古诗词

后割肉诗为汪孝妇作

屈大均

新妇前割肉,割肉为翁痡。xīn fù qián gē ròu,gē ròu wèi wēng fū。
翁苦膈食人,腹中粒米无。wēng kǔ gé shí rén,fù zhōng lì mǐ wú。
门前十万寇,杀人肝脑涂。mén qián shí wàn kòu,shā rén gān nǎo tú。
无从乞针药,鬼伯方呜呜。wú cóng qǐ zhēn yào,guǐ bó fāng wū wū。
救死何所有,所有惟肌肤。jiù sǐ hé suǒ yǒu,suǒ yǒu wéi jī fū。
翁命系新妇,气绝只须臾。wēng mìng xì xīn fù,qì jué zhǐ xū yú。
抽刀向左臂,虽羸犹膏腴。chōu dāo xiàng zuǒ bì,suī léi yóu gāo yú。
一脔大逾寸,重可二十铢。yī luán dà yú cùn,zhòng kě èr shí zhū。
非方亦非圆,圭璧良不殊。fēi fāng yì fēi yuán,guī bì liáng bù shū。
血裹若绛雪,猩猩红不如。xuè guǒ ruò jiàng xuě,xīng xīng hóng bù rú。
聂切作和羹,翁食能无馀。niè qiè zuò hé gēng,wēng shí néng wú yú。
胸膈忽荡开,病瘳不待晡。xiōng gé hū dàng kāi,bìng chōu bù dài bū。
贼众闻却走,毋犯孝妇闾。zéi zhòng wén què zǒu,wú fàn xiào fù lǘ。
邻里竞来视,各请翁所需。lín lǐ jìng lái shì,gè qǐng wēng suǒ xū。
馈食悉精美,餍饫翁不臞。kuì shí xī jīng měi,yàn yù wēng bù qú。
夫时在邗沟,亲友皆来趋。fū shí zài hán gōu,qīn yǒu jiē lái qū。
夫名以妇知,称妇因称夫。fū míng yǐ fù zhī,chēng fù yīn chēng fū。
不知夫视妇,芬芳长与俱。bù zhī fū shì fù,fēn fāng zhǎng yǔ jù。
无何先朝露,夫溘归黄垆。wú hé xiān cháo lù,fū kè guī huáng lú。
讣闻不欲生,欲殉忧诸孤。fù wén bù yù shēng,yù xùn yōu zhū gū。
呱呱尚可弃,堂上有舅姑。gū gū shàng kě qì,táng shàng yǒu jiù gū。
舅姑岂盘石,身衰同秋蒲。jiù gū qǐ pán shí,shēn shuāi tóng qiū pú。
匍匐灵柩前,奠馔无蒸雏。pú fú líng jiù qián,diàn zhuàn wú zhēng chú。
抽刀再割肉,右臂白如瓠。chōu dāo zài gē ròu,yòu bì bái rú hù。
左臂创末平,刀口成痈疽。zuǒ bì chuàng mò píng,dāo kǒu chéng yōng jū。
疗翁未死前,割肉犹不辜。liáo wēng wèi sǐ qián,gē ròu yóu bù gū。
夫既已奄逝,割肉何所图。fū jì yǐ yǎn shì,gē ròu hé suǒ tú。
肉岂惊精丸,刀圭魂昭苏。ròu qǐ jīng jīng wán,dāo guī hún zhāo sū。
三日苟不生,神即幽酆都。sān rì gǒu bù shēng,shén jí yōu fēng dōu。
割之等泥土,只自戕罗敷。gē zhī děng ní tǔ,zhǐ zì qiāng luó fū。
念己活君舅,天理庶不诬。niàn jǐ huó jūn jiù,tiān lǐ shù bù wū。
为夫惜一脔,恩义何次且。wèi fū xī yī luán,ēn yì hé cì qiě。
报生复报死,所捐非全躯。bào shēng fù bào sǐ,suǒ juān fēi quán qū。
腥臊不足食,差胜充庖厨。xīng sāo bù zú shí,chà shèng chōng páo chú。
皇天令不死,五十犹勤劬。huáng tiān lìng bù sǐ,wǔ shí yóu qín qú。
二男已成立,干禄知读书。èr nán yǐ chéng lì,gàn lù zhī dú shū。
母肉尚馀几,一身半菀枯。mǔ ròu shàng yú jǐ,yī shēn bàn wǎn kū。
在母如鸿毛,宁如惨自屠。zài mǔ rú hóng máo,níng rú cǎn zì tú。
在舅如泰山,返魂因彼姝。zài jiù rú tài shān,fǎn hún yīn bǐ shū。
在夫即牲牷,肥腯逾羊酥。zài fū jí shēng quán,féi tú yú yáng sū。
吁嗟夫在外,不得亲口珠。xū jiē fū zài wài,bù dé qīn kǒu zhū。
尊章与稿砧,骨肉何亲疏。zūn zhāng yǔ gǎo zhēn,gǔ ròu hé qīn shū。
九泉歆此羹,味淡同瓜菹。jiǔ quán xīn cǐ gēng,wèi dàn tóng guā jū。
十年不同食,所嗜忘其初。shí nián bù tóng shí,suǒ shì wàng qí chū。
忍死更几时,同穴宁踟蹰。rěn sǐ gèng jǐ shí,tóng xué níng chí chú。
为寿讵忍言,儿女徒欢娱。wèi shòu jù rěn yán,ér nǚ tú huān yú。
未忘至百岁,蜉蝣归其居。wèi wàng zhì bǎi suì,fú yóu guī qí jū。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

素馨

屈大均

如云留一半,香不散天明。rú yún liú yī bàn,xiāng bù sàn tiān míng。
湿处能消暑,乾时亦助情。shī chù néng xiāo shǔ,qián shí yì zhù qíng。
摘分蛮女手,穿遍越王城。zhāi fēn mán nǚ shǒu,chuān biàn yuè wáng chéng。
竞向千门卖,金钱掷不轻。jìng xiàng qiān mén mài,jīn qián zhì bù qīng。

龙眼

屈大均

炎方龙眼实,端不让离支。yán fāng lóng yǎn shí,duān bù ràng lí zhī。
益智秋初熟,蠲愁晚更宜。yì zhì qiū chū shú,juān chóu wǎn gèng yí。
家家为焙日,处处结圆时。jiā jiā wèi bèi rì,chù chù jié yuán shí。
绝似韩嫣出,金丸逐不迟。jué shì hán yān chū,jīn wán zhú bù chí。

龙眼

屈大均

七月孤圆熟,村村作果箱。qī yuè gū yuán shú,cūn cūn zuò guǒ xiāng。
味能争黑叶,色更染黄姜。wèi néng zhēng hēi yè,sè gèng rǎn huáng jiāng。
逐利先三楚,乘秋出五羊。zhú lì xiān sān chǔ,chéng qiū chū wǔ yáng。
年年珠子树,末富胜蚕桑。nián nián zhū zi shù,mò fù shèng cán sāng。

为圃

屈大均

老圃吾能及,平生学在兹。lǎo pǔ wú néng jí,píng shēng xué zài zī。
叶同尼父祭,蔬似鲍焦持。yè tóng ní fù jì,shū shì bào jiāo chí。
多雨菊英烂,微阳兰叶滋。duō yǔ jú yīng làn,wēi yáng lán yè zī。
养梧高出竹,未是贱场师。yǎng wú gāo chū zhú,wèi shì jiàn chǎng shī。

为圃

屈大均

暖酒秋多叶,薰茶夏有兰。nuǎn jiǔ qiū duō yè,xūn chá xià yǒu lán。
影嫌衣竹湿,声爱屐苔乾。yǐng xián yī zhú shī,shēng ài jī tái qián。
种草图蠲忿,栽花要合欢。zhǒng cǎo tú juān fèn,zāi huā yào hé huān。
岁寒无可悦,生菜满春盘。suì hán wú kě yuè,shēng cài mǎn chūn pán。

为圃

屈大均

丈人馀一瓮,抱向白云间。zhàng rén yú yī wèng,bào xiàng bái yún jiān。
夜雨初成水,春泉不在山。yè yǔ chū chéng shuǐ,chūn quán bù zài shān。
药苗肥可食,桐乳嫩堪攀。yào miáo féi kě shí,tóng rǔ nèn kān pān。
乞得葵花种,开畦日不闲。qǐ dé kuí huā zhǒng,kāi qí rì bù xián。

月高

屈大均

月高犹未暝,半带夕阳黄。yuè gāo yóu wèi míng,bàn dài xī yáng huáng。
坠叶乾多响,流花湿亦香。zhuì yè qián duō xiǎng,liú huā shī yì xiāng。
剑留无好匣,琴去有馀床。jiàn liú wú hǎo xiá,qín qù yǒu yú chuáng。
已矣人终窭,忧心且复忘。yǐ yǐ rén zhōng jù,yōu xīn qiě fù wàng。

秋日集汪氏寓斋同用支字

屈大均

凉随数点雨,蕉叶未全知。liáng suí shù diǎn yǔ,jiāo yè wèi quán zhī。
暑退无多客,秋来莫少期。shǔ tuì wú duō kè,qiū lái mò shǎo qī。
月争宫饼大,花让玉杯迟。yuè zhēng gōng bǐng dà,huā ràng yù bēi chí。
可惜当炎夏,无缘赌荔枝。kě xī dāng yán xià,wú yuán dǔ lì zhī。

空山

屈大均

空山愁独往,无计避残春。kōng shān chóu dú wǎng,wú jì bì cán chūn。
游鹿非吾上,啼鹃是故人。yóu lù fēi wú shàng,tí juān shì gù rén。
花过三月市,草失六朝茵。huā guò sān yuè shì,cǎo shī liù cháo yīn。
山鬼多离思,芳馨只自珍。shān guǐ duō lí sī,fāng xīn zhǐ zì zhēn。

送朱君之贵州

屈大均

黔中兵火后,君去贵阳春。qián zhōng bīng huǒ hòu,jūn qù guì yáng chūn。
幕府无双士,将军有一人。mù fǔ wú shuāng shì,jiāng jūn yǒu yī rén。
飞扬三楚地,鼓舞百蛮民。fēi yáng sān chǔ dì,gǔ wǔ bǎi mán mín。
寄我苗刀好,芙蓉砂更新。jì wǒ miáo dāo hǎo,fú róng shā gèng xīn。

赠王山史

屈大均

行草推王氏,鹅群更绝伦。xíng cǎo tuī wáng shì,é qún gèng jué lún。
君今传笔髓,不但作经神。jūn jīn chuán bǐ suǐ,bù dàn zuò jīng shén。
老大犹唐物,风流已晋人。lǎo dà yóu táng wù,fēng liú yǐ jìn rén。
名家多父子,端可冠西秦。míng jiā duō fù zi,duān kě guān xī qín。

赋得失学从儿懒

屈大均

家学曾何有,从儿懒读书。jiā xué céng hé yǒu,cóng ér lǎn dú shū。
义今存不仕,计只好为渔。yì jīn cún bù shì,jì zhǐ hǎo wèi yú。
我已三冬少,谁还万卷馀。wǒ yǐ sān dōng shǎo,shuí hái wàn juǎn yú。
白头徒著述,身后孰传予。bái tóu tú zhù shù,shēn hòu shú chuán yǔ。

赋得长贫任妇愁

屈大均

交谪寻常事,忧心且自宽。jiāo zhé xún cháng shì,yōu xīn qiě zì kuān。
贫知终窭好,富识可求难。pín zhī zhōng jù hǎo,fù shí kě qiú nán。
仲子妻犹饱,黔娄妇未寒。zhòng zi qī yóu bǎo,qián lóu fù wèi hán。
浮云诸不义,谁得野人看。fú yún zhū bù yì,shuí dé yě rén kàn。

送罗君

屈大均

新安多我友,尺素每传书。xīn ān duō wǒ yǒu,chǐ sù měi chuán shū。
两度劳吾子,亲携双鲤鱼。liǎng dù láo wú zi,qīn xié shuāng lǐ yú。
翩翩千里远,一一十年疏。piān piān qiān lǐ yuǎn,yī yī shí nián shū。
青玉和金错,殷勤拜贶馀。qīng yù hé jīn cuò,yīn qín bài kuàng yú。

送罗君

屈大均

雁来君又去,去拂歙山过。yàn lái jūn yòu qù,qù fú shè shān guò。
莫惜羽毛便,而辞笺素多。mò xī yǔ máo biàn,ér cí jiān sù duō。
故人尽饥渴,秋望在岩阿。gù rén jǐn jī kě,qiū wàng zài yán ā。
早慰长相忆,开书一啸歌。zǎo wèi zhǎng xiāng yì,kāi shū yī xiào gē。