古诗词

浮图峪

屈大均

石路飞狐入,天梯束马过。shí lù fēi hú rù,tiān tī shù mǎ guò。
峰头千仞堞,峪口两重河。fēng tóu qiān rèn dié,yù kǒu liǎng zhòng hé。
榆柳新秋少,牛羊落日多。yú liǔ xīn qiū shǎo,niú yáng luò rì duō。
往时高杀气,诸将此横戈。wǎng shí gāo shā qì,zhū jiāng cǐ héng gē。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

口占赠谢七丈长松

屈大均

罗浮七星松,曾化七道士。luó fú qī xīng sōng,céng huà qī dào shì。
君是第几株,苍龙夭矫似。jūn shì dì jǐ zhū,cāng lóng yāo jiǎo shì。
年方八十已大耋,问汝奇龄安所底。nián fāng bā shí yǐ dà dié,wèn rǔ qí líng ān suǒ dǐ。
手种诸香成水沈,生结熟结多肌理。shǒu zhǒng zhū xiāng chéng shuǐ shěn,shēng jié shú jié duō jī lǐ。
赠我太古根,枝枝含石髓。zèng wǒ tài gǔ gēn,zhī zhī hán shí suǐ。
焚向南山垆,氤氲浸四体。fén xiàng nán shān lú,yīn yūn jìn sì tǐ。

质古玩行

屈大均

我之所玩无珍奇,玉杯玉盘佳人贻。wǒ zhī suǒ wán wú zhēn qí,yù bēi yù pán jiā rén yí。
珊瑚樱桃红多肌,以为笔格光离离。shān hú yīng táo hóng duō jī,yǐ wèi bǐ gé guāng lí lí。
贫中往往乏名酒,杯无颜色焦羊脂。pín zhōng wǎng wǎng fá míng jiǔ,bēi wú yán sè jiāo yáng zhī。
象箸纷纭作一束,山殽厌饫无香狸。xiàng zhù fēn yún zuò yī shù,shān xiáo yàn yù wú xiāng lí。
雷惊花入纹参差,血牙鲜润徒空持。léi jīng huā rù wén cān chà,xuè yá xiān rùn tú kōng chí。
饥来儿女容惨淡,堂上旨甘安所资。jī lái ér nǚ róng cǎn dàn,táng shàng zhǐ gān ān suǒ zī。
赵生为我鞠躬执,子母钱家求毫厘。zhào shēng wèi wǒ jū gōng zhí,zi mǔ qián jiā qiú háo lí。
寄实于人不越宿,于托妻子怀忧疑。jì shí yú rén bù yuè sù,yú tuō qī zi huái yōu yí。
暴弃天物贵易贱,锥刀之末终何裨。bào qì tiān wù guì yì jiàn,zhuī dāo zhī mò zhōng hé bì。
韫椟不能沽不忍,须臾割爱含酸悲。yùn dú bù néng gū bù rěn,xū yú gē ài hán suān bēi。
况兼玉镇雕眠狮,初看绝似丹玻瓈。kuàng jiān yù zhèn diāo mián shī,chū kàn jué shì dān bō lí。
何年出自晋灵冢,蟾蜍书滴交光辉。hé nián chū zì jìn líng zhǒng,chán chú shū dī jiāo guāng huī。
昔人殉葬苦用此,宝华吐白虹霏霏。xī rén xùn zàng kǔ yòng cǐ,bǎo huá tǔ bái hóng fēi fēi。
精彩溢流可照面,美人气见春含滋。jīng cǎi yì liú kě zhào miàn,měi rén qì jiàn chūn hán zī。
血痕暗洒古花碧,水岩火捺同膏肥。xuè hén àn sǎ gǔ huā bì,shuǐ yán huǒ nà tóng gāo féi。
藐姑冰雪久渗渍,苌弘朱碧争淋漓。miǎo gū bīng xuě jiǔ shèn zì,cháng hóng zhū bì zhēng lín lí。
珊瑚旧是烽火柏,赵佗铁纲千寻施。shān hú jiù shì fēng huǒ bǎi,zhào tuó tiě gāng qiān xún shī。
一本三柯献高帝,夜光欲然惊波斯。yī běn sān kē xiàn gāo dì,yè guāng yù rán jīng bō sī。
一年始黄三年赤,扶疏石上连根移。yī nián shǐ huáng sān nián chì,fú shū shí shàng lián gēn yí。
积草池中泣辞汉,流落石家人不知。jī cǎo chí zhōng qì cí hàn,liú luò shí jiā rén bù zhī。
多谢绿珠铁如意,为予击碎馀一枝。duō xiè lǜ zhū tiě rú yì,wèi yǔ jī suì yú yī zhī。
槎枒颇似鹿角菜,礧砢多节仍纷披。chá yā pǒ shì lù jiǎo cài,léi kē duō jié réng fēn pī。
虫食琅玕小穿穴,洞见心赤如通犀。chóng shí láng gān xiǎo chuān xué,dòng jiàn xīn chì rú tōng xī。
不知珊瑚雄定雌,或女珊瑚之孑遗。bù zhī shān hú xióng dìng cí,huò nǚ shān hú zhī jié yí。
珊瑚之棁一萌蘖,尺寸亦作盘蛟螭。shān hú zhī zhuō yī méng niè,chǐ cùn yì zuò pán jiāo chī。
绿沈漆镂大小管,参两架取随高卑。lǜ shěn qī lòu dà xiǎo guǎn,cān liǎng jià qǔ suí gāo bēi。
犀植象跗恣偃仰,铜龙不插难倾欹。xī zhí xiàng fū zì yǎn yǎng,tóng lóng bù chā nán qīng yī。
门庭免著太冲笔,笔床不用相撑支。mén tíng miǎn zhù tài chōng bǐ,bǐ chuáng bù yòng xiāng chēng zhī。
一朝为质去书案,兔翰狐柱伤无依。yī cháo wèi zhì qù shū àn,tù hàn hú zhù shāng wú yī。
栖笔寝牍自今始,泣别左伯兼张芝。qī bǐ qǐn dú zì jīn shǐ,qì bié zuǒ bó jiān zhāng zhī。
馁在砚田耕不得,鬻文为活求者谁。něi zài yàn tián gēng bù dé,yù wén wèi huó qiú zhě shuí。
君苗焚笔欲更学,陈汤掷笔思乘时。jūn miáo fén bǐ yù gèng xué,chén tāng zhì bǐ sī chéng shí。
错刀粪土尔何物,令我推颓迷所为。cuò dāo fèn tǔ ěr hé wù,lìng wǒ tuī tuí mí suǒ wèi。
锱铢仰面贾人子,彼贱丈夫何蚩蚩。zī zhū yǎng miàn jiǎ rén zi,bǐ jiàn zhàng fū hé chī chī。
一钱羞涩笑杜老,岂知百万囊珠玑。yī qián xiū sè xiào dù lǎo,qǐ zhī bǎi wàn náng zhū jī。
珠玑无用化鱼目,泥沙抛弃空骇鸡。zhū jī wú yòng huà yú mù,ní shā pāo qì kōng hài jī。
妻孥朝夕作书蠹,食尽万卷仍长饥。qī nú cháo xī zuò shū dù,shí jǐn wàn juǎn réng zhǎng jī。
鲋鱼只求升斗活,鹓雏遑与梧桐期。fù yú zhǐ qiú shēng dòu huó,yuān chú huáng yǔ wú tóng qī。
呜咽无言向珍宝,临分审视无瑕疵。wū yàn wú yán xiàng zhēn bǎo,lín fēn shěn shì wú xiá cī。
鲛文鹅眼多盗铸,绀文赤仄忧吾欺。jiāo wén é yǎn duō dào zhù,gàn wén chì zè yōu wú qī。
但求白镪救当厄,多寡敢望兼金赍。dàn qiú bái qiāng jiù dāng è,duō guǎ gǎn wàng jiān jīn jī。
区区长物不自保,匹夫怀璧防灾罹。qū qū zhǎng wù bù zì bǎo,pǐ fū huái bì fáng zāi lí。
交情所贵在终始,遗簪故剑诚吾师。jiāo qíng suǒ guì zài zhōng shǐ,yí zān gù jiàn chéng wú shī。
殷勤赎汝未容缓,恐遭点辱琼瑶姿。yīn qín shú rǔ wèi róng huǎn,kǒng zāo diǎn rǔ qióng yáo zī。
与儿辈处患玷缺,白圭再磨终不宜。yǔ ér bèi chù huàn diàn quē,bái guī zài mó zhōng bù yí。
紫榆文具谨扃钥,愿言什袭长孳孳。zǐ yú wén jù jǐn jiōng yào,yuàn yán shén xí zhǎng zī zī。
稍待竭力营阿堵,朱提或得微刀圭。shāo dài jié lì yíng ā dǔ,zhū tí huò dé wēi dāo guī。
凭君完璧复归我,被褐坏之毋迟迟。píng jūn wán bì fù guī wǒ,bèi hè huài zhī wú chí chí。

赠惠阳俞别驾

屈大均

罗浮多年无主人,惠阳太守今如神。luó fú duō nián wú zhǔ rén,huì yáng tài shǒu jīn rú shén。
公与卧治同清静,风流文采俱仙真。gōng yǔ wò zhì tóng qīng jìng,fēng liú wén cǎi jù xiān zhēn。
左江右湖日挂笏,讼堂无事官长贫。zuǒ jiāng yòu hú rì guà hù,sòng táng wú shì guān zhǎng pín。
王祥声名起别驾,良二千石犹逡巡。wáng xiáng shēng míng qǐ bié jià,liáng èr qiān shí yóu qūn xún。
股肱之郡贵公等,朱轓不日闲行春。gǔ gōng zhī jùn guì gōng děng,zhū fān bù rì xián xíng chūn。
芙蓉四百且登陟,葛洪鲍靓招为邻。fú róng sì bǎi qiě dēng zhì,gé hóng bào jìng zhāo wèi lín。

插木棉

屈大均

乱插木棉乘大雨,无根易长珊瑚树。luàn chā mù mián chéng dà yǔ,wú gēn yì zhǎng shān hú shù。
一枝一干似人长,明岁花如木笔吐。yī zhī yī gàn shì rén zhǎng,míng suì huā rú mù bǐ tǔ。
花比辛夷更大朵,开时半天红似火。huā bǐ xīn yí gèng dà duǒ,kāi shí bàn tiān hóng shì huǒ。
纷纷赤玉杯,争向怀中堕。fēn fēn chì yù bēi,zhēng xiàng huái zhōng duò。
拾来堆成霞,狼藉芙蓉砂。shí lái duī chéng xiá,láng jí fú róng shā。
苔阶扫不尽,萎谢仍芬葩。tái jiē sǎo bù jǐn,wēi xiè réng fēn pā。
生长南州盛炎德,纯丹表里含光华。shēng zhǎng nán zhōu shèng yán dé,chún dān biǎo lǐ hán guāng huá。
朱颜无命易憔悴,弃捐岂敢辞泥沙。zhū yán wú mìng yì qiáo cuì,qì juān qǐ gǎn cí ní shā。

送朱上舍

屈大均

汝兄峤南来可怜,故人不得相周旋。rǔ xiōng jiào nán lái kě lián,gù rén bù dé xiāng zhōu xuán。
台门咫尺邈千里,相知何苦相天渊。tái mén zhǐ chǐ miǎo qiān lǐ,xiāng zhī hé kǔ xiāng tiān yuān。
汝今又归桐乡去,临分那得无缠绵。rǔ jīn yòu guī tóng xiāng qù,lín fēn nà dé wú chán mián。
嘉禾我友十馀辈,汝兄第一胶漆坚。jiā hé wǒ yǒu shí yú bèi,rǔ xiōng dì yī jiāo qī jiān。
筜谷已往墓木拱,武功广汉皆黄泉。dāng gǔ yǐ wǎng mù mù gǒng,wǔ gōng guǎng hàn jiē huáng quán。
平生知己在梅里,白头存者多迍邅。píng shēng zhī jǐ zài méi lǐ,bái tóu cún zhě duō zhūn zhān。
汝行为讯缪天自,二李伯仲应归田。rǔ xíng wèi xùn móu tiān zì,èr lǐ bó zhòng yīng guī tián。
徐家复有磨镜者,季也亦诚生刍贤。xú jiā fù yǒu mó jìng zhě,jì yě yì chéng shēng chú xián。
鸳湖一别动廿载,人生倏忽真浮烟。yuān hú yī bié dòng niàn zài,rén shēng shū hū zhēn fú yān。
富贵非时自知隐,文章无命谁求传。fù guì fēi shí zì zhī yǐn,wén zhāng wú mìng shuí qiú chuán。
恋君一步一握手,赋诗金石聊相宣。liàn jūn yī bù yī wò shǒu,fù shī jīn shí liáo xiāng xuān。
汝才峥嵘亦奇辟,开元大历羞比肩。rǔ cái zhēng róng yì qí pì,kāi yuán dà lì xiū bǐ jiān。
参差似兄腾笑集,埙篪同开风气先。cān chà shì xiōng téng xiào jí,xūn chí tóng kāi fēng qì xiān。
逃唐归宋计亦得,韩苏肯让挥先鞭。táo táng guī sòng jì yì dé,hán sū kěn ràng huī xiān biān。
大雅只今久沦替,吾衰难起黄初前。dà yǎ zhǐ jīn jiǔ lún tì,wú shuāi nán qǐ huáng chū qián。
老岂争名向轻薄,自来可杀惟青莲。lǎo qǐ zhēng míng xiàng qīng báo,zì lái kě shā wéi qīng lián。
苦心经术作书蠹,五经纵横情所便。kǔ xīn jīng shù zuò shū dù,wǔ jīng zòng héng qíng suǒ biàn。
春秋已知非笔削,大易亦谓无方圆。chūn qiū yǐ zhī fēi bǐ xuē,dà yì yì wèi wú fāng yuán。
十翼思返仲尼旧,三传欲将公谷捐。shí yì sī fǎn zhòng ní jiù,sān chuán yù jiāng gōng gǔ juān。
诗歌末艺任工拙,汉儒章句方拘挛。shī gē mò yì rèn gōng zhuō,hàn rú zhāng jù fāng jū luán。
壮心慷慨尚复尔,时时自苦明膏煎。zhuàng xīn kāng kǎi shàng fù ěr,shí shí zì kǔ míng gāo jiān。
葛公中华倦游步,龙光欲骋聊高眠。gé gōng zhōng huá juàn yóu bù,lóng guāng yù chěng liáo gāo mián。
故人倘询英霸器,为语奇雅犹芳年。gù rén tǎng xún yīng bà qì,wèi yǔ qí yǎ yóu fāng nián。

哭王处士

屈大均

大江以南谁狂奴,故人未兴何所图。dà jiāng yǐ nán shuí kuáng nú,gù rén wèi xīng hé suǒ tú。
长身美髯气虓勇,叱咤可恨风云无。zhǎng shēn měi rán qì xiāo yǒng,chì zhà kě hèn fēng yún wú。
国亡甘作沐犊子,二十有六称鳏夫。guó wáng gān zuò mù dú zi,èr shí yǒu liù chēng guān fū。
亚匹管萧吾亦尔,英雄命苦成拘儒。yà pǐ guǎn xiāo wú yì ěr,yīng xióng mìng kǔ chéng jū rú。
每兄事君拜床下,疏巾单衣长与俱。měi xiōng shì jūn bài chuáng xià,shū jīn dān yī zhǎng yǔ jù。
托凤攀龙既已矣,拂衣且先归黄垆。tuō fèng pān lóng jì yǐ yǐ,fú yī qiě xiān guī huáng lú。
姿才冠绝亦何益,天生我辈填沟渠。zī cái guān jué yì hé yì,tiān shēng wǒ bèi tián gōu qú。
总揽国殇向地下,厉鬼亦可相驰驱。zǒng lǎn guó shāng xiàng dì xià,lì guǐ yì kě xiāng chí qū。
我今亦是鼓刀屠,老母天年哀已徂。wǒ jīn yì shì gǔ dāo tú,lǎo mǔ tiān nián āi yǐ cú。
无亲可事合从死,白头下殉同啼乌。wú qīn kě shì hé cóng sǐ,bái tóu xià xùn tóng tí wū。
哭君不脱衰绖往,抚棺非吊空号呼。kū jūn bù tuō shuāi dié wǎng,fǔ guān fēi diào kōng hào hū。
平生慷慨共心胆,悲歌往往崩玉壶。píng shēng kāng kǎi gòng xīn dǎn,bēi gē wǎng wǎng bēng yù hú。
君死狂言向谁发,只应天口长喑呜。jūn sǐ kuáng yán xiàng shuí fā,zhǐ yīng tiān kǒu zhǎng yīn wū。

送季子扶两尊人灵柩归葬钱唐

屈大均

为君歌弹歌,亲死不葬哀如何。wèi jūn gē dàn gē,qīn sǐ bù zàng āi rú hé。
桐棺暴露亦已久,越王台下乌鸢多。tóng guān bào lù yì yǐ jiǔ,yuè wáng tái xià wū yuān duō。
飞土可怜汝孝子,二人封树无蒿里。fēi tǔ kě lián rǔ xiào zi,èr rén fēng shù wú hāo lǐ。
主丧未敢脱衰裳,日向黄肠泪如水。zhǔ sàng wèi gǎn tuō shuāi shang,rì xiàng huáng cháng lèi rú shuǐ。
十数年来栖炎方,先人宅兆怀钱唐。shí shù nián lái qī yán fāng,xiān rén zhái zhào huái qián táng。
归祔松楸遂丘首,精灵相逐佳城旁。guī fù sōng qiū suì qiū shǒu,jīng líng xiāng zhú jiā chéng páng。
崔瑗张霸阙遗令,止葬岂可依他乡。cuī yuàn zhāng bà quē yí lìng,zhǐ zàng qǐ kě yī tā xiāng。
陈寿不归遭贬斥,知君及早事窀穸。chén shòu bù guī zāo biǎn chì,zhī jūn jí zǎo shì zhūn xī。
裂书昔感故人心,推辇今蒙谁氏力。liè shū xī gǎn gù rén xīn,tuī niǎn jīn méng shuí shì lì。
惠阳太守真申屠,归善令公亦范式。huì yáng tài shǒu zhēn shēn tú,guī shàn lìng gōng yì fàn shì。
教营高燥赠多金,高义云天安有极。jiào yíng gāo zào zèng duō jīn,gāo yì yún tiān ān yǒu jí。
秋凉首路出台关,舒卷悲旌向北还。qiū liáng shǒu lù chū tái guān,shū juǎn bēi jīng xiàng běi hái。
如堂定筑南屏上,物土依稀天竺间。rú táng dìng zhù nán píng shàng,wù tǔ yī xī tiān zhú jiān。
我昨营坟已襄事,会当庐墓长憔悴。wǒ zuó yíng fén yǐ xiāng shì,huì dāng lú mù zhǎng qiáo cuì。
死作乌雏更断肠,生为猿子空悲泪。sǐ zuò wū chú gèng duàn cháng,shēng wèi yuán zi kōng bēi lèi。
白马素车难送君,微茫望断西湖云。bái mǎ sù chē nán sòng jūn,wēi máng wàng duàn xī hú yún。
皋鱼哭处风萧瑟,声乱白杨谁忍闻。gāo yú kū chù fēng xiāo sè,shēng luàn bái yáng shuí rěn wén。

题钱子濯足图

屈大均

不濯缨,但濯足。bù zhuó yīng,dàn zhuó zú。
不见沧浪清,但见沧浪浊。bù jiàn cāng làng qīng,dàn jiàn cāng làng zhuó。
浊可濯兮何必清,清斯受辱浊斯荣。zhuó kě zhuó xī hé bì qīng,qīng sī shòu rǔ zhuó sī róng。
君今但濯无清浊,清浊都忘志即平。jūn jīn dàn zhuó wú qīng zhuó,qīng zhuó dōu wàng zhì jí píng。

蓑亭为飓风所摧

屈大均

葵叶为蓑蓑在身,风吹不去长随人。kuí yè wèi suō suō zài shēn,fēng chuī bù qù zhǎng suí rén。
蓑为亭子风不许,卷入空冥要吹汝。suō wèi tíng zi fēng bù xǔ,juǎn rù kōng míng yào chuī rǔ。
天生葵叶作君蓑,汝不被蓑蓑自去。tiān shēng kuí yè zuò jūn suō,rǔ bù bèi suō suō zì qù。
蓑归来兮休乱飞,吾将以尔为毛羽。suō guī lái xī xiū luàn fēi,wú jiāng yǐ ěr wèi máo yǔ。
白茸茸兮似鹭鸶,伏芦花兮无人知。bái rōng rōng xī shì lù sī,fú lú huā xī wú rén zhī。
以笠为亭无不可,吾生无分居茆茨。yǐ lì wèi tíng wú bù kě,wú shēng wú fēn jū máo cí。

少谷

屈大均

早黏将及秋分熟,飓风吹去三分谷。zǎo nián jiāng jí qiū fēn shú,jù fēng chuī qù sān fēn gǔ。
今岁沙田又少收,一冬只可充饘粥。jīn suì shā tián yòu shǎo shōu,yī dōng zhǐ kě chōng zhān zhōu。
耕不逢年奈命何,家贫幸未买田多。gēng bù féng nián nài mìng hé,jiā pín xìng wèi mǎi tián duō。
空惭妇子长饥汝,更使无衣带薜萝。kōng cán fù zi zhǎng jī rǔ,gèng shǐ wú yī dài bì luó。

少谷

屈大均

去年阳月无壬子,留寒到春寒不已。qù nián yáng yuè wú rén zi,liú hán dào chūn hán bù yǐ。
一春况复阴雨多,冻与大冬冰雪似。yī chūn kuàng fù yīn yǔ duō,dòng yǔ dà dōng bīng xuě shì。
诸花未见发根荄,兰叶才开三四耳。zhū huā wèi jiàn fā gēn gāi,lán yè cái kāi sān sì ěr。
荷锄种豆且莫早,土膏虽动亦冻死。hé chú zhǒng dòu qiě mò zǎo,tǔ gāo suī dòng yì dòng sǐ。
立春不得一朝晴,今岁农夫又已矣。lì chūn bù dé yī cháo qíng,jīn suì nóng fū yòu yǐ yǐ。
白头饥馁复何极,苦与蛴螬争一李。bái tóu jī něi fù hé jí,kǔ yǔ qí cáo zhēng yī lǐ。
於陵矫廉人尽笑,只有辟纑是知己。yú líng jiǎo lián rén jǐn xiào,zhǐ yǒu pì lú shì zhī jǐ。

沟壑行

屈大均

岭南三月桐未华,柳才生发青鬖髿。lǐng nán sān yuè tóng wèi huá,liǔ cái shēng fā qīng sān suō。
緤布欲裁无棉絮,冷淘欲作无槐芽。xiè bù yù cái wú mián xù,lěng táo yù zuò wú huái yá。
雨多天乔皆烂死,一春花花失红紫。yǔ duō tiān qiáo jiē làn sǐ,yī chūn huā huā shī hóng zǐ。
水潦不忧却忧旱,春雨未应逢甲子。shuǐ lǎo bù yōu què yōu hàn,chūn yǔ wèi yīng féng jiǎ zi。
农夫奔走争祈晴,吉贝豆苗伤已矣。nóng fū bēn zǒu zhēng qí qíng,jí bèi dòu miáo shāng yǐ yǐ。
已过清明十馀日,苦寒尚与龙荒似。yǐ guò qīng míng shí yú rì,kǔ hán shàng yǔ lóng huāng shì。
餐眠谁问浣花翁,一日素书三四纸。cān mián shuí wèn huàn huā wēng,yī rì sù shū sān sì zhǐ。
抵死饥寒不忍言,甘心沟壑今如此。dǐ sǐ jī hán bù rěn yán,gān xīn gōu hè jīn rú cǐ。

食蕨

屈大均

雨多蕨芽肥不已,拳曲重重毛色紫。yǔ duō jué yá féi bù yǐ,quán qū zhòng zhòng máo sè zǐ。
一夕雷惊总怒生,茎茎看与龙头似。yī xī léi jīng zǒng nù shēng,jīng jīng kàn yǔ lóng tóu shì。
畲人采得兼香蕈,殷勤持向从阳市。shē rén cǎi dé jiān xiāng xùn,yīn qín chí xiàng cóng yáng shì。
无人肯买充盘餐,多为性寒损肌理。wú rén kěn mǎi chōng pán cān,duō wèi xìng hán sǔn jī lǐ。
清斋我久绝膏腴,不为逃禅学妙喜。qīng zhāi wǒ jiǔ jué gāo yú,bù wèi táo chán xué miào xǐ。
高堂往日好伊蒲,野蔌山肴思所嗜。gāo táng wǎng rì hǎo yī pú,yě sù shān yáo sī suǒ shì。
肉味乾濡未忍甘,姜桂相滋今疾止。ròu wèi qián rú wèi rěn gān,jiāng guì xiāng zī jīn jí zhǐ。
鸡豚无复佐晨羞,蔬食从今至没齿。jī tún wú fù zuǒ chén xiū,shū shí cóng jīn zhì méi chǐ。
寸寸春葱总断肠,枝枝冬笋休生矣。cùn cùn chūn cōng zǒng duàn cháng,zhī zhī dōng sǔn xiū shēng yǐ。

食蕨

屈大均

昔人食薇不食蕨,食蕨能令心断绝。xī rén shí wēi bù shí jué,shí jué néng lìng xīn duàn jué。
蕨生一一应猿啼,猿啼一声蕨已齐。jué shēng yī yī yīng yuán tí,yuán tí yī shēng jué yǐ qí。
千茎万茎况雷雨,一夜穿尽春山泥。qiān jīng wàn jīng kuàng léi yǔ,yī yè chuān jǐn chūn shān ní。
猿啼多处蕨无数,泪痕一一应沾汝。yuán tí duō chù jué wú shù,lèi hén yī yī yīng zhān rǔ。
汝生何苦傍猿边,猿易断肠生太苦。rǔ shēng hé kǔ bàng yuán biān,yuán yì duàn cháng shēng tài kǔ。
枝枝亦是断肠枝,下箸令人悲复悲。zhī zhī yì shì duàn cháng zhī,xià zhù lìng rén bēi fù bēi。
我今无薇更可采,薇兮要汝长疗饥。wǒ jīn wú wēi gèng kě cǎi,wēi xī yào rǔ zhǎng liáo jī。
蕨寒薇暖薇应食,薇食令人好颜色。jué hán wēi nuǎn wēi yīng shí,wēi shí lìng rén hǎo yán sè。
夷齐食薇得三年,不死多因薇气力。yí qí shí wēi dé sān nián,bù sǐ duō yīn wēi qì lì。
首阳一去薇香传,人言夷齐古薇仙。shǒu yáng yī qù wēi xiāng chuán,rén yán yí qí gǔ wēi xiān。
薇生黄农虞夏代,不生今世因无贤。wēi shēng huáng nóng yú xià dài,bù shēng jīn shì yīn wú xián。
我今食蕨当食薇,薇与蕨忘无是非。wǒ jīn shí jué dāng shí wēi,wēi yǔ jué wàng wú shì fēi。
恍惚闻猿啼左右,思与猿同三峡归。huǎng hū wén yuán tí zuǒ yòu,sī yǔ yuán tóng sān xiá guī。
我生与猿同性命,化为蕨兮即清圣。wǒ shēng yǔ yuán tóng xìng mìng,huà wèi jué xī jí qīng shèng。
断肠久矣不须啼,情返无情期得正。duàn cháng jiǔ yǐ bù xū tí,qíng fǎn wú qíng qī dé zhèng。
猿之所在即多蕨,故食蕨能令人悲。yuán zhī suǒ zài jí duō jué,gù shí jué néng lìng rén bēi。

杜鹃峰作

屈大均

浮山顶上花万千,一峰花独多杜鹃。fú shān dǐng shàng huā wàn qiān,yī fēng huā dú duō dù juān。
色兼蓝紫与黄者,绝少殷红猩血鲜。sè jiān lán zǐ yǔ huáng zhě,jué shǎo yīn hóng xīng xuè xiān。
开时无叶但枝干,槎枒屈曲相钩连。kāi shí wú yè dàn zhī gàn,chá yā qū qū xiāng gōu lián。
浮山旧多海底树,岂铁珊瑚风吹坚。fú shān jiù duō hǎi dǐ shù,qǐ tiě shān hú fēng chuī jiān。
定知不是子规血,不然望帝成神仙。dìng zhī bù shì zi guī xuè,bù rán wàng dì chéng shén xiān。
春心已得丹砂化,蚕丛旧恨都弃捐。chūn xīn yǐ dé dān shā huà,cán cóng jiù hèn dōu qì juān。
谢豹亦作捣药鸟,口中长吐瑶池莲。xiè bào yì zuò dǎo yào niǎo,kǒu zhōng zhǎng tǔ yáo chí lián。
开多黄色得中气,与金芙蓉争光妍。kāi duō huáng sè dé zhōng qì,yǔ jīn fú róng zhēng guāng yán。
西蜀安得有此种,啼痕沾湿迷荒烟。xī shǔ ān dé yǒu cǐ zhǒng,tí hén zhān shī mí huāng yān。
斑斑胭脂自太古,那能化碧沉重泉。bān bān yān zhī zì tài gǔ,nà néng huà bì chén zhòng quán。
龙为鱼兮谁不苦,潇湘之竹同烦冤。lóng wèi yú xī shuí bù kǔ,xiāo xiāng zhī zhú tóng fán yuān。
噫吁嘻,潇湘之竹真烦冤。yī xū xī,xiāo xiāng zhī zhú zhēn fán yuān。