罗浮去,应解衔花旧主前。míng cháo fàng xiàng luó fú qù,yīng jiě xián huā jiù zhǔ qián。

送吴少参返历阳

屈大均

天作天门夹大江,君边苍翠湿秋窗。tiān zuò tiān mén jiā dà jiāng,jūn biān cāng cuì shī qiū chuāng。
西梁烟接东梁雨,看杀芙蓉第一双。xī liáng yān jiē dōng liáng yǔ,kàn shā fú róng dì yī shuāng。
兰桡曾系君杨柳,莺向春人催饮酒。lán ráo céng xì jūn yáng liǔ,yīng xiàng chūn rén cuī yǐn jiǔ。
沿月频过采石矶,乘潮直出鲇鱼口。yán yuè pín guò cǎi shí jī,chéng cháo zhí chū nián yú kǒu。
江北烟花是历阳,君归为乐正多方。jiāng běi yān huā shì lì yáng,jūn guī wèi lè zhèng duō fāng。
谢公陶写凭金管,太白风流在玉觞。xiè gōng táo xiě píng jīn guǎn,tài bái fēng liú zài yù shāng。
养寿岂须紫芝草,忘情自令朱颜好。yǎng shòu qǐ xū zǐ zhī cǎo,wàng qíng zì lìng zhū yán hǎo。
文章已可得长生,况有醉乡纵怀抱。wén zhāng yǐ kě dé zhǎng shēng,kuàng yǒu zuì xiāng zòng huái bào。

送杨别驾返云间

屈大均

云间曾至季鹰家,白白鲈鱼出浅沙。yún jiān céng zhì jì yīng jiā,bái bái lú yú chū qiǎn shā。
四月紫莼复肥美,盘中不数龙孙芽。sì yuè zǐ chún fù féi měi,pán zhōng bù shù lóng sūn yá。
君自九峰至南越,梅花何似泖湖月。jūn zì jiǔ fēng zhì nán yuè,méi huā hé shì mǎo hú yuè。
三年佐郡傍台关,大庾之山尝拄笏。sān nián zuǒ jùn bàng tái guān,dà yǔ zhī shān cháng zhǔ hù。
还家且向吴淞居,为政心闲在读书。hái jiā qiě xiàng wú sōng jū,wèi zhèng xīn xián zài dú shū。
故人石父长思尔,会有相思托鲤鱼。gù rén shí fù zhǎng sī ěr,huì yǒu xiāng sī tuō lǐ yú。

季伟公赠我朱子纲目诗以答之

屈大均

春秋之后有纲目,有如日月光相逐。chūn qiū zhī hòu yǒu gāng mù,yǒu rú rì yuè guāng xiāng zhú。
月光元自日光来,紫阳一日三膏沐。yuè guāng yuán zì rì guāng lái,zǐ yáng yī rì sān gāo mù。
地义天经总在兹,温公书法不曾知。dì yì tiān jīng zǒng zài zī,wēn gōng shū fǎ bù céng zhī。
背秦岂合诬周赧,篡汉那堪奖魏丕。bèi qín qǐ hé wū zhōu nǎn,cuàn hàn nà kān jiǎng wèi pī。
昭烈一隅元正统,武侯六出本王师。zhāo liè yī yú yuán zhèng tǒng,wǔ hóu liù chū běn wáng shī。
乱臣贼子不诛灭,黄初却在建安时。luàn chén zéi zi bù zhū miè,huáng chū què zài jiàn ān shí。
笔削无过助凶逆,褒贬乃自行阿私。bǐ xuē wú guò zhù xiōng nì,bāo biǎn nǎi zì xíng ā sī。
牝鸡亦可当尊位,吕武纪年此何义。pìn jī yì kě dāng zūn wèi,lǚ wǔ jì nián cǐ hé yì。
英宗忽使考仁宗,父子可怜名实戾。yīng zōng hū shǐ kǎo rén zōng,fù zi kě lián míng shí lì。
真是尼山一罪人,紫阳不出无天伦。zhēn shì ní shān yī zuì rén,zǐ yáng bù chū wú tiān lún。
冠履一朝辨上下,血气自此知尊亲。guān lǚ yī cháo biàn shàng xià,xuè qì zì cǐ zhī zūn qīn。
史中有经何精粹,素王宗子真无坠。shǐ zhōng yǒu jīng hé jīng cuì,sù wáng zōng zi zhēn wú zhuì。
此书君乃肯相贻,诵读自今忘夜寐。cǐ shū jūn nǎi kěn xiāng yí,sòng dú zì jīn wàng yè mèi。
年来辞赋已无心,早岁春秋元有志。nián lái cí fù yǐ wú xīn,zǎo suì chūn qiū yuán yǒu zhì。
书法只今在草野,一部成仁吾史记。shū fǎ zhǐ jīn zài cǎo yě,yī bù chéng rén wú shǐ jì。
上师尼父下紫阳,空名不敢遗天王。shàng shī ní fù xià zǐ yáng,kōng míng bù gǎn yí tiān wáng。
天留一岛作华夏,茫茫海外长相望。tiān liú yī dǎo zuò huá xià,máng máng hǎi wài zhǎng xiāng wàng。

赋得蝴蝶茧赠王黄门幼华

屈大均

罗浮蝴蝶有洞穴,天蛾吐丝白如雪。luó fú hú dié yǒu dòng xué,tiān é tǔ sī bái rú xuě。
千丝万丝作一茧,仙胎只为凤车结。qiān sī wàn sī zuò yī jiǎn,xiān tāi zhǐ wèi fèng chē jié。
终日缠绵如有情,变化一一通神明。zhōng rì chán mián rú yǒu qíng,biàn huà yī yī tōng shén míng。
茧中久蛰经霜雪,雌雄之雷不能惊。jiǎn zhōng jiǔ zhé jīng shuāng xuě,cí xióng zhī léi bù néng jīng。
枝间厚裹乌桕叶,山人采得盈筐箧。zhī jiān hòu guǒ wū jiù yè,shān rén cǎi dé yíng kuāng qiè。
四百峰边大小村,家家皆有大蝴蝶。sì bǎi fēng biān dà xiǎo cūn,jiā jiā jiē yǒu dà hú dié。
黄门近自京华来,邀我共上麻姑台。huáng mén jìn zì jīng huá lái,yāo wǒ gòng shàng má gū tái。
不爱纷纷五色鸟,不求朵朵同心梅。bù ài fēn fēn wǔ sè niǎo,bù qiú duǒ duǒ tóng xīn méi。
只怜凤子多香茧,神物人间知者鲜。zhǐ lián fèng zi duō xiāng jiǎn,shén wù rén jiān zhī zhě xiān。
携归置在梧桐间,明岁车轮双翅展。xié guī zhì zài wú tóng jiān,míng suì chē lún shuāng chì zhǎn。
仙人骥骥最相宜,庄得其雄老得雌。xiān rén jì jì zuì xiāng yí,zhuāng dé qí xióng lǎo dé cí。
云霞衣服谁能似,日月精华总在兹。yún xiá yī fú shuí néng shì,rì yuè jīng huá zǒng zài zī。
君亦当年勾漏令,自入罗浮多啸咏。jūn yì dāng nián gōu lòu lìng,zì rù luó fú duō xiào yǒng。
鲍靓丹炉造未能,袁宏山疏题初竟。bào jìng dān lú zào wèi néng,yuán hóng shān shū tí chū jìng。
干金何物作装还,蝴蝶之茧徒斑斑。gàn jīn hé wù zuò zhuāng hái,hú dié zhī jiǎn tú bān bān。
已掷沉香教作浦,更包锦石使成山。yǐ zhì chén xiāng jiào zuò pǔ,gèng bāo jǐn shí shǐ chéng shān。

箪友篇

屈大均

山人遗我荔枝瘿,得自罗浮第三岭。shān rén yí wǒ lì zhī yǐng,dé zì luó fú dì sān lǐng。
刳作一瓢字箪友,挹泉日向越王井。kū zuò yī piáo zì dān yǒu,yì quán rì xiàng yuè wáng jǐng。
拳曲千年成一节,半生半死沉香结。quán qū qiān nián chéng yī jié,bàn shēng bàn sǐ chén xiāng jié。
精力坚凝剥烂时,饱经甘苦成寒铁。jīng lì jiān níng bō làn shí,bǎo jīng gān kǔ chéng hán tiě。
霜皮未尽尚磨砻,蛴螬半食心已空。shuāng pí wèi jǐn shàng mó lóng,qí cáo bàn shí xīn yǐ kōng。
螺纹如丝旋细细,左纽右缠文不同。luó wén rú sī xuán xì xì,zuǒ niǔ yòu chán wén bù tóng。
故株笼颠复虎跛,留此一拳见礧砢。gù zhū lóng diān fù hǔ bǒ,liú cǐ yī quán jiàn léi kē。
臃肿何须中规矩,非方非圆但随我。yōng zhǒng hé xū zhōng guī jǔ,fēi fāng fēi yuán dàn suí wǒ。
腹大如壶曲柄长,匏尊让尔居中央。fù dà rú hú qū bǐng zhǎng,páo zūn ràng ěr jū zhōng yāng。
巢父手间日摩弄,松枝挂处何清凉。cháo fù shǒu jiān rì mó nòng,sōng zhī guà chù hé qīng liáng。

罗浮探梅歌为臧喟亭作

屈大均

罗浮梅花天下闻,千树万树如白云。luó fú méi huā tiān xià wén,qiān shù wàn shù rú bái yún。
开时花似玉杯大,枝枝受命罗浮君。kāi shí huā shì yù bēi dà,zhī zhī shòu mìng luó fú jūn。
么凤一食三百朵,绿萼檀香留与我。me fèng yī shí sān bǎi duǒ,lǜ è tán xiāng liú yǔ wǒ。
君来先到梅花村,重梦美人君不可。jūn lái xiān dào méi huā cūn,zhòng mèng měi rén jūn bù kě。
四百峰间开更开,花从旧蒂作新胎。sì bǎi fēng jiān kāi gèng kāi,huā cóng jiù dì zuò xīn tāi。
今岁雪多添一瓣,去年霜少尽重台。jīn suì xuě duō tiān yī bàn,qù nián shuāng shǎo jǐn zhòng tái。
玄墓西溪花百里,可惜天寒香似水。xuán mù xī xī huā bǎi lǐ,kě xī tiān hán xiāng shì shuǐ。
炎天气暖长氤氲,生熟水沉作须蕊。yán tiān qì nuǎn zhǎng yīn yūn,shēng shú shuǐ chén zuò xū ruǐ。
不到罗浮争得知,梅花自此长相思。bù dào luó fú zhēng dé zhī,méi huā zì cǐ zhǎng xiāng sī。
化为蝴蝶车轮大,岁岁来攀太古枝。huà wèi hú dié chē lún dà,suì suì lái pān tài gǔ zhī。