古诗词

后割肉诗为汪孝妇作

屈大均

新妇前割肉,割肉为翁痡。xīn fù qián gē ròu,gē ròu wèi wēng fū。
翁苦膈食人,腹中粒米无。wēng kǔ gé shí rén,fù zhōng lì mǐ wú。
门前十万寇,杀人肝脑涂。mén qián shí wàn kòu,shā rén gān nǎo tú。
无从乞针药,鬼伯方呜呜。wú cóng qǐ zhēn yào,guǐ bó fāng wū wū。
救死何所有,所有惟肌肤。jiù sǐ hé suǒ yǒu,suǒ yǒu wéi jī fū。
翁命系新妇,气绝只须臾。wēng mìng xì xīn fù,qì jué zhǐ xū yú。
抽刀向左臂,虽羸犹膏腴。chōu dāo xiàng zuǒ bì,suī léi yóu gāo yú。
一脔大逾寸,重可二十铢。yī luán dà yú cùn,zhòng kě èr shí zhū。
非方亦非圆,圭璧良不殊。fēi fāng yì fēi yuán,guī bì liáng bù shū。
血裹若绛雪,猩猩红不如。xuè guǒ ruò jiàng xuě,xīng xīng hóng bù rú。
聂切作和羹,翁食能无馀。niè qiè zuò hé gēng,wēng shí néng wú yú。
胸膈忽荡开,病瘳不待晡。xiōng gé hū dàng kāi,bìng chōu bù dài bū。
贼众闻却走,毋犯孝妇闾。zéi zhòng wén què zǒu,wú fàn xiào fù lǘ。
邻里竞来视,各请翁所需。lín lǐ jìng lái shì,gè qǐng wēng suǒ xū。
馈食悉精美,餍饫翁不臞。kuì shí xī jīng měi,yàn yù wēng bù qú。
夫时在邗沟,亲友皆来趋。fū shí zài hán gōu,qīn yǒu jiē lái qū。
夫名以妇知,称妇因称夫。fū míng yǐ fù zhī,chēng fù yīn chēng fū。
不知夫视妇,芬芳长与俱。bù zhī fū shì fù,fēn fāng zhǎng yǔ jù。
无何先朝露,夫溘归黄垆。wú hé xiān cháo lù,fū kè guī huáng lú。
讣闻不欲生,欲殉忧诸孤。fù wén bù yù shēng,yù xùn yōu zhū gū。
呱呱尚可弃,堂上有舅姑。gū gū shàng kě qì,táng shàng yǒu jiù gū。
舅姑岂盘石,身衰同秋蒲。jiù gū qǐ pán shí,shēn shuāi tóng qiū pú。
匍匐灵柩前,奠馔无蒸雏。pú fú líng jiù qián,diàn zhuàn wú zhēng chú。
抽刀再割肉,右臂白如瓠。chōu dāo zài gē ròu,yòu bì bái rú hù。
左臂创末平,刀口成痈疽。zuǒ bì chuàng mò píng,dāo kǒu chéng yōng jū。
疗翁未死前,割肉犹不辜。liáo wēng wèi sǐ qián,gē ròu yóu bù gū。
夫既已奄逝,割肉何所图。fū jì yǐ yǎn shì,gē ròu hé suǒ tú。
肉岂惊精丸,刀圭魂昭苏。ròu qǐ jīng jīng wán,dāo guī hún zhāo sū。
三日苟不生,神即幽酆都。sān rì gǒu bù shēng,shén jí yōu fēng dōu。
割之等泥土,只自戕罗敷。gē zhī děng ní tǔ,zhǐ zì qiāng luó fū。
念己活君舅,天理庶不诬。niàn jǐ huó jūn jiù,tiān lǐ shù bù wū。
为夫惜一脔,恩义何次且。wèi fū xī yī luán,ēn yì hé cì qiě。
报生复报死,所捐非全躯。bào shēng fù bào sǐ,suǒ juān fēi quán qū。
腥臊不足食,差胜充庖厨。xīng sāo bù zú shí,chà shèng chōng páo chú。
皇天令不死,五十犹勤劬。huáng tiān lìng bù sǐ,wǔ shí yóu qín qú。
二男已成立,干禄知读书。èr nán yǐ chéng lì,gàn lù zhī dú shū。
母肉尚馀几,一身半菀枯。mǔ ròu shàng yú jǐ,yī shēn bàn wǎn kū。
在母如鸿毛,宁如惨自屠。zài mǔ rú hóng máo,níng rú cǎn zì tú。
在舅如泰山,返魂因彼姝。zài jiù rú tài shān,fǎn hún yīn bǐ shū。
在夫即牲牷,肥腯逾羊酥。zài fū jí shēng quán,féi tú yú yáng sū。
吁嗟夫在外,不得亲口珠。xū jiē fū zài wài,bù dé qīn kǒu zhū。
尊章与稿砧,骨肉何亲疏。zūn zhāng yǔ gǎo zhēn,gǔ ròu hé qīn shū。
九泉歆此羹,味淡同瓜菹。jiǔ quán xīn cǐ gēng,wèi dàn tóng guā jū。
十年不同食,所嗜忘其初。shí nián bù tóng shí,suǒ shì wàng qí chū。
忍死更几时,同穴宁踟蹰。rěn sǐ gèng jǐ shí,tóng xué níng chí chú。
为寿讵忍言,儿女徒欢娱。wèi shòu jù rěn yán,ér nǚ tú huān yú。
未忘至百岁,蜉蝣归其居。wèi wàng zhì bǎi suì,fú yóu guī qí jū。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

攀枝花

屈大均

朵朵争红日,枝枝作烛龙。duǒ duǒ zhēng hóng rì,zhī zhī zuò zhú lóng。
炙天光尽暖,映水色还浓。zhì tiān guāng jǐn nuǎn,yìng shuǐ sè hái nóng。
不叶珊瑚似,全花彩翠封。bù yè shān hú shì,quán huā cǎi cuì fēng。
年年春二月,先发海边峰。nián nián chūn èr yuè,xiān fā hǎi biān fēng。

攀枝花

屈大均

枝枝将海日,吐纳在朝霞。zhī zhī jiāng hǎi rì,tǔ nà zài cháo xiá。
自是炎天德,全钟大绛花。zì shì yán tiān dé,quán zhōng dà jiàng huā。
香薰南海帝,红映越人家。xiāng xūn nán hǎi dì,hóng yìng yuè rén jiā。
么凤纷无数,须边立不斜。me fèng fēn wú shù,xū biān lì bù xié。

瓶中桃花

屈大均

暖令花大朵,一一向瓶开。nuǎn lìng huā dà duǒ,yī yī xiàng píng kāi。
笑入佳人镜,香浮上客杯。xiào rù jiā rén jìng,xiāng fú shàng kè bēi。
芳春殊未半,嫩叶莫相催。fāng chūn shū wèi bàn,nèn yè mò xiāng cuī。
及此夭夭好,溪边更折来。jí cǐ yāo yāo hǎo,xī biān gèng zhé lái。

诃林雅集

屈大均

诃子虞翻树,阴含汉代青。hē zi yú fān shù,yīn hán hàn dài qīng。
千年无啸咏,一日且沉冥。qiān nián wú xiào yǒng,yī rì qiě chén míng。
花少因寒食,莺多为玉瓶。huā shǎo yīn hán shí,yīng duō wèi yù píng。
东风香浦至,解带挹清泠。dōng fēng xiāng pǔ zhì,jiě dài yì qīng líng。

送钱子目天

屈大均

年来珠海客,如尔独难归。nián lái zhū hǎi kè,rú ěr dú nán guī。
今此春将暮,方随雁北飞。jīn cǐ chūn jiāng mù,fāng suí yàn běi fēi。
狂歌元有道,名饮未为非。kuáng gē yuán yǒu dào,míng yǐn wèi wèi fēi。
异日浮丘上,重游定不违。yì rì fú qiū shàng,zhòng yóu dìng bù wéi。

送钱子目天

屈大均

到手泥沙似,黄金不使留。dào shǒu ní shā shì,huáng jīn bù shǐ liú。
珍禽市泷水,锦石买端州。zhēn qín shì lóng shuǐ,jǐn shí mǎi duān zhōu。
持此娱三妇,兼之遣四愁。chí cǐ yú sān fù,jiān zhī qiǎn sì chóu。
未知么凤子,可得一双不。wèi zhī me fèng zi,kě dé yī shuāng bù。

送钱子目天

屈大均

春草能相送,依依直到家。chūn cǎo néng xiāng sòng,yī yī zhí dào jiā。
无言江上柳,不及岭南花。wú yán jiāng shàng liǔ,bù jí lǐng nán huā。
户向山塘掩,行缘石路斜。hù xiàng shān táng yǎn,xíng yuán shí lù xié。
殷勤人载酒,奇字与侯芭。yīn qín rén zài jiǔ,qí zì yǔ hóu bā。

赠杜陵刘汉臣

屈大均

老友年来尽,馀君是故人。lǎo yǒu nián lái jǐn,yú jūn shì gù rén。
心犹青岁壮,情似白头新。xīn yóu qīng suì zhuàng,qíng shì bái tóu xīn。
饥渴催为客,恩仇待许身。jī kě cuī wèi kè,ēn chóu dài xǔ shēn。
相逢休慷慨,且饮玉杯醇。xiāng féng xiū kāng kǎi,qiě yǐn yù bēi chún。

赠杜陵刘汉臣

屈大均

蔡泽能知命,飞扬在暮年。cài zé néng zhī mìng,fēi yáng zài mù nián。
卧龙须老大,跃马未屯邅。wò lóng xū lǎo dà,yuè mǎ wèi tún zhān。
飘泊高堂外,艰虞白发前。piāo pō gāo táng wài,jiān yú bái fā qián。
无穷忠养事,十口总茫然。wú qióng zhōng yǎng shì,shí kǒu zǒng máng rán。

赠杜陵刘汉臣

屈大均

布衣吾与汝,贫贱古人中。bù yī wú yǔ rǔ,pín jiàn gǔ rén zhōng。
事去才偏老,身存道未穷。shì qù cái piān lǎo,shēn cún dào wèi qióng。
灯含杯影绿,袖隐剑光红。dēng hán bēi yǐng lǜ,xiù yǐn jiàn guāng hóng。
又作湘漓别,依依一转蓬。yòu zuò xiāng lí bié,yī yī yī zhuǎn péng。

咏古

屈大均

艰难垂钓日,一食困英雄。jiān nán chuí diào rì,yī shí kùn yīng xióng。
漂母哀何晚,王孙报欲穷。piāo mǔ āi hé wǎn,wáng sūn bào yù qióng。
龙兴迟沛上,虎视正关中。lóng xīng chí pèi shàng,hǔ shì zhèng guān zhōng。
市井无知己,徒高国士风。shì jǐng wú zhī jǐ,tú gāo guó shì fēng。

杜鹃花

屈大均

子鹃魂所变,朵朵似燕支。zi juān hún suǒ biàn,duǒ duǒ shì yàn zhī。
血点留双瓣,啼痕渍万枝。xuè diǎn liú shuāng bàn,tí hén zì wàn zhī。
开当寒食后,人正断肠时。kāi dāng hán shí hòu,rén zhèng duàn cháng shí。
望帝春心在,花含万古悲。wàng dì chūn xīn zài,huā hán wàn gǔ bēi。

春日沙亭作

屈大均

梨叶春方落,无霜亦自红。lí yè chūn fāng luò,wú shuāng yì zì hóng。
移花教日到,疏竹使烟通。yí huā jiào rì dào,shū zhú shǐ yān tōng。
北洒过云雨,南吹作雾风。běi sǎ guò yún yǔ,nán chuī zuò wù fēng。
故人抱琴至,清响满墙东。gù rén bào qín zhì,qīng xiǎng mǎn qiáng dōng。

春日沙亭作

屈大均

雾重知天暖,今朝减一衣。wù zhòng zhī tiān nuǎn,jīn cháo jiǎn yī yī。
雨应随湿至,风已送寒微。yǔ yīng suí shī zhì,fēng yǐ sòng hán wēi。
芳草愁将满,桃花恐遂稀。fāng cǎo chóu jiāng mǎn,táo huā kǒng suì xī。
莺雏娇不语,似惜美人违。yīng chú jiāo bù yǔ,shì xī měi rén wéi。

王将军府中牡丹盛开有赋

屈大均

繇来南海上,未有雒阳花。yáo lái nán hǎi shàng,wèi yǒu luò yáng huā。
植自将军手,频开朵朵霞。zhí zì jiāng jūn shǒu,pín kāi duǒ duǒ xiá。
香教天早暖,红使露多华。xiāng jiào tiān zǎo nuǎn,hóng shǐ lù duō huá。
越客争知得,春光出魏家。yuè kè zhēng zhī dé,chūn guāng chū wèi jiā。