古诗词

石公种松歌

屈大均

石公好写黄山松,松与石合如胶漆。shí gōng hǎo xiě huáng shān sōng,sōng yǔ shí hé rú jiāo qī。
松为石笋拂天来,石作松柯横水出。sōng wèi shí sǔn fú tiān lái,shí zuò sōng kē héng shuǐ chū。
泾西新得一山寺,移松远自黄山至。jīng xī xīn dé yī shān sì,yí sōng yuǎn zì huáng shān zhì。
髯猿一个似人长,荷锄种植如师意。rán yuán yī gè shì rén zhǎng,hé chú zhǒng zhí rú shī yì。
师本全州清净禅,湘山湘水别多年。shī běn quán zhōu qīng jìng chán,xiāng shān xiāng shuǐ bié duō nián。
全州古松三百里,直接桂林不见天。quán zhōu gǔ sōng sān bǎi lǐ,zhí jiē guì lín bù jiàn tiān。
湘水北流与潇合,重华此地曾流连。xiāng shuǐ běi liú yǔ xiāo hé,zhòng huá cǐ dì céng liú lián。
零陵之松更奇绝,师今可忆蛟龙颠。líng líng zhī sōng gèng qí jué,shī jīn kě yì jiāo lóng diān。
我如女萝无断绝,处处与松相缠绵。wǒ rú nǚ luó wú duàn jué,chù chù yǔ sōng xiāng chán mián。
九疑松子日盈手,欲种未有白云田。jiǔ yí sōng zi rì yíng shǒu,yù zhǒng wèi yǒu bái yún tián。
乞师为写潇湘川,我松置在二妃前。qǐ shī wèi xiě xiāo xiāng chuān,wǒ sōng zhì zài èr fēi qián。
我居漓南忆湘北,重瞳孤坟竹㛹娟。wǒ jū lí nán yì xiāng běi,zhòng tóng gū fén zhú pián juān。
湘中之人喜师在,何不归扫苍梧烟。xiāng zhōng zhī rén xǐ shī zài,hé bù guī sǎo cāng wú yān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

广州竹枝词

屈大均

日食槟榔口不空,南人口让北人红。rì shí bīn láng kǒu bù kōng,nán rén kǒu ràng běi rén hóng。
灰多叶少如相等,管取胭脂个个同。huī duō yè shǎo rú xiāng děng,guǎn qǔ yān zhī gè gè tóng。

广州竹枝词

屈大均

佛桑亦是扶桑花,朵朵烧云如海霞。fú sāng yì shì fú sāng huā,duǒ duǒ shāo yún rú hǎi xiá。
日向蛮娘髻边出,人人插得一枝斜。rì xiàng mán niáng jì biān chū,rén rén chā dé yī zhī xié。

广州竹枝词

屈大均

洋船争得是官商,十字门开向二洋。yáng chuán zhēng dé shì guān shāng,shí zì mén kāi xiàng èr yáng。
五丝八丝广缎好,银钱堆满十三行。wǔ sī bā sī guǎng duàn hǎo,yín qián duī mǎn shí sān xíng。

广州竹枝词

屈大均

十字钱多是大官,官兵枉向澳门盘。shí zì qián duō shì dà guān,guān bīng wǎng xiàng ào mén pán。
东西洋货先呈样,白黑番奴拥白丹。dōng xī yáng huò xiān chéng yàng,bái hēi fān nú yōng bái dān。

广州竹枝词

屈大均

女葛无多况女香,纷纷香尉在炎方。nǚ gé wú duō kuàng nǚ xiāng,fēn fēn xiāng wèi zài yán fāng。
归舟莫过沉香浦,风雨难留一片黄。guī zhōu mò guò chén xiāng pǔ,fēng yǔ nán liú yī piàn huáng。

广州竹枝词

屈大均

好笋是人家里竹,好藕是人家里莲。hǎo sǔn shì rén jiā lǐ zhú,hǎo ǒu shì rén jiā lǐ lián。
好崽是人家女婿,鸳鸯各自一双眠。hǎo zǎi shì rén jiā nǚ xù,yuān yāng gè zì yī shuāng mián。

题烟波垂钓图

屈大均

鸳鸯湖水连长水,渔父而今有一人。yuān yāng hú shuǐ lián zhǎng shuǐ,yú fù ér jīn yǒu yī rén。
白白鲈鱼人不识,芦花多处日相亲。bái bái lú yú rén bù shí,lú huā duō chù rì xiāng qīn。

龟峰白云

屈大均

离离宿草几经春,万里相寻珠海滨。lí lí sù cǎo jǐ jīng chūn,wàn lǐ xiāng xún zhū hǎi bīn。
母子繇来如水月,黄泉重见不关人。mǔ zi yáo lái rú shuǐ yuè,huáng quán zhòng jiàn bù guān rén。

龟峰白云

屈大均

东望辽阳泪并流,翩翩归鹤向浮丘。dōng wàng liáo yáng lèi bìng liú,piān piān guī hè xiàng fú qiū。
白云终古随魂气,飞作天南一片秋。bái yún zhōng gǔ suí hún qì,fēi zuò tiān nán yī piàn qiū。

题东来紫气图

屈大均

华阴尚有青牛树,树亦犹龙似老人。huá yīn shàng yǒu qīng niú shù,shù yì yóu lóng shì lǎo rén。
紫气氤氲在枝叶,持来为尔五千春。zǐ qì yīn yūn zài zhī yè,chí lái wèi ěr wǔ qiān chūn。

咏马伏波

屈大均

将军南涉武溪深,双植金标镇象林。jiāng jūn nán shè wǔ xī shēn,shuāng zhí jīn biāo zhèn xiàng lín。
铜鼓铸成奇马式,汉皇留在馺娑阴。tóng gǔ zhù chéng qí mǎ shì,hàn huáng liú zài sà suō yīn。

咏马伏波

屈大均

麋冷双女自为王,锦绣旌旗海上张。mí lěng shuāng nǚ zì wèi wáng,jǐn xiù jīng qí hǎi shàng zhāng。
一自伏波亲讨伐,日南长作汉封疆。yī zì fú bō qīn tǎo fá,rì nán zhǎng zuò hàn fēng jiāng。

咏马伏波

屈大均

飞鸢站站堕炎云,薏苡加餐莅政勤。fēi yuān zhàn zhàn duò yán yún,yì yǐ jiā cān lì zhèng qín。
骆越至今遵约束,岁时频祀马将军。luò yuè zhì jīn zūn yuē shù,suì shí pín sì mǎ jiāng jūn。

见初月有怀

屈大均

娟娟初出绛河滨,只见蛾眉不见人。juān juān chū chū jiàng hé bīn,zhǐ jiàn é méi bù jiàn rén。
欲寄清光与卿去,风吹不肯落西秦。yù jì qīng guāng yǔ qīng qù,fēng chuī bù kěn luò xī qín。

见初月有怀

屈大均

一半晴光一半阴,相看只在碧天心。yī bàn qíng guāng yī bàn yīn,xiāng kàn zhǐ zài bì tiān xīn。
盈盈最恨明河水,长为牵牛织女深。yíng yíng zuì hèn míng hé shuǐ,zhǎng wèi qiān niú zhī nǚ shēn。