古诗词

闭瓮菜

屈大均

北人重御冬,菜茹多旨蓄。běi rén zhòng yù dōng,cài rú duō zhǐ xù。
芥美在霜根,下体甲诸蔌。jiè měi zài shuāng gēn,xià tǐ jiǎ zhū sù。
秋脍用多馀,瀹汤杀其酷。qiū kuài yòng duō yú,yuè tāng shā qí kù。
芗料糁屡加,茴香与椒目。xiāng liào sǎn lǚ jiā,huí xiāng yǔ jiāo mù。
实之大小罂,卵盐相渗漉。shí zhī dà xiǎo yīng,luǎn yán xiāng shèn lù。
封口水泥坚,芬馨瓮中复。fēng kǒu shuǐ ní jiān,fēn xīn wèng zhōng fù。
一闭天地房,氤氲历凉燠。yī bì tiān dì fáng,yīn yūn lì liáng yù。
出之佐齐豉,辛脆宜糜粥。chū zhī zuǒ qí shì,xīn cuì yí mí zhōu。
膏腴餍饫时,爽口凭一掬。gāo yú yàn yù shí,shuǎng kǒu píng yī jū。
薄切蜩翼微,三朝无白醭。báo qiè tiáo yì wēi,sān cháo wú bái bú。
下酒废烝雏,烧雉及腒䐹。xià jiǔ fèi zhēng chú,shāo zhì jí jū sōu。
浙东糟笋苞,吴阊䤉莱菔。zhè dōng zāo sǔn bāo,wú chāng mì lái fú。
莴苣称秣陵,黄芽说安肃。wō jù chēng mò líng,huáng yá shuō ān sù。
岂如斯味嘉,嗜之非口腹。qǐ rú sī wèi jiā,shì zhī fēi kǒu fù。
性温夺七菜,宁惟胜榆肉。xìng wēn duó qī cài,níng wéi shèng yú ròu。
荼苦既不同,荠甘亦非族。tú kǔ jì bù tóng,jì gān yì fēi zú。
使君撤俎时,以兹雪公餗。shǐ jūn chè zǔ shí,yǐ zī xuě gōng sù。
马驮自宝坻,羸瓶苦不速。mǎ tuó zì bǎo chí,léi píng kǔ bù sù。
故乡风味存,和调自家督。gù xiāng fēng wèi cún,hé diào zì jiā dū。
北人喜芳辣,姜桂日餐服。běi rén xǐ fāng là,jiāng guì rì cān fú。
牲用煎茱萸,濡鱼多实蓼。shēng yòng jiān zhū yú,rú yú duō shí liǎo。
贵以辟天寒,口体非相逐。guì yǐ pì tiān hán,kǒu tǐ fēi xiāng zhú。
化食通五中,为菹及金伏。huà shí tōng wǔ zhōng,wèi jū jí jīn fú。
岁暮百草萎,市无生菜鬻。suì mù bǎi cǎo wēi,shì wú shēng cài yù。
腌者先温菘,藏者及蘡薁。yān zhě xiān wēn sōng,cáng zhě jí yīng yù。
地炕蕴火多,郁养催瓜菽。dì kàng yùn huǒ duō,yù yǎng cuī guā shū。
冬生物性违,非时嗟彊孰。dōng shēng wù xìng wéi,fēi shí jiē jiàng shú。
在芥虽易生,秋收忌霜触。zài jiè suī yì shēng,qiū shōu jì shuāng chù。
富家千甔瓵,于芥靡赢缩。fù jiā qiān dān yí,yú jiè mí yíng suō。
贫亦拾滞遗,寒争一日暴。pín yì shí zhì yí,hán zhēng yī rì bào。
宁如我岭南,腊月嘉蔬足。níng rú wǒ lǐng nán,là yuè jiā shū zú。
三蒿与二蓝,纷葩滋五沃。sān hāo yǔ èr lán,fēn pā zī wǔ wò。
莙荙蔽田塍,菠菱弥水澳。jūn dá bì tián chéng,bō líng mí shuǐ ào。
一稞三两钱,畦畦杂穜稑。yī kē sān liǎng qián,qí qí zá zhǒng lù。
叶青连露葵,花黄若时菊。yè qīng lián lù kuí,huā huáng ruò shí jú。
冰雪昧平生,微雨时膏沐。bīng xuě mèi píng shēng,wēi yǔ shí gāo mù。
人家菜脯稀,鲜食乘芳郁。rén jiā cài pú xī,xiān shí chéng fāng yù。
蓣芋如丘山,为饭代粳粟。yù yù rú qiū shān,wèi fàn dài jīng sù。
豕饲馀芜菁,马衔兼苜蓿。shǐ sì yú wú jīng,mǎ xián jiān mù xu。
芥薹四尺强,芼羹亦碌碌。jiè tái sì chǐ qiáng,mào gēng yì lù lù。
茎股九蒸晒,间用吴风俗。jīng gǔ jiǔ zhēng shài,jiān yòng wú fēng sú。
野人方灌园,荷锄先僮仆。yě rén fāng guàn yuán,hé chú xiān tóng pū。
三餐厌葱韭,匕箸惭华屋。sān cān yàn cōng jiǔ,bǐ zhù cán huá wū。
从君乞此方,今冬作数斛。cóng jūn qǐ cǐ fāng,jīn dōng zuò shù hú。
南中水土殊,滋味恐未淑。nán zhōng shuǐ tǔ shū,zī wèi kǒng wèi shū。
须君岁见贻,银鱼及醽渌。xū jūn suì jiàn yí,yín yú jí líng lù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

泷中

屈大均

舟随瀑水天边落,白浪如山倒翠微。zhōu suí pù shuǐ tiān biān luò,bái làng rú shān dào cuì wēi。
巨石有时亦却立,白鸥欲下复惊飞。jù shí yǒu shí yì què lì,bái ōu yù xià fù jīng fēi。

泷中

屈大均

百丈牵舟上瀑布,芙蓉乱落如烟雾。bǎi zhàng qiān zhōu shàng pù bù,fú róng luàn luò rú yān wù。
中流忽有石梁横,咫尺梅泷不可渡。zhōng liú hū yǒu shí liáng héng,zhǐ chǐ méi lóng bù kě dù。

泷中

屈大均

上泷舟与雷霆斗,下泷帆共水帘飞。shàng lóng zhōu yǔ léi tíng dòu,xià lóng fān gòng shuǐ lián fēi。
诸泷最是寒泷好,花底三秋雪湿衣。zhū lóng zuì shì hán lóng hǎo,huā dǐ sān qiū xuě shī yī。

泷中

屈大均

白头浪里山无数,两壁萝化飞满船。bái tóu làng lǐ shān wú shù,liǎng bì luó huà fēi mǎn chuán。
船与两崖为勍敌,下泷人助上泷牵。chuán yǔ liǎng yá wèi qíng dí,xià lóng rén zhù shàng lóng qiān。

泷中

屈大均

一泷烟雨一泷晴,泷口鸳鸯夹岸迎。yī lóng yān yǔ yī lóng qíng,lóng kǒu yuān yāng jiā àn yíng。
风送猿声满城郭,行人忽起故园情。fēng sòng yuán shēng mǎn chéng guō,xíng rén hū qǐ gù yuán qíng。

泷中

屈大均

舟从潭底出天来,声似雷霆山欲摧。zhōu cóng tán dǐ chū tiān lái,shēng shì léi tíng shān yù cuī。
百道惊泉翠一石,波涛喷击几时开。bǎi dào jīng quán cuì yī shí,bō tāo pēn jī jǐ shí kāi。

泷中

屈大均

峰峰白练挂天低,溱水萦回入武溪。fēng fēng bái liàn guà tiān dī,qín shuǐ yíng huí rù wǔ xī。
日落渔舟不出峡,花中爱听鹧鸪啼。rì luò yú zhōu bù chū xiá,huā zhōng ài tīng zhè gū tí。

泷中

屈大均

万叠奇峰接楚西,朝猿啼罢暮猿啼。wàn dié qí fēng jiē chǔ xī,cháo yuán tí bà mù yuán tí。
三声已下征夫泪,玉笛何须奏武溪。sān shēng yǐ xià zhēng fū lèi,yù dí hé xū zòu wǔ xī。

泷中

屈大均

一泷未过一泷来,细雨能添万壑雷。yī lóng wèi guò yī lóng lái,xì yǔ néng tiān wàn hè léi。
一日一泷行恐尽,篙人不用苦相催。yī rì yī lóng xíng kǒng jǐn,gāo rén bù yòng kǔ xiāng cuī。

秋夕黄陵作

屈大均

秋夕江潭寐不成,林空乌鹊亦多惊。qiū xī jiāng tán mèi bù chéng,lín kōng wū què yì duō jīng。
风吹不尽潇湘叶,散作天边秋雨声。fēng chuī bù jǐn xiāo xiāng yè,sàn zuò tiān biān qiū yǔ shēng。

送何子

屈大均

江水随君万里流,年年天际一孤舟。jiāng shuǐ suí jūn wàn lǐ liú,nián nián tiān jì yī gū zhōu。
浮云我亦无家客,朝向潇湘暮鹤楼。fú yún wǒ yì wú jiā kè,cháo xiàng xiāo xiāng mù hè lóu。

湘江舟中

屈大均

湘江东下连潇水,九绕衡山千里长。xiāng jiāng dōng xià lián xiāo shuǐ,jiǔ rào héng shān qiān lǐ zhǎng。
夹岸萧萧枫叶落,秋来谁忍过潇湘。jiā àn xiāo xiāo fēng yè luò,qiū lái shuí rěn guò xiāo xiāng。

湘江舟中

屈大均

潇水萦回落九疑,水清斑竹映枝枝。xiāo shuǐ yíng huí luò jiǔ yí,shuǐ qīng bān zhú yìng zhī zhī。
舟随七十二峰转,泪落湘江人不知。zhōu suí qī shí èr fēng zhuǎn,lèi luò xiāng jiāng rén bù zhī。

零陵

屈大均

九疑山色照湘波,西接苍梧御气多。jiǔ yí shān sè zhào xiāng bō,xī jiē cāng wú yù qì duō。
一自重华巡狩后,零陵风俗好韶歌。yī zì zhòng huá xún shòu hòu,líng líng fēng sú hǎo sháo gē。

零陵

屈大均

九峰九水落潇湘,古木寒烟夹岸长。jiǔ fēng jiǔ shuǐ luò xiāo xiāng,gǔ mù hán yān jiā àn zhǎng。
欲就重华写哀怨,苍梧何处但斜阳。yù jiù zhòng huá xiě āi yuàn,cāng wú hé chù dàn xié yáng。